MƯỜI LĂM NĂM NỮA
Mười lăm năm nữa - ta sẽ ra sao?
Một lão già - lưng còng, tay run rẩy
Tự xoay xở - hay sẽ đi bằng gậy
Mặt nhăn nheo - da đầy dẫy đồi mồi.
Mười lăm năm nữa - chiều đến, ra ngồi
Trước hiên nhà, nhìn xa xôi mong ngóng
Con cháu về sau một ngày lao động
Chỉ an tâm khi đông đủ gia đình.
Mười lăm năm nữa - bình an ? linh đinh ?
Bạn bè có nhớ đến mình, không hỡi?
Gặp nhau móm mém - nụ cười môi hở
Mắt lem nhem - cố nhớ nét thân quen.
Mười lăm năm nữa - cảm xúc đan xen
Buồn? vui ? Nào ai đoán cho thật đúng
Chỉ biết nếu còn thở và hữu dụng
Là vui rồi - chẳng mơ ước gì hơn.
Mười lăm năm nữa - nếu trời dỗi hờn
Không chấp nhận - ta ở trên trần thế
Về với đất - ta thấy mình oai vệ
Chẳng nợ ai - dù lời thệ nhỏ nhoi.
Mười lăm năm nữa - nếu còn loi ngoi
Ta - lóp ngóp , nhìn cuộc đời mới mẻ
Vạn vật đổi thay, con người - có lẽ
Chắc hẳn khác nay - hiện đại hơn nhiều.
Mười lăm năm nữa - nghĩ chi liêu xiêu!
Cứ lạc quan - xem như liều thuốc bổ
Ngẩng cao đầu - bước ra từ giác ngộ
Sống nhiệt thành - không chỉ mười lăm năm!
PEARL