Thương về Miền Trung
Đứa trẻ rửa tập bùn loang lổ
Ngồi nghe pháo nổ chắc buồn so
Áo không còn nữa mì thay gạo
Nhà cửa trôi theo nước đục lờ
Giá mà pháo ấy biến thành cơm
Thay nhịp cầu tre trẻ đến trường
Ướt lạnh bao người cơn lũ dữ
Giàu-nghèo ai vẽ nét tang thương
Tôi chẳng vui chi ngày đại lễ
Lòng ngong ngóng phía gió mưa vùi
Từng tin người chết hoa màu mất
Nghe xót cả lòng lấy chi vui
Tôi cũng một thời manh áo vá
Mẹ tôi phơi mặt gánh đàn con
Chạy cơm hai bữa nhìn trời đất
Mưa gió nhiều hôm, gạo chẳng còn
Đứa trẻ Miền Trung nhìn đại lễ
Khác nào tôi đó thuở xa xưa
Nhà bên lễ hội tôi len lén
Dõi mắt nhìn qua, lệ đắng thừa
Ai cười ai hát cũng kệ ai
Tôi đọc tin đưa lặng thở dài
Lũ đến triền miên, thương trẻ lạnh
Bao giờ cảnh ấy mới phôi phai...
PL 11.10.10