HỒI ĐÓ ... BÂY GIỜ
Nhớ thời con gái ngây thơ
Tóc đuôi gà thả trên bờ vai ngoan.
Chẳng se sua - chẳng điệu đàng
Mặt mộc - đâu biết điểm trang là gì.
Gái nhà quê - tính nhu mì
Chỉn chu từng bước - đứng đi dịu dàng.
Nhẹ lời - cười khẽ, đoan trang
Kín đáo, mềm mỏng - xóm làng ngợi khen.
Lân la người đến làm quen
Em còn nhỏ xíu , ốm đen - người à.
Trong nhà còn có mẹ cha
Anh chị đông đúc - ông bà già nua.
Tưởng rằng người sợ - chào thua
Ngờ đâu người vẫn đón đưa hàng ngày.
Nào quà cáp - nào lụa là
Lý do đủ kiểu - mong qua lưới tình.
Tình như ánh điện lung linh
Chói loà mắt - làm chùng chình bước nhanh.
Tình như ly rượu sâm banh
Uống vào một thoáng - long lanh mắt cười.
Ngày xưa sao quá yêu đời
Càng yêu cuộc sống đầy vơi vui buồn.
Bây giờ có muốn tròn vuông
Như ngày xưa ấy phải buông bỏ nhiều.
Bỏ buông quá khứ khê nhiêu
Sống cho người để được điều hằng mong.
Sống sao mình thấy đẹp lòng
Sống sao để lại hương nồng tiếng thơm.
Hồi đó nghèo - áo vai sờn
Mà lòng thanh khiết còn hơn nước nguồn
Ngày nay dạ khắc - luôn luôn
Tâm trong sáng , hoàng hôn buông chẳng mờ.
PEARL