Mơ Ước Đầu Xuân
Mẹ bảo các con ngồi quây quần
Quanh chiếc bàn gỗ đặt ngoài sân
Giọng trầm Mẹ kể chuyện xưa cũ
Thuở Mẹ còn son, lắm phong trần.
Quê mình ngày ấy nghèo lắm đa
Tay lấm chân bùn về với Ba
Nuôi các con chỉ bằng nước cháo
Manh áo chẳng lành , rét làn da.
Mẹ đã hy sinh tuổi xuân xanh
Cho anh ăn học rỡ ràng danh
Tu nghiệp nước ngoài thành tiến sĩ
Họ hàng nở mặt bởi vì anh.
Bao năm phiêu bạt nơi xứ người
Cố nén niềm sầu sau nụ cười
Rất xứng đáng là người con thảo
Anh cả kiên cường của em thơ.
Mẹ khuyên anh về với quê hương
Tuy nghèo nhưng ấm áp tình thương
Đất người thăng tiến nhiều cơ hội
Ngấn lệ tràn mi những đêm trường.
Ngước mắt xa nhìn ánh sao băng
Anh ước tương lai đến thật gần
Hàng ngày nhổ tóc sâu cho Mẹ
Đêm đến chuyện trò dưới ánh trăng.
Vẳng đưa tiếng pháo đón giao thừa
Bên mâm trà, bánh, hoa, mứt, dưa
Nụ cười rạng rỡ khuôn mặt Mẹ
Niềm vui loang toả nói sao vừa.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.02.2015 19:57:15 bởi PEARL >