Độc Thoại
Đêm đóng cửa Trăng cài then đi ngủ
Sao thức canh làn sương phủ mặt hồ
Gió lang thang bay vào cõi hư vô
Đèn hiu hắt lập lòe cơn mê sảng.
Mưa bất chợt , chớp chia đêm từng mảng
Sấm gầm gừ , dọa nạt kẻ yếu tim
Tỉnh giấc nồng rồi lại muốn mơ thêm
Trách cơn mưa vô tình hay cố ý .
Tìm từng chút bình yên đâu uổng phí
Dù một giây tâm thanh thản vô ưu
Xóa sạch trơn bao oán hận tình thù
Thả vào đêm chút suy tư thường nhật.
Ước như Trăng hồn nhiên soi vằng vặc
Muốn tựa Sao lấp lánh dải ngân hà
Mơ làm Gió thổi Mây tít trời xa
Hóa hạt Sương thấm mát bao cành lá.
Kiếp con người vấn thân vùng đất lạ
Sợ sa chân trầy xước gót sen hồng
Sống trên đời lắm lúc có như không
Khi bước chân còn ngại ngần gian khó .
Đêm nay nữa đã bao đêm vò võ
Những nghĩ suy đày đọa mái tóc xanh
Sóng lòng dâng con tim bỗng tròng trành
Tâm sự này ai thấu hiểu cùng chăng .
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.10.2014 04:20:19 bởi PEARL >