Đêm Buồn Gọi Nhớ
Sâu thăm thẳm nơi tận cùng nỗi nhớ
Là vơi đầy những ký ức ngày xưa
Đêm vô tư giăng một lớp song thưa
Che chắn nẻo đi vào vùng quên lãng.
Kỷ niệm trổi dậy từng dòng lãng đãng
Trái tim sầu đang ran rát niềm đau
Nhoi nhói tâm can ruột thắt gan bào
Buồn man mác loang qua từng huyết mạch.
Anh còn nhớ hay cố tình quên sạch
Hình bóng em trong xa cách nhạt nhòa
Xuân bên anh giờ đua sắc muôn hoa
Hạ chốn này mưa mịt mùng phủ lối.
Em nào nghĩ những lời anh gian dối
Chỉ trách mình nông nổi quá cả tin
Đưa thuyền tình vào con sóng linh đinh
Tưởng chìm đắm giữa bể dâu giông bão.
Lòng đêm chỉ một màu đen huyền ảo
Trăng sao cùng chấm phá nét thiên thai
Còn lòng em tràn ngập mối u hoài
Kể từ khi anh cúi đầu đi mãi.
Đến bao giờ phía chân mây xa ngái
Mặt trời lên nắng ấm phủ vai gầy
Anh quay về hạnh phúc cũng đong đầy
Thỏa bao ngày em đợi chờ khắc khoải.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.06.2015 04:48:00 bởi PEARL >