ĐÓA HOA LÒNG
Hai mươi tháng mười - ai cũng tặng hoa
Cho mẹ yêu với tấm lòng trân quý
Hay gởi những lời chúc đầy hoa mỹ
Biết ơn người đã có công sinh thành.
Hai mươi tháng mười - nước mắt viền quanh
Thắp nén nhang - con cúi đầu trầm mặc
Di ảnh mẹ - nụ cười còn phảng phất
Đau xé lòng - con nén tiếng: mẹ ơi!
Gần một năm - con mất mẹ trong đời
Nỗi nhớ khô đến tận cùng héo hắt
Đêm thức giấc - tim con lại se thắt
Sợ sẽ quên nét mặt của mẹ già.
Kể từ ngày mẹ đi xa... rất xa
Con bơ vơ giữa dòng đời chật chội
Còn bao nhiêu điều con chưa kịp nói
Nấm mộ sâu chôn chặt một thâm tình.
Bất chợt con thảng thốt với chính mình
Mồ côi ư ? Mất cả cha lẫn mẹ
Trong tiềm thức con kêu lên khe khẽ
Đã thật rồi - sao cứ ngỡ trong mơ.
Còn đâu nữa dáng mẹ - những chiều chờ
Đợi con về sau giờ tan công sở
Không nói gì mắt mẹ mừng sáng rỡ
Con mỉm cười - hạnh phúc thật giản đơn.
Mất mẹ rồi, con cảm thấy cô đơn
Ai bảo ban những khi con sai phạm
Ai động viên - con tăng thêm dũng cảm
Ai la rầy, ai khen ngợi con đây?
Biết chẳng thể ngăn thời gian ngừng quay
Đem trả lại mẹ yêu ngày xưa ấy
Nên lòng con thêm đớn đau làm vậy
Cố nén mà sầu vẫn cứ trào tuôn.
Hai mươi tháng mười năm nay - con buồn!
Đóa hoa lòng - thành kính dâng lên mẹ
Theo khói hương tấm chân tình con trẻ
Mẹ nhận cho - chút an ủi sau cùng.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.10.2018 21:24:28 bởi PEARL >