MẸ KHÔNG PHẢI LÀ Ô SIN
Mẹ là người sinh con ra
Nuôi cho khôn lớn trắng da, đẹp lòng.
Đứng ra dựng vợ, gã chồng
Chăm nom cháu chắt, vẫn không than phiền.
Mẹ già khuôn mặt dịu hiền
Tóc thêm sợi bạc, nhăn viền khoé môi.
Suốt đời vì chồng con thôi
Luôn quên mình, chịu thiệt thòi - đã quen.
Mẹ thức dậy lúc nhá nhem
Quét sân, tưới nước lắm phen nhọc nhằn.
Làm việc chẳng quản khó khăn
Chỉ mong nhà cửa muôn phần bình an.
Mẹ thương con gặp gian nan
Muốn con sung sướng - tay dang đỡ đần.
Mẹ già sức khỏe giảm dần
Đâu như lúc trẻ bắp gân, vai ù.
Mắt mờ, cong dáng, lưng gù
Chân đi thoai thoải mặc dù nhức sao.
Việc nhà chẳng đáng là bao
Làm xong mới thấy tay đau, xước trầy.
Bồng cháu - tay mỏi thế này
Dọn đồ chơi - con, cháu bày - hụt hơi.
Giấc trưa - lợi sức, con ơi
Mẹ lại ru cháu à ơi - mệt nhoài.
Chăm cháu cả đêm lẫn ngày
Mẹ không thể gặp một vài bạn thân.
Thế là tình cảm giảm dần
Anh em, bè bạn lần lần lánh xa.
Mẹ là mẹ - cũng là bà
Ô Sin nào phải trong nhà đâu con!
PEARL