CHÙM THƠ TRĂNG VÀ TÌNH ( Tiếp theo )
HỎI TRĂNG
Đỉnh núi ơi...dấu trăng chi mờ ảo
Cho trăng nào ngủ vội cuối chân mây
Ta thẩn thờ trong ngóng bóng trăng say
Chợt buồn bã với trăng lòng nửa khuyết
Đêm cô đơn ta ngồi ta viết....
Hồn say thêm trăng sáng lẫn trăng lòng...!
Ngõ đêm nào...trăng có lại về không...?
NHỚ TRĂNG XƯA
Nhớ ngày mới quen nhau
Ngồi dưới trăng tình tứ
Em mỉm cười khẻ nói
Trăng tròn như tình ta
Rồi hôm nay em xa
Còn lại anh trăng khuyết
Giữa đêm vàng ánh nguyệt
Anh ngồi đấy gụt đầu
Trăng tà anh buồn đau
Anh nhìn trăng đơn chiếc
Đêm rằm nhưng "trăng " khuyết
Cõi lòng nghe cô đơn...!
Từ em về buồn hơn
Những đêm rằm trăng tỏ
Dưới trăng em ngồi đó
Bên em có một người
"Trăng" em và "trăng" tôi
Giờ hai vầng " trăng" khác...
Trăng em thời tỏ sáng
Trăng tôi khuyết cuối trời
Trong đêm buồn chơi vơi
Tôi mình tôi ngồi đợi...
Ánh trăng tròn năm xưa...!
RU MÔNG DƯỚI TRĂNG 1
Nào ai biết được ai sầu,
Thế nhân đâu dễ nói nhau chuyện này
Thôi đành gửi nhớ theo mây
Mang về ru lại mộng này dưới trăng...!
RU MỘNG DƯỚI TRĂNG 2
Ta ngồi dưới ánh trăng vàng
Hong khô sợi nhớ mưa ngàn hôm qua
Gửi vào hư ảo xót xa
Hòa trong cõi mộng trăng ngà hôm nay !
NGẮM TRĂNG BUỒN!
Trăng gầy huyền ảo xa xăm
Một hôm chợt nhớ ta nằm với ta
Say sưa mộng với trăng, hoa...
Giật mình chợt tỉnh ta và cô đơn
Ngẫm đời lại thấy buồn hơn
Trăng kia chợt khuyết tủi hờn chân mây
Còn ta ngồi lại chốn này...
Ngắm vầng trăng khuyết nỗi ngày buồn hơn
THI NỮ VÀ TRĂNG
Trăng buồn ngủ chốn ngàn mây
Lòng cô thi nữ ...đã đầy ánh trăng
Ngỡ lòng đã vẹn chữ " Bằng "
Nào ngờ trăng khuyết vẫn hằng mong ai?!
TRĂNG VÀ TRĂNG LÒNG
Trăng lòng ai sẽ làm đôi
Nửa tôi ...tôi giữ, nửa người...người mang
Trăng khuya ngủ bóng mây ngàn
Trăng lòng tôi ngủ bên hàng tương tư...!
Huyandrics