Tự Tâm
Yêu Để Biết Xót Xa Dằm tình thơ trong biển sao tà mô
Chập chững yêu ta biết đâu là mồ
Để sắc trắng ươm lên dòng tóc nhớ
Ngăn cách gì ngang trái cứ lô nhô
Ta biết yêu là đau thương hụt hẫng
Là biết chờ khắc khoải đêm trăng đêm
Nhưng cớ sao ta vẫn mãi đi tìm
Để bẵng lẵng vồ lòng đau ngơ ngẩn
Trong xục xôi con tim như đang hận
Khi thấy người hạnh phúc bên ai kia
Nửa vầng trăng ai chia cắt xa lìa
Nửa ấy vui nửa bên tôi lận đận
Ta tìm về vô vi những điều gì
Khi yêu sao con tim không lý trí
Cứ mơ hoài bóng dáng người tri kỷ
Để u hoài buồn đến chẳng muốn đi
Phạm Đình Nhựt
Ôi Cái Chân Quê
Ôi ta yêu sao những bóng hồng
Tay cày cuốc bẩn phận long đong
Dan mưa dải nắng trên đồng ruộng
Gánh cả gian sơn gánh chuyện lòng
Tôi ước làm sao thôi bão giông
Ngô lúa thêm bông trái xoay cành
Vườn cây thêm nữa hoa với nhụy
Để em còn có câu yến oanh
Miền quê đậm sắc gió thanh thanh
Man mát tim ai bước sao đành
Tôi yêu em lắm đành câm nín
Để lòng thao thức trọn từng canh
Phạm Đình Nhựt
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 18:19:50 bởi nhutdinh2212 >
Lũ Khóc
Dòng sông con nước hững hờ
Mênh mông trắng xóa đôi bờ nào đâu
Cuốn trong nước xoáy bùn nâu
Mấy ngàn căn họ vườn rau ruộng nhà
Miền Trung ơi,những xót xa
Tại sao lũ cứ lần là ghé chi
Trời ơi mưa hỡi tội gì
Đêm ngày khóc mãi giận vì cớ sao
Đất cằn dân mộc sờn bâu
Đã nghèo đeo lũ dãi dầu khổ thân
Nỗi cơ cực bám theo chân
Lan mờ đôi mắt nhọc nhằn lắm thay
Phạm Đình Nhựt
Tặng Thoáng Vu Vơ
Chữ thương đi với chữ yêu
Tạo bày hoang tưởng liêu xiêu bao người
Sầu dâng lên đám mây trời
Cho mưa ướt lệ tặng lời ái ân
Tặng đau thêm những nợ nần
Tặng buồn khắc khoải vài lần xót xa
Vài lần thoáng đến rồi qua
Thoáng ngơ thoáng ngẩn là đà muốn say
Say tình cùng với men cay
Ngậm ngùi ru ngỡ bóng ai ru mình
Ru người về phía bình minh
Để ta tha thẩn chút tình vu vơ Phạm Đình Nhựt
Gánh Mẹ
Hai đầu đòn gánh nắng mưa
Lẫn trong sương gió tiễn đưa nụ cười
Chông chênh đi giữa cuộc đời
Gánh con chồng cháu gánh lời nghiệt oan
Giang sơn gấm vóc huy hoàng
Có bàn tay ấy dịu dàng đắp xây
Thẩn thờ cùng những đắng cay
Xô bồ tất cả vũng lầy thương đau
Trằn trọc suy thức canh thâu
Nhíu mi một nét quyện vào đêm đen
Nổi chìm chìm nổi dập duềnh
Bao nhiêu khổ ải vững bền mẹ tôi
Phạm Đình Nhựt
Tắm Lại Thơ Ngây
Ta về tắm cái thơ ngây
Dòng sông bãi cỏ én bay dập dờn
Cánh diều nghiêng giò dạo đờn
Thả vào ước vọng nhiều cơn sóng trào
Bay theo cò trắng trời cao
Vi theo làn gió thanh tao giữa ngàn
Đắm say màu nắng trăng vàng
Màu sim liễu rụng trên bàn tay ai
Ta đi tắm với tương lai
Bây giờ tắm lại hình hài non thơ
Phạm Đình Nhựt
Vẫn huyền dịu như hôm nào
Mẹ tuy nay đã ngả màu tóc mây
Loan mờ đôi mắt lệ cay
Đôi vai trĩu nặng thân gầy xát xơ
Tôi mơ lại những ngày thơ
Nằm bên vai mẹ ầu ơ giấc nồng
Những ngày mưa có cầu vồng
Mẹ đi nhặt giấc mơ hồng cho con
Con ơi hãy ngủ cho ngoan
Bàn tay chiếc võng con mang suốt đời
Đêm mơ một giấc mộng đời
Con về bên mẹ một trời yêu thương
Để rồi những sớm loang sương
Mặt trời hừng đỏ trên đường quê xa
Mẹ dìu con bước thật là...!
Con nghêu ngô hát lời ca giữa đồng
Đàn cò bay về hướng Đông
Con về cánh Bắc chạnh lòng nhớ quê
Bao giờ con sẽ trở về
Trong bàn tay mẹ mẹ quê thuở nào
Phạm Đình Nhựt
Miền Trung thời có bão giông
Miền Trung thời có lũ mong được về
Bão về tan tác ủ ê
Lũ thời xơ xát con đê đường làng
Chiến tranh dập phá hoang tàn
Chi bằng con nước bẽ bàng ghé chơi
Rền vang tiếng súng hoang tàn
Chi bằng cơn gió bão ngang qua làng
Lũ gieo đói cảnh mùa màng
Bão gieo tan nát xóm làng ngọn cây
Miền Trung bao nỗi đắng cay
Miền Trung bao cảnh thương thay kiếp người
Phạm Đình Nhựt
Vì Là...Khát Yêu...!
Bởi yêu khoắc khoải đợi chờ
Trái tim loạn nhịp đêm mơ bóng người
Như mây khát gió trên trời
Con sóng xô bãi gởi lời yêu thương
Như vạt cỏ khát giọt sương
Như cà phê đắng khát đường em pha
Như mặt nước khát bóng hoa
Như mưa khát nắng thi ca bỗng trầm
Khơi giục màu nhớ lặng thầm
Vẽ lên bức họa nguyệt cầm khát Thu
Khát yêu như tiếng mẹ ru
Khát mong mỏi khát vi vu với người
Phạm Đình Nhựt
Ray Rức Buồn
Có ai chỉ giúp tôi láy đôi lời
Phải làm sao để người mãi được vui
Tôi đã làm nhưng lòng đầy ray rức
Vì một người nước mắt đã rơi rơi
Con tim ơi tôi nào đâu có lỗi
Lời nói rồi môi mặn cắn đôi môi
Xin em hiểu cho tôi một chút nhé
Lời chân thành tôi đã trót buông lơi
Một cái duyên em giận giữa chợ đời
Cũng làm tôi thấm nghẹn trái tim côi
Lay lắc buồn lay lắc sầu cô lẻ
Bởi vì người...thức trắng đêm nay thôi
Để tôi nghĩ lỗi lầm tôi đã khơi
Vào con tim bé nhỏ của em rồi
Dù trằn trọc suốt đêm hay sẽ khóc
Tôi sẽ làm nếu mai em lại vui
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: