Nhi
Vần Thơ Khóc
Ta vẫn còn đây , người ở đâu?
Mong chờ hun hút mắt mi sâu
Người đi gối chiếc , còn ta lạnh
Tạo hoá ghét ghen mối tình sầu.
Người nỡ , sao đành lãng quên ta
Thề non hẹn biển tháng năm qua
Đốt nén hương lòng ta tẩm liệm
Mối tình nồng thắm bỗng phôi pha.
Có lẽ người lê gót độc hành
Nơi miền giá lạnh tuyết viền quanh
Ta đứng bên đường nghe rét buốt
Ngỡ có người bên được dỗ dành.
Người hãy vui cùng với duyên ưa
Ta buồn số phận mấy cho vừa
Câu thơ đêm vắng, vần điệu khóc
Ướt cả bờ mi, đẫm lệ thưa.
PEARL
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.07.2016 21:25:35 bởi PEARL >