Tự Tâm
Về Thăm Đất Quảng Miền Trung
Về chơi cho biết quê em
Sông Thu phố Hội tháp đền Mỹ Sơn
Hòn Chân quằn quại căm hờn
Đèo Le sương lạnh mây vờn trời xanh
Gió chiều nhè nhẹ thanh thanh
Lúa hẹn đồng xanh Điện Bàn ta đó
Cửa Đại gợn con sóng nhỏ
Duy Xuyên cát vàng bờ cỏ nương dâu
Miền Trung lắm nỗi cơ cầu
Hố Bom chưa thể lành đâu vết hằn
Chiến tranh bão lũ nhọc nhằn
Phù sa chở nặng đôi bờ bến quê
Nào là cầu khỉ con đê
Hoàng hôn chiều xuống ai về nhớ cho
Nhớ ơi là nhớ con đò
Thả trôi lơ lửng cánh cò thoáng bay
Ai về với đất quê này
Xin thôi một chút tình...say...lỡ làng
@ Phạm Đình Nhựt @
Tháng 10 Mưa Lũ
Tháng mười trời cũng khóc cười
Mang mưa giấu nắng đùa chơi trước ngà
Chiều nghe con gió kêu ca
Làn mây đâu hỡi biết là gió đau
Tan chi...Mưa lũ dâng sầu
Nặng nề vây kín bạc đầu dân đen
Miền Trung chạnh...nỗi... lạnh băng
Buồn đau càu cáu nhọc nhằn xót thân
@ Phạm Đình Nhựt @
Đập Vỡ Cây Đàn
Tôi về đập vỡ cây đàn
Ngày xưa tôi gãy cho nàng hát chơi
Từng nhịp từng nhịp buông lơi
Cung yêu để nhớ xa vời còn đâu
Đàn giờ vang khúc thương sầu
Em tìm quên để anh đau xót hoài
Ngỡ ngàng tưởng có em rồi
Bồi hồi tỉnh giấc mộng thôi bẽ bàng
Tôi về đập vỡ cây đàn
Đập tan kí ức có nàng bên tôi
Phạm Đình Nhựt
Yêu Thôi...Mong Hoài
Nắng chiều nghiêng ngã trước hiên
Bên trời gió cuốn đeo phiền lòng ta
Nào ai có biết chăng là...
Ta buồn buồn lắm xót xa đã nhiều
Nghe chim rêu gọi khóc chiều
Trái tim ta cũng tiu đìu người ơi
Sao yêu chỉ có yêu thôi
Dửng dưng có sét dục hơi não lòng
Ai về chốn ấy xa không
Cho ta nhắn nhủ ta mong người về
Phạm Đình Nhựt
Rót Buồn Vào Tim
Trải dài trên đám cỏ non
Vờn ba cánh bướm ca vang nhạc sầu
Sao trời lại đổ mưa ngâu
Hanh hao con nắng xanh màu đám cây
Lan mưa đôi mắt buồn gầy
Cưới Sao làm thiếp cho mây ngấn buồn
Yêu chi giọt lệ rơi tuôn
Cuốn trôi kỉ niệm rót buồn vào tim
Phạm Đình Nhựt
Đau Miệt Mài
Tôi ngân nga khúc nhạc sầu
Ru hồn rơi lạc vào màu mắt em
Để rồi nghe xót xa thêm
Vương yêu khắc nhớ trắng đêm thức hoài
Yêu ai ai biết chăng ai
Yêu em anh biết miệt mài với đau
Phạm Đình Nhựt
Ước Sao Là Gió Bay Đi
Tôi ngồi đếm lá Thu rơi
Ô sao nhiều thế buồn ơi là buồn
Lá rơi như lệ rơi tuôn
Như sầu nức nghẹn luống cuồn trên mi
Ước gì là gió bay đi
Lang thang đi mãi buồn gì chốn đây
Hai lần yêu mắt đỏ cay
Khóc ròng khổ nỗi loay hoay chữ tình
Phạm Đình Nhựt
Thôi Yêu...!
Hai lần gục ngã vì yêu
Biết rằng đời lắm nhiễu điều đắng cay
Một lần tình mãi loay hoay
Một lần tình đế bủa vai rồi thì...?
Tình đến thời tình cũng đi
Ta ngu khờ dại mà chi hỡi trời
Thôi yêu...không vướng nợ đời
Để hồn thanh thản vui vời gió mây
Phạm Đình Nhựt
Vẫn Là Em...!
Vẫn là em như thuở nào
Vẫn là em đó đẹp sao tóc huyền
Vẫn là đôi mắt đên tuyền
Vẫn là em đó lay phiền lòng tôi
Vẫn là em em đó thôi
Vẫn là như thế thế thôi đoạn trường
Vẫn là mộng ảo tiêu tương
Rơi trên đường vắng đau thương một mình
Phạm Đình Nhựt
Lao Đao Chiếc Lá
Thu sầu đau nỗi truân chuyên
Vàng phai chiếc lá ngã nghiêng rớt nhào
Cuốn trong gió lá lao đao
Buồn gì Thu hỡi bạc đầu lá tôi
Chỉ là chiếc lá rơi thôi
Mà sao nghe trái tim côi rã rời
Yêu đương thương nhớ một đời
Cũng về một cõi lá rơi thôi đành
Phạm Đình Nhựt
Mình Ơi...! Say Rồi
Em là gió đến bên đời
Cho tôi nghiêng ngã chênh lời muốn yêu
Ngập ngừng rồi nghẹn đắng thêm
Lan man hình ảnh chênh vênh khắc hoài
Gió thời ru mãi mây thôi
Em thời làm trái tim tôi rã rời
Uống sầu làm rượu để chơi
Hơi men tình ngấm say rồi mình ơi Phạm Đình Nhựt
Vương...!
Vẫn buồn đôi mắt long lanh
Em đeo niềm nhớ vào anh được gì
Để giờ thơ thẩn thân si
Hồn mình mong mỏi ước chi gần nàng
Sẽ đem hết trái tim son
Yêu người say đắm muộn màng vẫn vui
Biết em đã có tình rồi
Nhưng sao lòng mãi đứng ngồi không yên
Phạm Đình Nhựt
Tìm Nhớ Cho Quên...!
Tôi đi tìm nhớ để quên
Tim trăng sao mộng tìm em trên ngàn
Đứng trước một ánh nắng vàng
Lan man bỏ chạy bóng tràn đeo theo
Bàng hoàng trước vách chân đèo
Dưới kia sâu thẳm lắt leo nửa vời
Tôi đi về phía chân trời
Tìm con dao mộng giết đời mình thôi
Phạm Đình Nhựt
Giá Như Bắn Nát Được Trời 2
Giá như bắn nát mặt trời
Để ngày không đến bên đời thân tôi
Tìm em trong bóng đêm thôi
Khoảnh khắc đẹp ấy chao ôi tuyệt vời
Vỡ oà đơn bóng vô hồn
Ta tìm thơ thẩn bồn chồn xót xa
Ta tìm gì chỉ mình ta
Ngu ngơ thấp thỏm ngân nga nhạc sầu
Đàn buồn rây rức đêm thâu
Vân âu sầu nhớ bạc đầu khổ tâm
Phạm Đình Nhựt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.11.2010 14:12:29 bởi nhutdinh2212 >
Giá Như Bắn Nát Được Trời
Giá như bắn nát trời đêm
Để không còn thấy bóng em hiện về
Trong mơ từng bước ngô nghê
Thoát ẩn thoát hiện chạy điên kiếm tìm
Tìm em đau buốt con tim
Hình dung vẫn cứ lặng im lạ kỳ
Tôi mòn theo hồn cố đi
Về bên đời gió li ti lệ sầu
Giọt tình rơi rớt về đâu
Cho ta đứng mỏi nỗi âu đợi chờ
Phạm Đình Nhựt
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: