NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ (1)
Thời con gái hương trời sắc nước
Bao anh chàng mơ ước được yêu
Nét thanh xuân, dáng thiên kiều
Lời như ngọc thốt, liêu xiêu lòng người.
Về với nhau trọn đời hy vọng
Nghĩa tào khang tôn trọng, sẻ chia
Gánh gồng nặng trĩu sớm khuya
Cuộc sống sung túc, chia lìa lánh xa.
Bởi yêu chồng bôn ba phố chợ
Vì thương con nào sợ gian lao
Dầm mưa má thắm phai màu
Dãi nắng da nám, xanh xao võ vàng.
Lo bên nội không màng ân sủng
Chăm họ ngoại sai đúng cam lòng
Bản thân xem nhẹ như không
Niềm vui giấu kín sâu nông đáy hồn.
Thời gian kẻ thù chôn duyên dáng
Khắc họa thêm vết rạn, chân chim
Nụ cười héo hắt nhấn chìm
Hàm răng xíu xó, mắt lim dim buồn.
Sau tất cả , khơi nguồn khởi điểm
Người đàn bà kiều diễm đã xa
Trở thành cũ của người ta
Như cây khô lá, như hoa úa nhàu.
Đàn bà cũ tự hào vì đã
Biết hy sinh tất cả riêng mình
Đảm đang, vén khéo, chung tình
Đắp xây hạnh phúc gia đình vẹn nguyên.
Đàn bà cũ vẫn có quyền
Là nữ nội tướng uy nghiêm với chồng.
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ (2)
Từ theo chồng về nơi bến lạ
Bỏ sau lưng tất cả tuổi xuân
Ước mơ thực hiện lưng chừng
Công dung ngôn hạnh không ngừng nâng cao.
Phận làm dâu nghẹn ngào cam chịu
Lời chua cay đàm tiếu- đắng lòng
Xa rồi cuộc sống màu hồng
Đồng sàng, dị mộng có chồng như không.
Ôm con thơ đêm đông se sắt
Lạnh ngoài da – tím ngắt mảnh tình
Tàn phai một thuở tươi xinh
Ngọn đèn hắt bóng – dáng hình chông chênh.
Như con thuyền gập ghềnh trước sóng
Giữa hai người là bóng thứ ba
Xót xa thân phận đàn bà
Giống manh áo cũ rách tà – vứt đi.
Đàn bà cũ tựa ly rượu nhạt
Nhấp vành môi – men lạt - chẳng say
Như cơm nguội hẩm – chán thay
Không ngon bằng phở trưng bày khắp nơi.
Đàn bà cũ khát lời âu yếm
Sự quan tâm trang điểm tâm hồn
Cần lắm nồng ấm nụ hôn
Đã từng thiếu thốn mĩ ngôn lâu ngày.
Đàn bà cũ lo quắt quay
Làm sao giữ vẹn lâu đài tình yêu.
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ (3)
Sương điểm hoa răm làn tóc rối
Nắng táp sạm màu khói lam môi
Da khô lấm tấm đồi mồi
Bóng lom khom ngã trên đôi nạng mòn.
Đêm thao thức lo con nóng sốt
Ngày chăm cháu đột ngột ho hen
Thân già đau bệnh đan xen
Bởi thương cháu chắt lắm phen nhọc nhằn.
Đàn bà cũ long răng đầu bạc
Nghĩ đến ngày cưỡi hạc quy tiên
Trong lòng ôm mối muộn phiền
Không yên tâm sống trong miền an nhiên.
Đàn bà cũ - mẹ hiền, bà kính
Bán xuân xanh chẳng tính lỗ, lời.
Mua vui tô điểm cuộc đời
Tổ ấm hạnh phúc, thảnh thơi thân già.
Đàn bà cũ đẹp như hoa
Điểm trang cuộc sống chan hòa ấm no.
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ (4)
Đêm trở giấc, sóng lòng cuộn chảy
Vỗ bờ tim, hoang hoải nghĩ suy
Thời gian trôi, cánh chim di
Làm sao níu được những gì đã qua.
Nghe nuối tiếc tuổi hoa niên đẹp
Mờ nhạt trên ngõ hẹp đường đời
Heo may một ước mơ hờ
Tàn thu chiếc lá tình rơi rả rời.
Thương vỡ khúc chơi vơi niềm nhớ
Tiếng nhạc yêu dang dở từ lâu
Niệm từ réo rắt cung sầu
Đường duyên trùng điệp mưa ngâu trái mùa.
Manh áo cũ thêu thùa chi nữa
Bạc thếch màu lần lữa đổi thay
Rượu nhạt uống mãi chẳng say
Ly bôi đã cạn quắt quay, tròng trành.
Đàn bà cũ mong manh sương sớm
Sẽ tan nhanh khi chớm gió hiu
Liêu xiêu như ánh dương chiều
Khuất sau đỉnh núi, tiêu diêu kiếp trần.
Đàn bà cũ trong ngần ánh nước
Lắm phong vân, vững bước dựng đời.
Chùng chân, mỏi gối rả rời
Cũng không nao núng, rối bời nhân tâm.
Đàn bà cũ đêm khóc thầm
Giấu niềm tâm sự tháng năm thăng trầm.
NGƯỜI ĐÀN BÀ CŨ (5)
Đập xây lại, tân trang đủ kiểu
Giảm phần thừa, chỗ thiếu thêm vào
Tái xanh cải thiện hồng hào
Mắt long lanh sáng, dáng đào liễu thon.
Từ giã những héo hon ngày cũ
Nỗi thảm, niềm sầu giũ sạch trơn
Sau lưng còn lại giận hờn
Trước mặt vui khỏe, dài hơn tuổi đời.
Manh áo cũ sáng tươi lịch lãm
Cách tân thành sườn sám, váy hoa
Du lịch, thưởng ngoạn gần xa
Mở mang kiến thức, xây nhà dựng quê.
Đàn bà cũ - phu thê vẹn giữ
Dạy con ngoan trọn chữ hiếu trung.
Tuyệt vời phẩm hạnh công dung
Chồng thương, con kính, khắp vùng tiếng thơm.
Đàn bà cũ áo cơm lo liệu
Hai đảm đang huy hiệu trao tay.
Hiện đại, phong cách đổi thay
Với nhịp sống số càng ngày chỉnh chu.
Đàn bà cũ như lá thu
Thay màu cảm xúc khúc ru nghịch mùa.
PEARL