Sóng Biển
Phận Con Tằm Trót mang thân phận con tằm Nhả tơ tạo kén âm thầm ngày đêm . Nong dâu tằm lặn lội tìm Vải tơ óng ánh êm êm mượt mà Điểm tô hương sắc lược là Đẹp xinh gấm lụa nhà nhà hân hoan Thương thay thân xác tằm tàn Bên nong kén nóng giữa làn khói hong .
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 21:06:45 bởi PEARL >
Tản Mạn
Đến với blog với vô vàn trăn trở Chuyện đời thường chẳng thố lộ cùng ai Những riêng tư xen thoáng oán bi hài Niềm hạnh phúc trải trang cùng con chữ . Đời tròng trành _nghiêng giữa cơn sóng dữ Chốn bình yên đâu ? Sao mãi đi tìm Rồi thất vọng để điếng lịm con tim Mọi bẽ bàng lại cất cao tiếng nói . Phút yếu lòng thản thốt tôi tự hỏi : " Thế gian ơi ! Ôi , lắm nỗi đoạn trường Bao mảnh đời cần lắm những tình thương Phải làm gì trút nỗi sầu nhân thế ? " Lòng dặn lòng đừng quên lời nguyền thệ Cuộc đời vẫn đầy cỏ lạ hoa thơm Chim vẫn hót nhuỵ trên cành vẫn đơm Thu tàn , Đông đến , Xuân khoe sắc thắm ...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2010 21:05:37 bởi PEARL >
Đêm Lạnh Sương khuya đẫm mảnh vai gầy
Đàn ai dạo khúc vơi đầy trầm luân
Gió lay cành trúc bâng khuâng
Mảng sầu cô lẻ vạn lần không nguôi .
Cung tơ réo rắc bời bời
Tịch tang ai oán bao lời vút cao
Trăng lên nhấp nháy ngàn sao
Thấm làn suối nhạc ngọt ngào đắng cay .
Cung đàn ai trổi buồn thay
Đêm khuya trăn trở thu phai lá vàng .
Lạnh Mưa rả rít như ngâu sầu tháng bảy Nhịp cầu ô Chức Nữ ngộ Ngưu Lang Tái sinh duyên tơ tóc thiếp hiệp chàng Trời đổ lệ mây vén màn sương lạnh . Đêm bình yên sao nghe lòng trống vánh Gió xạc xào , xao xác động màn lay Giá buốt lắm sầu vương khoé mắt cay Lạnh trong lòng hơn thịt da rét giá ..!!!
Chao đảo
Bởi yêu thơ tôi chịu nhiều khắc nghiệt
Thuở thiếu thời _ bị chúng bạn cười chê
Luôn thẩn thơ _ Thơ thẩn với đam mê
Gieo con chữ vào trang lưu bút nhỏ.
Gia đình tôi không mấy ai biết rõ
Niềm đam mê như máu đỏ trong người
Làm cho tôi luôn luống những ưu tư
Buồn _ Vì chọn nghề không theo sở nguyện.
Rồi bao năm bôn ba làm việc thiện
Tôi lại về nơi bến hẹn trăng thơ
Lại ngân nga , thơ thẩn với thẩn thơ
Từng con chữ nâng niu như hơi thở.
Rồi từng đêm thơ trong tôi trăn trở
Muốn toát lên tiếng nói đẹp , thanh tao
Như con sóng vẫn muôn thuở tuôn trào
Cho lai láng hồn thơ luôn bất diệt
Trong bão giông có ai hay ai biết
Hồn thơ tôi chao đảo đã bao lần
Nuôi hy vọng lại thất vọng trào dâng
Chân lui bước mà đầu còn ngoảnh lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.11.2010 00:35:22 bởi PEARL >
Thói Đời Buồn trông người vắt mảnh chanh Nước tuôn lả chả vỏ xanh lặt lìa Xót thương thân phận chanh kia Bị người vứt bỏ ra rìa thế gian ...!!!!
Ngẫm Đêm cô quạnh một mình tôi đếm nhịp
Tiếng thời gian tí tách vẫn nhẹ nhàng
Sao trống vắng như một giấc mơ hoang
Chẳng ảnh hình chỉ nhạt nhòa hư ảo.
Đời mùa thu tôi giọt nắng hanh hao
Cố len mình qua từng tàng lá đỏ
Ươm mầm sống bao búp chồi nho nhỏ
Chợt Đông về gió bấc thổi cành lay.
Lá rời cành vì cơn gió heo may
Hay chỉ bởi cành nghiêng mình chao đảo
Để gió kia cứ mặc tình cao ngạo
Cuốn phăng đi chiếc lá nõn xanh rì.
Hãy bay đi hỡi lá nhỏ xuân thì
Rồi bến đỗ lá vương cành táng rộng
Đời không chỉ là mùa đông gió lộng
Có cả mùa xuân thắm đượm sắc hương...
Còn Vẫn còn đó niềm vui trong trọn vẹn
Chẳng nhen buồn quá khứ gọi tương lai
Mặc nhiên đời là một thoáng ưu hoài
Tuy lắm phút giây đau sầu trầm lắng .
Đời đâu hẳn toàn một màu tuyết trắng
Nắng vẫn hồng len lõi nhánh thông xanh
Khải hoàn ca chim chóc liệng quanh cành
Đàn gấu trắng cũng giật mình ngơ ngác
Đời vẫn mãi tưng bừng vang khúc nhạc
Thì xin người chớ quá...quá bi quan
Hãy tìm về giấc mộng tuổi đi hoang
Sẽ thấy cả chân trời tươi sáng đẹp.
!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 18:16:40 bởi PEARL >
Trở Về Miền Nhớ Trở lại nơi đây trường xưa chốn cũ
Bóng ngã dài hàng phượng vĩ nghiêng nghiêng
Lật từng trang ký ức ngủ im lìm
Bừng sống dậy bao niềm riêng dấu ái.
Thời học sinh ai cũng lần từng trải
Bạn bút nghiên , phấn trắng với bảng đen
Mỗi mùa thi luôn cảm xúc đan xen
Lại thẩn thờ nhen bài thơ con cóc.
Rồi những buổi trốn nhà ra đê khóc
Bởi nhớ thầy cô thương bạn vô ngần
Cứ vào hè là dạ lại bâng khuâng
Kết cánh phượng hồng thành đôi bướm mộng.
Để thu về thấp thỏm tim mong ngóng
Ngày tựu trường áo trắng ngập đường mơ
Giờ bồi hồi nhớ lại kết vần thơ
Qua con chữ quay trở về miền nhớ !
Trích đoạn: PEARL
Trở Về Miền Nhớ
Trở lại nơi đây trường xưa chốn cũ
Bóng ngã dài hàng phượng vĩ nghiêng nghiêng
Lật từng trang ký ức ngủ im lìm
Bừng sống dậy bao niềm riêng dấu ái.
Thời học sinh ai cũng lần từng trải
Bạn bút nghiên , phấn trắng với bảng đen
Mỗi mùa thi luôn cảm xúc đan xen
Lại thẩn thờ nhen bài thơ con cóc.
Rồi những buổi trốn nhà ra đê khóc
Bởi nhớ thầy cô thương bạn vô ngần
Cứ vào hè là dạ lại bâng khuâng
Kết cánh phượng hồng thành đôi bướm mộng.
Để thu về thấp thỏm tim mong ngóng
Ngày tựu trường áo trắng ngập đường mơ
Giờ bồi hồi nhớ lại kết vần thơ
Qua con chữ quay trở về miền nhớ !
XA BAY
Em ơi phượng
đã tàn lâu lắm
Ve cũng tàn phai
mấy kiếp rồi .
Em muốn làm ve
hay thích phượng
Phải chờ dăm tháng nữa
em ơi
Cho dù dăm tháng
không lâu lắc
Nhưng cũng nghe
như phượng rất buồn
Vì bởi
mỗi mùa khi phượng nỡ
Ít nhiều áo trắng
đã đi luôn
Đi luôn
trong chốn phong trần đó
Nhưng dạ còn vương mãi
bóng trường
Bóng dáng những người
yêu dấu cũ
Sao mà gợi nhớ
mãi vương vương
Em oi khi biết
mùa ve phượng
Ra khỏi đời nhau
phút cuối này
Em có bao giờ
nghe hối tiếc
Một thời hoa mộng
đã xa bay ...
GQM
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 13:02:52 bởi gioquenmua >
Trích đoạn: gioquenmua
Trích đoạn: PEARL
Trở Về Miền Nhớ
Trở lại nơi đây trường xưa chốn cũ
Bóng ngã dài hàng phượng vĩ nghiêng nghiêng
Lật từng trang ký ức ngủ im lìm
Bừng sống dậy bao niềm riêng dấu ái.
Thời học sinh ai cũng lần từng trải
Bạn bút nghiên , phấn trắng với bảng đen
Mỗi mùa thi luôn cảm xúc đan xen
Lại thẩn thờ nhen bài thơ con cóc.
Rồi những buổi trốn nhà ra đê khóc
Bởi nhớ thầy cô thương bạn vô ngần
Cứ vào hè là dạ lại bâng khuâng
Kết cánh phượng hồng thành đôi bướm mộng.
Để thu về thấp thỏm tim mong ngóng
Ngày tựu trường áo trắng ngập đường mơ
Giờ bồi hồi nhớ lại kết vần thơ
Qua con chữ quay trở về miền nhớ !
XA BAY
Em ơi phượng
đã tàn lâu lắm
Ve cũng tàn phai
mấy kiếp rồi .
Em muốn làm ve
hay thích phượng
Phải chờ dăm tháng nữa
em ơi
Cho dù dăm tháng
không lâu lắc
Nhưng cũng nghe
như phượng rất buồn
Vì bởi
mỗi mùa khi phượng nỡ
Ít nhiều áo trắng
đã đi luôn
Đi luôn
trong chốn phong trần đó
Nhưng dạ còn vương mãi
bóng trường
Bóng dáng những người
yêu dấu cũ
Sao mà gợi nhớ
mãi vương vương
Em oi khi biết
mùa ve phượng
Ra khỏi đời nhau
phút cuối này
Em có bao giờ
nghe hối tiếc
Một thời hoa mộng
đã xa bay ...
GQM
Cố Níu Anh có biết không mùa hoa Phượng cũ
Dẫu có tàn vẫn rực cháy trong em
Mỗi bận hè về tình cảm đan xen
Khúc ca buồn điệu ve sầu ai oán .
Mỏi bước phong trần quay về tìm bạn
Nét rêu phong xưa trường cũ đâu rồi?
Bên gốc phượng già em thoảng bồi hồi
Gạt hạt nắng vương ngỡ ngàng níu vội
Chút ngây ngô ngày xưa sao bối rối
Thật vô tình tay khẻ chạm bàn tay
Dễ thương thay ôi cái quýt thật dài !
Em bẽn lẽn nón che nghiêng vầng nguyệt.
Ngày xưa ơi ! em gọi thầm tha thiết
Giờ ra đi nuối tiếc tuổi mộng mơ
Đem tình sầu đàn lỗi nhịp vào thơ
Ôm nhung nhớ mối tơ lòng khôn tỏ.
Cảm ơn GQM đã họa thơ cùng PEARL . Chúc vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 23:18:58 bởi PEARL >
Trích đoạn: PEARL
Cố Níu
Anh có biết không mùa hoa Phượng cũ
Dẫu có tàn vẫn rực cháy trong em
Mỗi bận hè về tình cảm đan xen
Khúc ca buồn điệu ve sầu ai oán .
Mỏi bước phong trần quay về tìm bạn
Nét rêu phong xưa trường cũ đâu rồi?
Bên gốc phượng già em thoảng bồi hồi
Gạt hạt nắng vương ngỡ ngàng níu vội
Chút ngây ngô ngày xưa sao bối rối
Thật vô tình tay khẻ chạm bàn tay
Dễ thương thay ôi cái quýt thật dài !
Em bẽn lẽn nón che nghiêng vầng nguyệt.
Ngày xưa ơi ! em gọi thầm tha thiết
Giờ ra đi nuối tiếc tuổi mộng mơ
Đem tình sầu đàn lỗi nhịp vào thơ
Ôm nhung nhớ mối tơ lòng khôn tỏ.
Cảm ơn GQM đã họa thơ cùng PEARL . Chúc vui !
Giữ Đi
Thôi tiếc nữa làm chi em gái ạ
Bởi mai này phượng lại trở về đây
Và rả rích lũ ve bên bờ giậu
Em sẽ được ngâm hồn trong ngất ngây
Ngày xưa cũ mới chạm tay em nguýt
Nếu bây giờ nắm chặt có còn run ?
Bao người cũ kìa đang cười hinh hích
Khi má em hồng thẹn giống bếp nung
Giờ mõi bước phong trần em trở lại
Thầy cô xưa bè bạn cũ có còn đâu
Nhìn nhau lạ hay là không thấy lạ ?
Sao mắt em tròn xoe giống độ nào
Có tiếc nuối càng thêm buồn bức rứt
Bây giờ ta hãy giữ kỹ dùm đi
Lỡ mai mốt lại tiếc vườn thơ cũ
Đã họa chung nhau lại chẳng giữ gì
GQM
Cám ơn PEARL.......
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2010 06:31:29 bởi gioquenmua >
Giữ Đi
Thôi tiếc nữa làm chi em gái ạ
Bởi mai này phượng lại trở về đây
Và rả rích lũ ve bên bờ giậu
Em sẽ được ngâm hồn trong ngất ngây
Ngày xưa cũ mới chạm tay em nguýt
Nếu bây giờ nắm chặt có còn run ?
Bao người cũ kìa đang cười hinh hích
Khi má em hồng thẹn giống bếp nung
Giờ mõi bước phong trần em trở lại
Thầy cô xưa bè bạn cũ có còn đâu
Nhìn nhau lạ hay là không thấy lạ ?
Sao mắt em tròn xoe giống độ nào
Có tiếc nuối càng thêm buồn bức rứt
Bây giờ ta hãy giữ kỹ dùm đi
Lỡ mai mốt lại tiếc vườn thơ cũ
Đã họa chung nhau lại chẳng giữ gì
GQM
Giữ Lại
Em giữ lại cả một miền thương nhớ
Dáng liễu gầy soi gương nước mặt hồ
Kỷ niệm trào dâng từng đợt sóng xô
Òa vỡ khoảng bình yên ngày xưa cũ.
Em bây giờ lòng dặn lòng tự nhủ
Nào xóa sạch đâu dấu ái những ngày
Yêu áo trắng , cánh phượng hồng mảnh mai
Tuổi biết buồn một tình yêu bỏng cháy .
Chiếc vé về tuổi thơ em tìm mãi
Nhưng anh ơi sao khó quá đi thôi !
Sân ga khép lòng luống những bồi hồi
Để em buồn niềm riêng luôn đau đáo .
PEARL
( GQM góp ý thêm nhé ! Xin cảm ơn ! )
<bài viết được chỉnh sửa lúc 22.11.2010 14:29:14 bởi PEARL >
Trích đoạn: PEARL
Giữ Lại
Em giữ lại cả một miền thương nhớ
Dáng liễu gầy soi gương nước mặt hồ
Kỷ niệm trào dâng từng đợt sóng xô
Òa vỡ khoảng bình yên ngày xưa cũ.
Em bây giờ lòng dặn lòng tự nhủ
Nào xóa sạch đâu dấu ái những ngày
Yêu áo trắng , cánh phượng hồng mảnh mai
Tuổi biết buồn một tình yêu bỏng cháy .
Chiếc vé về tuổi thơ em tìm mãi
Nhưng anh ơi sao khó quá đi thôi !
Sân ga khép lòng luống những bồi hồi
Để em buồn niềm riêng luôn đau đáo .
PEARL
( GQM góp ý thêm nhé ! Xin cảm ơn ! )
em giữ
em giữ
mà em có giữ đâu
những ngày thơ ấu
đã trôi mau
trôi như cơn gió
về phương lạ
để lá vàng
rơi ngập nỗi sầu
em giữ muộn màng
trong hối tiếc
cho vần tôi
dệt bỗng vu vơ
trong trang lưu bút
khô màu mực
còn có ai đâu
để đợi chờ
màu mực thuở nào
man mác tím
khi màu phượng đỏ
nở bên hiên
bên hiên lớp nhỏ
khung trời rộng
từng cánh chim
bay khắp mọi miền
tôi về
ngắm lại sân trường cũ
mưa lũ tràn dâng
cả cổng vào
người cũ còn không
mà đứng ngó
ôi màu kỷ niệm
bỗng nao nao ...
gqm
Không dám ạ , GQM còn quê mùa , cần học hỏi thêm từ các bạn nhiều ..
Cám ơn P đã họa thơ ...
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 99 bạn đọc.
Kiểu: