Ở CUỐI CON ĐƯỜNG KHÔNG CÓ ANH
Em lê gót hài dưới tàng lá đỏ
Về phía cuối đường vắng dấu chân anh
Dáng liễu gầy trong gió chợt mong manh
Chiều hoàng hôn gợn màu tim tím mộng .
Sóng biển chiều hay bão lòng dậy sóng
Mặn đắng bờ môi tê tái con tim
Hạt cát nào rơi cho mắt cay thêm
Nhòa mảng trời xanh êm đềm một thuở
Lời thề ước Anh ơi , em mãi đợi !
Giờ đành tan theo bọt nước mù khơi
Tình chúng mình chỉ là những vần thơ
Gieo câu , chữ rồi cuối cùng lỗi nhịp .
Con đường ấy chỉ mình em bước tiếp
Anh xa rồi trong khoảnh khắc hư vô
Nỗi khát khao hạnh phúc vỗ xao bờ
Không đủ mạnh níu chân anh trở lại .
Cuối con đường tầm mắt nhìn xa ngái
Em chông chênh giữa khoảng lặng bình yên
Đếm lá rơi lòng trĩu nặng buồn tênh
Hồn bồng bềnh theo làn mây bảng lãng .
PEARL