THƠ NHƯ KHUYÊN
CẢM TÁC KHI ĐI THĂM CẦU TREO
(Royal.Gorge Bridge
HIGHEST IN THE WORLD)
Ai đã một lần đến với cầu treo
Có ngây ngất đắm hồn theo nhạc suối
Có thoát thai giữa đất trời giao hội
Có tưởng mình đang lạc lối đào nguyên ?
Hãy rũ lòng quên bỏ mọi ưu phiền !
Cùng với gió phiêu du miền lạc cảnh …
Ríu rít chim kêu , ru hồn chấp cánh
Nghe ly đời … còn sóng sánh chút men.
* * *
Cây cầu treo tuổi gần tròn thế kỷ,
Tôi đến đây giữa xứ sở Hoa Kỳ
Tôi đứng đây nhìn núi cao hùng vĩ!
Nghe thác gào, gió hú, động bước đi …
Trời thật gần, mây quyện nhẹ bờ mi
Nắng theo gió lao xao đùa tóc rối
Tôi ngơ ngẫn giữa đất trời sôi nổi
Nghe trong lòng dậy nỗi nhớ không tên
Cầu chông chênh...lòng cũng thấy chênh vênh!
Như nhắc nhở hồn đứa con xa xứ .
Mênh mông trời mây... lòng người lữ thứ
Dạt dào niềm thương nhớ chốn quê xa...
Từng áng mây như tóc trắng mẹ già !
Bay trong gió để lệ cay lòng mắt
Bồi hồi nhớ thuở đầu trần chân đất…
Chiều quê hương diều tung cánh thướt tha
Thương nhớ sông quê nước chảy hiền hòa
Đàn trâu xuống mé sông,,, uống ráng chiều vàng ửng
Giờ xa lắm… những tháng ngày yên tĩnh
Nơi xứ người mãi tìm cuộc mưu sinh !
Tìm phút giây lắng đọng một chút tình
Chút hương nắng đượm môi hồng ngày ấy…
Đứng trên cầu gió ru hồn tê tái
Nỗi niềm này tôi nhắn gởi cùng mây...
Nhớ quê hương dạ se thắt vơi đầy
Về nơi ấy, một lần … sao hẹn mãi???
NK
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2005 08:22:52 bởi nhukhuyen >
ĐỪNG BỎ TA ĐI
Thôi đừng nhé ! Mùa thu ơi chớ vội,
Trút lá sầu , từng lá một rơi thôi!
Để ta nghe trong dạ vẫn bồi hồi .....
Nhìn lá khóc, với bao điều lầm lỗi.
Và Đông nữa.. đã đến đây xin hãy.
Ở lại đây vì ta chẳng còn ai!
Đông chớ tàn, ta chớ tỉnh cơn say...
Cứ mộng mị để quên đời oan trái.
NK
SÂN GA GIÃ BIỆT
Lời từ ly hay tiếng gào của Biển
Chợt bật ra từ trong cỏi cô miên
Tôi là Tôi ?... Hay là một kẽ điên
Cũng đưa tiễn...! Sao không chào giã biệt
Lòng cũng muốn nói bao lời tha thiết
Tay muốn ôm, và... môi cũng muốn hôn
Giờ biệt ly nghe bão dậy từng cơn!
Ôi ! Xa cách, rộng dài như biển lớn
Dòng người tiễn như triều dâng sóng gợn
Toi tiễn Người, tình tôi đã tự chôn
Áo quan tình là nắng cuối hoàng hôn
Bao yêu dấu liệm theo tình đã chết
Tình đã chết mộng đời thôi cũng hết
Có còn chăng... đây cát bụi đường trần
Kết linh hồn đón nhận chút hồng ân,
Để giữ lấy hình hài trong cỏi sống
Còn một chút hương xưa đưa vào mộng
Để tặng người làm nỗi nhớ đêm đêm
Người tặng tôi nguyên cả nỗi cô đơn
Tôi đón nhận làm hành trang suốt kiếp.
NK
NỖI ĐAU DỊU DÀNG
Có phải anh, người của luyến thương
Một lần chợt ghé …để quên hương
Nhà em nhỏ lắm , tim em bé
Nên ngập tràn lòng nỗi vấn vương
Anh đến rồi đi tự lúc nào !
Em còn chưa tỉnh giấc chiêm bao
Môi hôn còn ấm, mi còn khép
Anh đã đi rồi … đi thật sao ?
Anh về bên ấy … Về bến ấy…
Khuất xa bao nẻo của trời mây
Anh đi , em ở … đời hai lối
Bước nhỏ, đường dài… em với ai !
Chỉ thoáng qua thôi ! Mộng giữa đời ?
Lòng buồn ngơ ngẫn, dạ chơi vơi...
Một lần , lần nữa… bao lần nữa?
Anh về thắp nến sưởi tim côi !
Đất có Trời , Ngày lại có Đêm
Sao Trời bắt tội , em mình em !
Và rồi xui khiến anh tìm đến
Trao một niềm đau thật dịu êm .
NK
CHIA XA
Nhìn bóng anh xa khuất nẻo đường
Dáng buồn u uẩn một trời thương
Gió vờn hàng lá thay tay vẫy
Nắng rớt bên thềm gieo vấn vương.
Mất thật rồi sao ? Ta mất nhau !
Đắng cay nghẹn mất một câu chào
Từng bước anh xa là nỗi nhớ …
..dài thêm mỗi bước của niềm đau!
Anh đi , lòng có nhẹ thương mong!
Em về , nặng trĩu một trời giông
Sao anh không thử vờ quay lại…
Để giữa mùa đông có nắng hồng.
NK
THÚ ĐAU THƯƠNG
Giọt lệ nóng không đủ nồng môi lạnh ,
Lời hững hờ anh dẫm nát tình em!
Gọi đam mê thôi đừng mãi trốn ,tìm
Chút tỉnh lặng ru tình vào quên lãng.
Lời âu yếm trao em sao mặn đắng !
Lời ngọt ngào anh ướp với chiêm bao
Đem vào mơ anh gởi đến trăng sao
Để vũ trụ sáng tình anh muôn lối,
Em nhỏ bé đứng bên đường chờ đợi
Chờ trăng tàn sao rụng nhặt tình anh
Ủ vào tim với bao mộng ước lành
Bao yêu dấu bao mặn nồng tha thiết !
Rồi em biết ...yêu anh em đã biết!
Khi đắm hồn trong nghĩa "Thú đau thương"...
Em biết mình không là "đóa vô thường'
Hiện hữu mãi trong tình yêu si dại....
Nên em chết ước mộng đời con gái
Em buông tay nghe hạnh phúc vỡ tan
Khóc một lần cho hạnh phúc muộn màng
Sao vị đắng đau thương trào dâng mãi!!!
NK
MIÊN MAN TRONG NỖI NHỚ
Trong tận cùng băng giá của trái tim,
Chợt ai đến thắp lên dùm ngọn lửa
Mặc mưa gió thét gào ngoài song cửa
Lửa ân tình thiêu đốt nữa vầng Trăng
Còn nữa vầng là ánh mắt chị Hằng
Đang hờn dỗi nhìn ta như muốn nói
Tình đến vội có là tình gian dối ?
Yêu thật nhiều hay gió thoảng mây trôi
Rồi mai này khi đã thật xa xôi...
Tình trao hết có còn chi tiếc nuối !
Hay tình vẫn dâng tràn như sông suối
Theo thác ghềnh hòa lẫn chảy về xuôi
Để cho nguời môi ấm lại tìm môi....
NK
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2005 10:54:50 bởi nhukhuyen >
GIÁ MÀ...
Giá mà ngày ấy anh đến quê
Thủ Thiêm- làng ngập nước tứ bề
Để gặp Bé xinh và lý lắc
Tý tuổi đầu bày đặt “ yêu”, “mê”
Để dẫn Bé xinh đi bắt bướm
“Hồn bướm mơ tiên” ướp tình đầu
Hái hoa đồng nội cài lên tóc
Vào giáo đường làm lễ cô dâu
Dẫn Bé xinh du hành Đà Lạt
Xứ mù sương, xây tình mù sương
Trèo lên đỉnh Langbiang bát ngát
Anh: tình lang, Em: làm tình nương
Giá cùng em về Kinh-tế-mới
Phá đất hoang sôi nổi bao ngày
Đêm không điện bát cơm ăn vội
Chun vô mùng hát, muỗi cùng bay
Giá mà anh đã đến bên em
Cùng em xóa hết mọi ưu phiền
Cùng em xuyên suốt thời giông bão
Cứ quay em ngày tháng triền miên
Giờ giữa Denver tuyết phủ đầy
Em gọi anh ! Anh hỡi có hay
Giá biển Thái Bình này hẹp lại
Em và anh cách một gang tay
Để em-anh cùng chụm mái đầu
Anh làm chồng, em thực cô dâu
Để làm sáng lại bao ngày tháng
Em vẹn nguyên giữ mối tình đầu
NK
THÌ THÔI!
Ừ! Thì thôi là xa…
Vì mây đâu có nhà
Mà tình như chiếc lá
Ừ thì thôi là xa…!
Vì tình không lời ca
Vì môi hôn còn lạ
Nên mưa rơi trên má
Nên cuộc tình trôi xa…
Ừ! Thì thôi là xa…
Ai bảo em là hoa
Mà anh là bướm lạ
Ôi đau thương nhiều quá
Lúc ân tình vừa qua
Ừ! Thì thôi là xa…
NK
XIN MỘT ĐỜI NỢ NHAU
Chiều buồn trong miên man
Thả hồn theo khói thuốc
Tìm dáng xưa tha thuớt
Nụ cười trên môi ngoan
Em như đóa vô thường
Hồn nhiên dệt tơ vương
Pha vàng thêm màu nắng
Để anh mộng thiên đường
Say tình anh nào biết …
Chỉ một thoáng mây bay
Nắng chia làm hai bãi
Là hai ngã chia ly!
Rồi từ đó em đi
Phố buồn thâm mái ngói
Cây lá cũng dỗi hờn
Rơi đầy vương khắp lối…
Đường quen giờ ngỡ ngàng
Không còn in đôi bóng
Một thời chung dệt mộng
Giờ mình anh nhớ mong!
Anh làm sao biết được
Chỉ một thoáng mây bay
Nắng chia làm hai bãi
Là đôi mình chia tay
Anh bên này áng mây
Em bên kia đồi vắng
Em trải dài vạt nắng
Soi bóng ai bên đời!
Đốt sầu trên môi hoang
Bàn tay vàng khói thuốc
Biết làm sao đốt được
Ngày rộng với đêm dài!
Em ơi chiều hoàng hôn
Úa vàng thêm nỗi nhớ
Nếu mai trời cho nợ
Xin một đời nợ nhau !
NK
HOÀI NIỆM
Vườn nhà ai rộn tiếng
Chim hót chào bình minh
Mây nghiêng mình trút xuống
Chút nắng vàng làm duyên
Nắng lụa vàng mong manh
Rơi rơi trên áo anh
Nắng về trọ bên anh
Ươm xanh giấc mộng lành
Bây giờ là tháng sáu
Trời chợt nắng chợt mưa
Anh ủ tình trong áo
Mơ chuyện Tấm ngày xưa
Em hồn nhiên trong trắng
Xua tan anh muộn phiền
Anh vay trời chút nắng
Để dành lúc chiều nghiêng
Nắng đi qua phố gầy
Bóng ngã dài lung linh
Em đi qua đời anh
Hoài niệm biết bao tình.
NK
CÕI MÊ
Em hứng đầy đôi tay
Tinh yêu và nỗi nhớ
Em gánh đầy hai vai
Nỗi khao khát đợi chờ
Em chờ anh từ thuở
Đất trời còn ban sơ
Đến bây giờ gặp gỡ
Vẫn chập chờn trong mơ
Giấc mơ hồng diễm tuyệt
Tình còn vương tóc mây
Trăng tròn rồi lại khuyết
Thuyền mộng vẫn chưa đầy
Tình nữa vời anh đến
Em nguyên bước theo về
Đêm say vờn bóng nến
Thiên đàng hay cỏi mê
NK
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.08.2005 11:04:32 bởi nhukhuyen >
MẮT BÃO
Em, "vật thể" nhỏ giữa cơn giông bão…
Còn Anh như “Mắt Bão” giữa trời cao
Xung quanh anh gió thét với mưa gào!
Em tơi tả... Thảm thương theo chiều xoáy....
Trong Mắt Bão bình yên là đến vậy
Cớ vì sao cố tạo nhưng cơn giông
Xoá tan đi vừng sáng của trời hồng
Mang vật thể cuốn trôi cùng cơn lốc
Sóng dập ! Gió vùi !... Đời em bao oan khốc
Đủ chưa anh ! Trả lại chút trời xanh... !
(Dù muộn màng và dù có mong manh!)
Xin chỉ lối, đường vào Trung Tâm Bão,
Để em tin giữa biễn đời gian xảo...
Rằng nơi đây... Vẫn còn chút tình đầy,
Rằng nơi đây ... Còn có cả trời mây!
Mà Hạnh Phúc được ươm mầm nơi ấy!
NK
ĐƯỜNG XƯA VẪN ĐỢI
Đường xưa đó mình cùng nhau sánh bước
Lối đi còn in trọn dấu thương yêu
Giờ không anh cây lá cũng buồn thiu
Chim lẻ bạn chập chờn đôi cánh mõi
Có tiếng hát vút cao trong đêm tối
Nghe rã rời từng kỷ niệm xa xôi
Cung đàn nào vừa lỡ nhịp chơi vơi
Từng phím lạc rơi vào vùng tiếc nuối
Hương tình vẫn còn nồng trong chăn gối
Tóc mây buồn thèm vướng một vòng tay
Bờ môi say khao khát nụ hôn đầy
Men ân ái dâng tràn hồn tê tái
Phương xa đó anh giờ còn mê mãi
Có khi nào chạnh nhớ đến phút giây
Đắm mê xưa huyền ảo giấc mơ ngày
Cuộc tình đó còn trong em tiếc nhớ
Em đang sống xa anh mà cứ ngỡ
Tình anh còn như vừa mới hôm qua
Dấu yêu ơi xin đừng vội phôi pha
Để kỷ niệm ấm nồng trên đôi má
Một mai nếu gió mưa nơi trời lạ
Rét tim anh, xin hãy nhớ quay về
Con đường chiều vẫn ngập lối đam mê
Sân ga vẫn đợi chuyến tàu về trễ
NK
EM HÁT RU ANH
Em hát ru anh trong chiều nay
Lời ca theo gió vút ngàn mây
Loang trong vạt nắng lời tình tự
Bàng bạc muôn nơi nỗi nhớ đầy….
Em hát ru anh cho ngày mai,
Sầu thôi đừng xuống trĩu vai gầy
Ru anh như sóng ru bờ cát
Xóa hết niềm đau xóa đắng cay!
Em ru trong nắng mộng liêu trai
Huyền thoại cho em nhẹ gót hài
Bơ vơ em đứng trong chiều vắng
Hỏi gió chiều nay nắng có đầy?
Em sẽ ru anh đến ngàn sau …
Lời ru sương khói bạc mái đầu !
Lời ru theo gió trôi đi mãi….
Em vẫn ru hoài anh có hay !
NK
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: