PEARL
Có lẽ Nào
Có lẽ nào người không hiểu lòng ta
Như nắng khô gặp mưa rào rớt hột
Chỉ đôi lần để con tim dại dột
Khẽ run lên bần bật lúc tàn canh .
Có lẽ nào ta giấu mình nguội lạnh
Tiếng yêu thương rưng rức nén trong tim
Chợt trào dâng cơn lốc xoáy nửa đêm
Làm chông chênh khoảng bình yên ngày cũ .
Có lẽ nào những lời ta nhắn nhủ
Chẳng đủ níu chân người bước qua ngang
Cuộc đời ta tuy có quá muộn màng
Để vỡ tan mảnh gương tình bóng loáng .
Có lẽ nào người chỉ yêu một thoáng
Để lệ nhòa khóe mắt ướt mi cay
Mối tình đầu đâu dễ sớm nhạt phai
Cuộc sống mãi tím lịm màu nhung nhớ .
PEARL
Xin chào Pearl,
Thơ của Pearl ngọt ngào, mượt mà, và hay quá. Xin cho Thương Hoàng mạn phép thả vào vườn Pearl một con ểnh ương bé nhỏ. Nếu có gì sai sót mong rộng tình tha thứ. Cám ơn Pearl.
Chia Tay Ngậm Ngùi
Cuối cùng thì...hai đường thẳng song song
Ta chưa hiểu nhau hết lòng em ạ
Anh đâu có bóng hình nào mới lạ?
Vì cớ gì, sao em lại ghen tương?
Em khác người, nào đâu phải tầm thường!
Dành cho anh cả bầu trời cao rộng
Cùng làm thơ và thả hồn ru mộng
Không buộc ràng vào cuộc sống riêng nhau
Giờ chia tay nghe tim mình nhói đau
Có mây nào không nhuốm màu tan vỡ
Thôi cũng đành ôm mối sầu dang dỡ
Vì cớ gì, sao em lại chẳng tin?
Hãy ví đời là đoá hồng đẹp xinh
Khi thiếu nước thì hoa kia tàn úa
Anh là tằm còn em thì tơ lụa
Thiếu một người, còn ý nghĩa gì, em?
Hãy ví tình là thư còn thiếu tem
Có gởi đi thì quay vòng trở lại
Ta cùng vượt biết bao nhiêu trở ngại
Nhưng cửa lòng thì bước mãi không qua
Hãy ví mình là tàu với sân ga
Chỉ gặp nhau khi con tàu về bến
Khách lên đầy, giờ khởi hành cũng đến
Ga ngậm ngùi chua xót tiễn tàu đi
Hãy ví mình như chén ngọc lưu ly
Là những điều thần kỳ trong cổ tích
Ta gặp nhau cũng vì trong cảnh nghịch
Thì bây giờ vì nghịch cảnh ... chia tay!
Hãy dằn lòng, mối duyên trời không may
Buộc không chặt, đành chia lìa nhân thế
Ta tìm nhau trong muộn màng nãi trể
Dù xa nhau, chắc không dễ nào quên