Muối Mặn Gừng Cay
Nếu mai này em có già đi
Làn tóc đen chỉ còn sợi bạc
Nét xinh tươi trở thành hốc hác
Mắt thâm quầng , lác đác đồi mồi.
Nếu mai này phai nhạt sắc môi
Má tóp teo, nụ cười héo hắt
Chân bước đi , tay run bần bật
Em có còn là nhất nữa không?
Nếu mai này em làm phật lòng
Chuyện kể chẳng biết bao lần nữa
Lúc nhớ khi quên, lời không lựa
Là phế nhân dựa dẫm vào ai.
Thì anh hỡi “ muối mặn gừng cay”
Có còn chăng trong anh một thoáng
Hay chỉ là một cơn gió thoảng
Vụt qua đầu , tắt lịm tàn tro.
Nếu là em, dù nhận hay cho
Cũng hết mình ngại chi già trẻ
Gừng càng già cay nồng mới mẻ
Muối lâu năm mặn thắm vành môi.
Nghĩa tào khang gìn vẹn vun bồi
Nếu héo khô sẽ chăm tươi tốt
Theo thời gian chẳng hề mai một
Dìu nhau đi nốt cuộc hồng trần.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2016 00:18:15 bởi PEARL >