Tự Tâm
Tủi thân con kén trong nôi
Một thân quần quậy vẫn thời khổ đau
Vàng son gác ngọc lầu cao
Xá chi...lều gió có nhau ngàn đời
Nhưng sao em mãi xa rồi
Có chăng em đã quên lời ước xưa
Em đi hôm ấy trời mưa
Hồn tôi rơi giọt tình chưa ngăn dòng
Cuộc đời tôi những long đong
Thà là thân kén một lòng vương tơ
@ Phạm Đình Nhựt @
Rớt rơi giọt nước từ trời
Giọt buồn giọt tội chơi vơi giữa ngàn
Lây vương mui mắt lệ tràn
Ngậm ngùi hoang lạc lan man nỗi niềm
Rơi va đọng nhẹ kẽ tim
Chảy mòn suy nhớ kiếm tìm chi đây
@ Phạm Đình Nhựt @
Em về tình cũng chao nghiêng
Treo trên vạc cỏ nỗi phiền lòng anh
Treo vàng con nắng long lanh
Êm xuôi mái tóc đoạn đành giấc mơ
Em đi trăng nước lập lờ
Mây buồn gió gượng khóc khờ trái tim
Sao khuya lấp lánh kiếm tìm
Đèn đêm leo lắc lặng im căn phòng
Em đi hôm ấy mưa giông
Tiếng sét chia rẻ đôi dòng tình ta
Anh chạy trong khối ta bà
Vẫn không sao thoát được ra bẫy tình
@ Phạm Đình Nhựt @
0.Không biết em còn nhớ hay không
9.Chín năm mòn mỏi tôi đợi mong
3.Ba năm một nửa hồn đâu mất
3.Ba năm nữa bỗng hóa hư không
4.Bốn lần nước mắt hơn mưa khóc
7.Bảy tuần leo lắt trong mưa giông
6.Sáu tháng nửa năm ngồi ôm mộng
5.Năm dài se lạnh cơn gió đông
2.Hai năm còn lại lòng đau thoắt
3.Ba hồi chuông thánh ngồi ăn năn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.11.2010 17:52:44 bởi nhutdinh2212 >
Rót đi em rót cạn chén ngà
Cho tôi say để quên ngày mai
Ôi còn đâu cái thời vung dại
Đôi chúng ta tay trong đôi tay
Rót đi em xin đừng ngưng tay
Cho tôi xin một lần ân ái
Để mai này chia ly biền biệt
Khắc ghi lòng tôi mãi không phai
Rót đi em sao em ngần ngại
Em sợ gì tình đã chia ra
Tôi yêu em nhưng đời chia đôi ngả
Nén u sầu...tình đã phôi pha
@ Phạm Đình Nhựt @
Chỉ Chừng Đó Thôi
Chỉ chừng đó thôi cũng đủ rồi
Để yêu thương lại được lên ngôi
Đâu ngờ oan trái làm giông tố
Chia cách tìm mình em với tôi
Chỉ chừng đó thôi mãi mong hoài
Mây cùng với gió mãi rong chơi
Em đi phương ấy vui tình mới
Cay đắng ngậm ngùi tôi với tôi
Chỉ chừng đó thôi nấc lệ rồi
Khóc cho cạn chén tình đã khơi
Thương yêu dục lòng đau càu cáu
Rơi rớt giọt tình bao giờ vơi
@ Phạm Đình Nhựt @
Ngóng Chờ Đợi Ai
Cuộc đời độc bước lênh đênh
Dãi chân tôi bước hằn trên lá cỏ
Nơi xa bóng quê còn đó
Bóng mẹ già vẫn buồn so NGÓNG CHỜ
Mẹ tôi mòn mỏi từng giờ
Lom khom từng bước mắt mờ hơn xưa
Long lanh trong nắng vàng trưa
Có con bướm mộng vườn dừa ĐỢI AI
Qua rồi mái tóc ai bay
Thước tha áo trắng thơ ngây trên đường
Thẩn thờ kể đứng mây vương
Gợn theo nỗi nhớ vô thường bên em
Và mưa khóc sướt đêm đêm
Cơn mê tình ái không quên tìm về
Yêu sao môi thắm hồng hoe
Vẫn hồn như lạc khói mê địa đàng
@ Phạm Đình Nhựt @
Người Ơi Người Có Đau Không...?
Ta về uống cạn chén yêu
Mà sao vẫn thấy bao điều đắng cay
Khóc hận đời cuốn tình xoay
Đớn đau vây kín vũng lầy chữ yêu
Ta ngồi trên đỉnh cô liêu
Gọi hồn đi lạc phiêu du chân ngàn
Hãy về nhen đám tro tàn
Khơi lại bếp lửa thiêu tan mảnh tình
Ta đau chỉ có riêng mình
Người đi người có hay mình đau không...?
@ Phạm Đình Nhựt @
Yêu Xa...!
Em Hà Nội tôi Quảng Nam
Nửa vòng đất nước xa xăm mịt mùng
Mưa rơi chốn ấy ngập ngừng
Lũ về xoáy lốc mấy từng chốn đây
Yêu xa đôi mắt đỏ hay
Đêm nằm mong ngóng gửi mây đến người
Gửi sao gửi gió trên trời
Gửi trăng Thu mộng bên đời ru em
Gửi vào niềm nhớ không tên
Là thương là nhớ sao quên hỡi nàng
Gửi hồn phiêu lãng chân ngàn
Tìm em hình bóng vươn tràn trong tim
@ Phạm Đình Nhựt @
Thầy Tôi
Tháng năm nắng dãi mưa dầu
Thầy tôi tóc cũng bạc màu hơn xưa
Con đường rợp bóng hoa Sưa
Ươm vàng sắc nhớ thoi đưa tiếng lòng
Bầy giờ còn có hay không
Trường xưa lớp cũ con mong được về
Lời thầy khi dạy ngọt mê
Va va giọng điệu chân quê nõn nà
Bảng in vết phấn mượt mà
Đẹp như cánh Phượng bay qua nền trời
Ca dao tục ngữ để đời
Những lời thấy dạy mấy đời con quên
Thầy tôi năm tháng không tên
Vẫn mòn mỏi vẫn lên đênh chữ Thầy
@ Phạm Đình Nhựt @
Bão Lũ Liên Miên
Miền Trung năm nào cũng thế
Liên miên bão lũ tràn về xóm thôn
Cánh đồng ngập nước ghê hồn
Kìa con sóng dữ bồn chồn cứ dâng
Nước vây bám ríu kẽ chân
Kìa con cò trắng lạnh thân run người
Không bay cò đứng buồn thôi
Mênh mông bát ngát chân trời nước trôi
Tiếng than tiếng khóc tiếng đời
Tiếng cha tiếng mẹ...chị tôi...đâu rồi
Tôi như lạc giữa đơn côi
Chân không bước đặng vời vời tiếc thương
Miền Trung hai tiếng thân thương
Mà sao mặn đắng bước đường người ơi
@ Phạm Đình Nhựt @
Có Trong Hư Không
Trong hư không có tuyệt vọng
Có âm thầm...lặng lẽ mong và trông
Cô quạnh xót xa hoài công
Mông lung bất lực chạnh lòng đớn đau
Có yêu...ghét...dỗi hờn nhau
Khắc khoải mộng mị khóc sầu bi ai
Tàn phai đôi mắt mệt nhoài
Vỡ tan tan vỡ lệ cài khóe mi
@ Phạm Đình Nhựt @
Ôm Mộng Câu Thơ
Từng ngày ôm mộng viết câu thơ
Hóa đá ngây ngô mắt bụi mờ
Đèn khuya leo lắt mây gọi gió
Thổi nghe lạnh hồn kiếp bơ vơ
Ta ngồi làm thơ như thở than
Chan chúa tình đau tim ngập tràn
Lênh đênh chênh vênh tình hư vọng
Chỉ có mơ màng ngông và trông
Bằng hữu người ơi về nơi đâu
Để ta lạc lõng giữa sông sầu
Thuyền con bé nhỏ sao cập bến
Cơn gió vô tình xoáy làm sao...?
@ Phạm Đình Nhựt @
Ta Về Tắm Cái Thơ Ngây
Ta về với mẹ ta thôi
Về ăn cơm mộc uống đôi sữa nồng
Mái nhà nghiêng quẹo cột chông
Lều thưa vách lá phập phồng bếp than
Ngồi nướng mấy củ khoai lang
Hương thơm nức mũi lan man nỗi niềm
Bóng hình quê ẩn trong tim
Khi xa khơi nhớ quên sao hỡi người
Tình thơ bé dại đùa chơi
Ngây ngô nhìn ngắm mây trôi lững lờ
In trong tâm khảm từng giờ
Bữa cơm đằm thắm canh mơ mướp xào
Tấm chăn mẹ vá năm nào
Gợn từng nét chỉ kim khâu của bà
Mẹ ta nhăn ríu làn da
Đôi môi chênh chếch khổ qua đắng hoài
Ta đi tắm trong bể đời
Nay về tắm lạ cái thời thơ ngây
@ Phạm Đình Nhựt @
Tìm Về Kỉ Niệm
Ước gì trở về ngày xưa
Cái thời thơ dại tắm mưa bệch bùn
Vui trong ánh nắng vàng buông
Vươn trên ngọn cỏ giọt sương đất trời
Bây giờ mong mỏi càn hơi
Mơ mang tìm phút thảnh thơi trên đồng
Theo cơn gió cuốn mênh mông
Phiêu du tận chốn hư không lạc hồn
Tìm về kỉ niệm vùi chôn
Để khơi niềm nhớ lơn mơn gợn trào
@ Phạm Đình Nhựt @
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: