NỔI NHỚ QUÊ HƯƠNG.
Mấy năm rồi không về lại quê xưa
Hàng trăm bầu có vàng hoa trước ngõ,
Cây hoàng hậu trước nhà hoa có nở...
Mấy cội mận già có đỏ trái bờ ao ?
Nhớ hôm nào còn ở chốn quê xưa...
Những chiều buồn ra trảng đồng hóng gió,
Ngắm hoàng hôn tím dần trên thảm lúa;
Chợt thả hồn đâu đó cõi hư vô....!
Ôi quê nghèo sao bổng thấy nên thơ !
Mái nhà tranh ẩn mình trong khói tỏa...
Màn đêm buông nhòa dần trên lối nhỏ,
Ánh trăng vàng chợt tỏ những vòm cây.
Ơi quê nghèo vẫn còn mãi đâu đây ?!
Giữa lòng tôi nỗi niềm người xa xứ...
Đứa con xa mang trong lòng nổi nhớ,
Một miền quê nơi ấy tuổi thơ hồng !
Ơi quê nghèo ! Chốn ấy vẫn chờ trông...
Với lời hứa... một ngày tôi trở lại...
Giữ trong tim một khoảng trời thơ ấy,
Chốn quê nghèo... sống lại tuổi thơ tôi....!
Nhớ quê xa! 20/10/2010
Huyandrics