NGUỒN THƠ CHƯA CẠN
Tình Khờ Tôi ở cách nhà nàng không xa lắm Quãng đường cong tắm tối mỗi đêm về Trong ngày mưa con phố ngập tràn trề Tôi vẫn đón đưa trong tình câm lặng Học chung lớp cùng trường , không chung phận Nàng đài trang tôi trong kiếp nghèo nàn Đối với tôi , học là cả gian nan Chị tôi vẫn phàn nàn tiền phí học Đám bạn tôi luôn cười và châm trọc "thằng ngốc khờ nuôi mộng bắt hằng nga" Tôi vẫn yêu trong nỗi nhớ thật thà Và vẫn viết tình thư rồi lại xé Những buổi họp bạn bè tôi thường trễ Vì việc nhà lễ bạn bỏ sau lưng Nàng thường nhìn tôi đôi mắt dửng dưng Nhưng tôi vẫn tương tư dài năm tháng. Vì yêu người tôi buồn cho số mạng Ôm mộng hờ nuôi hy vọng ngày sau Những đêm thâu bên trang vở ngả màu Tôi chỉ thấy hình nàng thay con chữ Rồi một buổi sáng thu tàn đông ngự Hộc bàn em, tôi gửi bức thư tình Rồi vắng đi cả mấy buổi bình minh Sợ nhìn thấy niềm yêu bay vụt mất Trở lại lớp một ngày mưa lất phất Một góc tôi, cố ẩn khuất mọi người Tôi giận tôi, khi cả lớp mỉm cười Tình thư đó các bạn bè đều biết. Quá xấu hổ...tôi ra đi biền biệt Một mùa đông liên tiếp bốn mùa đông Một chiều kia khi tĩnh lặng tâm hồn Tôi trở lại phố thân... ngôi trường ấy Bạn bè xưa đã không còn ở đấy Và cả nàng xa khuất quãng đường cong Bao năm qua tôi vẫn tự hỏi lòng Nàng còn nhớ hay quên tình thư đó?
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2010 10:04:40 bởi Dạ Lan >
post nhầm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.11.2010 10:04:15 bởi Dạ Lan >
Hai Cuộc Đời... Chung Tâm sự Trời vẫn lạnh... tuyết rơi cứ rơi trắng xóa
Anh đã ngồi đọc mãi bức tâm thư
Tâm sụ em mang anh nỗi thẫn thờ
Như mạch máu đông trên ngàn băng lạnh
Gió đầu mùa mang nỗi buồn canh cánh
Thương thu đi để lạnh buốt hồn ai
Sao mùa đông không đến chỉ một ngày
Để xuân thắm sười tình trong nắng ấm
Chén rượu nồng đêm nay sao cay đắng
Tình vẫn hồng sao trống vắng về đây
Lẽ nào anh đang sống kiếp đọa đày
Để hai đứa kiếp này xa vĩnh viễn
Anh nhớ quá ngày bên nhau quyến luyến
Đi dưới hàng phượng tím lúc chiều mưa
Thương vai em ướt đẫm... mấy cho vừa
Và đôi mắt xưa nhìn anh trìu mến
Ôi nỗi buồn có lần nào không đến
Để anh còn viết lại khúc nhạc vui
Hát nhau nghe xua tan bớt ngậm ngùi
Làm ngắn lại ngàn trùng từng cách trở
Đêm vẫn dài nhưng sao bằng nỗi nhớ
Lá tình thư viết dở khóc nghẹn ngào
Giọt lệ nào mình đã khóc cho nhau
Sao nỡ rớt nhạt nhòa trang mưc tím.
Dạ Khúc
Chiều buông chậm, ánh tà dương dần khuất
Tuyết nhẹ bay phủ lấp lối đông gầy
Tiếng vĩ cầm như văng vẳng đâu đây
Ôi Dạ Khúc ru hồn vào thương nhớ
Đêm sắp đến lạnh theo từng hơi thở
Căn gác buồn trăn trở những suy tư
Nhớ nhung ai trang giấy trắng ơ thờ
Nằm lặng lẽ chơ vơ bên bút mực
Đêm nghe tiếng nhạc lòng buông thổn thức
Cho tâm tư hối thúc nỗi sầu riêng
Ngọn đèn khuya hiu hắt rọi bên hiên
Lúc chợt sáng, chợt mờ như nức nở
Ai đang hát khúc nhạc tình dang dở
Để lòng anh trổi dậy những niềm đau
Sao tình yêu không mang lại nhiệm màu
Giúp đôi lứa kề bên nhau suốt kiếp
Đêm vẫn dài...bao nỗi sầu nối tiếp
Mộng ngày xanh thoáng ẩn thoáng hiện về
Tiếng đàn cầm lúc bổng lúc lê thê
Làn gió lạnh về chi thêm nhức nhối
Anh thèm khát về bên em mỗi tối
Dạo em nghe dạ khúc của ngày xưa
Hát nhau nghe những tình khúc đợi chờ
Để em biết... anh ngàn năm vẫn nhớ
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Một Lần Thôi...
Một lần thôi, bên em ôn tình cũ
Môi tìm môi dù đắng mặn bao lần
Tay tìm tay. dù lòng vẫn phân vân
Ngàn năm trước xa nhau vì phận số?
Một lần thôi đủ xóa tan đau khổ
Chất trong lòng từ thuở khóc ly tan
Kể từ anh ôm giấc mộng lỡ làng
Đã nghiệt ngả, tìm em phương trời lạ
Em về đâu, để anh đời buồn bã
Mộng đêm đêm.. hoài giấc ngủ vô biên
Khóa cuộc đời trong một góc trời riêng
Tìm nắng xế soi cuộc đời cô quạnh
Đông lại về cho bước chân thêm lạnh
Vắng mây ngàn gót gió trở cô đơn
Mùa thu xưa đi theo nỗi giận hờn
Ngàn xác lá thả hồn bay vất vưởng
Một lần thôi, dù chỉ là miễn cưỡng
Xin cho anh đặt trong trái tim em
Một bóng hình từng đã bị lãng quên
Để hoài nhớ tình anh ngàn năm đợi
Xin Anh Ở Lại
Một lần thôi rồi tình hoài vương vấn
Mắt môi nào còn in vết trăm năm
Mình xa nhau mù mịt bóng trăm rằm
Em moi móc trong tim mình hình bóng
Mình xa nhau trần gian là khoảng trống
Đi về đâu cũng được.. sá vì đâu?
Đi về đâu cũng chỉ thấy bể dâu
Mang thương nhớ bạc đầu trăng viễn xứ
Em ở lại tìm anh bằng dòng chữ
Hảo huyền ơi đêm ngủ với tình thơ
Em ở lại đây cùng ghép giấc mơ
Linh hồn trộm thăm nhau dòng chữ nhớ
Anh ở lại cùng em nghe nhịp thở
Nghe hồn thơ mê muội của tình nhân
Em van anh ở lại của những lần
Khi thơ khóc tình xuân mùa dang dở
Mình ở lại muôn lần em không sợ
Ảo vọng dư âm hít thở cuộc đời
Ngửa mặt đón anh bằng thu lá vàng rơi
Mỗi chiếc lá một nụ hôn tình gió
TBN
Tìm ... Đường đến nhà anh, xa lắc lơ
Mây giăng xám lối Tuyết rơi mờ
Đơn côi bến hẹn lòng xa xót
Hồn nghẹn ngào theo ... nửa vần thơ
Một nửa thơ kia ở nơi nào ?
Nửa vần ở lại rét xanh xao
Đông ơi van nhé ... đừng bão tuyết
Đừng đem treo nhớ tận đỉnh cao
Đường đến nhà anh, Tuyết phủ sầu
Thơ buồn lơ lững ... chỉ nửa câu
Môi em đã cảm từng vị đắng
Calgary hỡi ! anh ở đâu ?
Ta lắng nghe Tim gọi nhau về
Thuở nào còn đọng những đam mê
Ôi xưa đã trở thành dĩ vãng
Người đã xa rồi ... vạn sơn khê
jacaranda Mong anh mau khoẻ lại anh nhé ...
Chờ Nhau...Mùa đông
Mùa đông đã đến phải không em
Tuyết đã rơi tô trắng xóa thềm
Từng cơn gió buốt luồn qua cửa
để lạnh dòng thơ suốt mấy đêm
Anh tìm trong giấc mộng ban chiều
Hình bóng em về giữa tịch liêu
Môi tìm năm xưa dường đã nhạt
Má hồng như cũng vắng màu yêu
Em có còn yêu anh lắm không?
Còn chờ anh đến mỗi đêm đông
Khi gió bấc về đem cơn lạnh
Khi nắng không mang ấm sưởi lòng
Anh vẩn chờ em ở chốn đây
Thả buồn theo những áng mây bay
Nhiều đêm trở giấc dường như thấy
Tiếng gót chân quen vọng lối này
Biết đến khi nào em ghé thăm
Một mùa đông hay mấy trăm năm
Ngưu, Chức hàng năm còn gặp lại
Sao tình đau mãi...nỗi xa xăm
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.11.2010 03:41:58 bởi Cạn Nguồn >
Đêm Cuối Cùng Đêm cuối cùng, mình còn gì để nói Tim vẫn hồng nhưng nhói những niềm đau Còn bao nhiêu nước mắt hãy cho nhau Hãy trút hết cho trọn lần ly biệt Đêm cuối cùng mình có gì nuối tiếc Đã muộn màng khi biết phải chia ly Rồi ngày mai mình kẻ ở người đi Xin giữ lấy vì không còn nhau nữa Ôi tình ta ngày nào còn bỡ ngỡ Chập chững bên nhau... thơ mộng... thương yêu Vai sát vai nhau...vui biết bao chiều Ngàn lời ngọt nhiều khi còn chưa đủ Đêm cuối cùng bên cuộc tình sắp cũ Mắt nhìn nhau.. băng phủ hết cõi lòng Mùa thu nào đem gió lạnh mùa đông Cho se sắt hai tâm hồn tan vỡ
Đêm Cuối Cùng
Đêm cuối cùng, mình còn gì để nói
Tim vẫn hồng nhưng nhói những niềm đau
Còn bao nhiêu nước mắt hãy cho nhau
Hãy trút hết cho trọn lần ly biệt
Đêm cuối cùng mình có gì nuối tiếc
Đã muộn màng khi biết phải chia ly
Rồi ngày mai mình kẻ ở người đi
Xin giữ lấy vì không còn nhau nữa
Ôi tình ta ngày nào còn bỡ ngỡ
Chập chững bên nhau... thơ mộng... thương yêu
Vai sát vai nhau...vui biết bao chiều
Ngàn lời ngọt nhiều khi còn chưa đủ
Đêm cuối cùng bên cuộc tình sắp cũ
Mắt nhìn nhau.. băng phủ hết cõi lòng
Mùa thu nào đem gió lạnh mùa đông
Cho se sắt hai tâm hồn tan vỡ
PHÚT CUỐI
Phút cuối cùng nhìn nhau cùng bịn rịn
Muốn níu lòng sao không được hả anh
Tình hai ta giờ hai dòng nước xanh
Chảy hai ngả, không quấn quanh nhau nữa.
Phút cuối đó em tưởng đâu gục ngã
Khi cùng anh nghe hết bản tình nga
Em khóc òa , bóng tối lặng nhạt nhòa
Sao không khỏa nỗi lòng em sầu muộn.
Em biết rằng , hai ta luôn mong muốn
Dìu dắt nhau đi hết quãng đường xa
Cùng vượt qua biết bao nỗi phong ba
Đặt chân tới bến thiên đường hạnh phúc.
Nhưng giờ đây con tim em ray rức
Vì sai lầm em đã tự tạo ra.
Con tim em biết rụng động hát ca
Khi anh tới , nó muốn bên anh mãi
Nó sai lần khi nó nhanh gục ngã
Để giờ đây lã chã hàng lệ rơi
Nó đã sai , hãy thứ tha nó cho rồi
Người thương hỡi đừng trách chi tội nó
Tình Khờ
Tôi ở cách nhà nàng không xa lắm
Quãng đường cong tắm tối mỗi đêm về
Trong ngày mưa con phố ngập tràn trề
Tôi vẫn đón đưa trong tình câm lặng
Học chung lớp cùng trường , không chung phận
Nàng đài trang tôi trong kiếp nghèo nàn
Đối với tôi , học là cả gian nan
Chị tôi vẫn phàn nàn tiền phí học
Đám bạn tôi luôn cười và châm trọc
"thằng ngốc khờ nuôi mộng bắt hằng nga"
Tôi vẫn yêu trong nỗi nhớ thật thà
Và vẫn viết tình thư rồi lại xé
Những buổi họp bạn bè tôi thường trễ
Vì việc nhà lễ bạn bỏ sau lưng
Nàng thường nhìn tôi đôi mắt dửng dưng
Nhưng tôi vẫn tương tư dài năm tháng.
Vì yêu người tôi buồn cho số mạng
Ôm mộng hờ nuôi hy vọng ngày sau
Những đêm thâu bên trang vở ngả màu
Tôi chỉ thấy hình nàng thay con chữ
Rồi một buổi sáng thu tàn đông ngự
Hộc bàn em, tôi gửi bức thư tình
Rồi vắng đi cả mấy buổi bình minh
Sợ nhìn thấy niềm yêu bay vụt mất
Trở lại lớp một ngày mưa lất phất
Một góc tôi, cố ẩn khuất mọi người
Tôi giận tôi, khi cả lớp mỉm cười
Tình thư đó các bạn bè đều biết.
Quá xấu hổ...tôi ra đi biền biệt
Một mùa đông liên tiếp bốn mùa đông
Một chiều kia khi tĩnh lặng tâm hồn
Tôi trở lại phố thân... ngôi trường ấy
Bạn bè xưa đã không còn ở đấy
Và cả nàng xa khuất quãng đường cong
Bao năm qua tôi vẫn tự hỏi lòng
Nàng còn nhớ hay quên tình thư đó?
KHông Giám Nhận.
Em biết anh thầm thương em lâu lắm.
Tuy chung đường em vẫn cố làm ngơ
Em biết ta chẳng phận duyên trời tơ.
Nên em mới đẩy đưa anh về bến.
Có nhiều đêm một mình em thức trắng.
Nhìn sao trời em ước nhiều lắm anh
Nào ngày mai bầu trời sẽ trong xanh
Đừng u tối trên vai anh nữa nhé
Cuộc sống anh sẽ nhiều màu nhiều vẻ
Không đắn đo phiền hà ở một ai
Và sau này sẽ thật nhiều tương lai
Mở rộng lớn đón chào anh mãi mãi.
Nhiều đêm liên em lao tâm khắc hoải
Không biết người có hiểu thấu lòng em
Hay người lại ngồi buồn rồi trách em
Sao ngu ngơ sao em khờ quá đỗi.
Có biết chăng những ngày anh khong tới.
Những cuộc vui trường lớp đã tan rồi
Lòng em sao lại cứ thấy bồi hồi
Ngậm bùi ngùi buồn theo cùng lá rớt.
Rồi lệ đâu rơi hai dòng bất chợt
Khi nhận ra dòng chữ đỗi thân quen.
"Anh nhìn em len lén suốt bao đêm.
Và yêu em anh yêu nhiều biết mấy"
Cũng lúc đó trong em lại cảm thấy
Mất một người mãi mãi trong vòng tay.
Vì mai đây em chẳng ở chốn này
Sao mà nhận tình này nặng trĩu ấy.
Em chỉ mong mọi người được nhìn thấy
Tấm lòng anh gửi tron trao em
Không muốn ai lấn tới làm quen
Chỉ có anh và anh mãi mãi
Em sẽ mang tâm tư anh theo lại
Về nơi xa sưởi ấm khi thu tàn
Biết cầu mong nơi ấy cho an lành
Đừng buồn phiền nhớ nhung chi nữa. Vui thôi anh CN nhé
Chờ Nhau...Mùa đông
Mùa đông đã đến phải không em
Tuyết đã rơi tô trắng xóa thềm
Từng cơn gió buốt luồn qua cửa
để lạnh dòng thơ suốt mấy đêm
Anh tìm trong giấc mộng ban chiều
Hình bóng em về giữa tịch liêu
Môi tìm năm xưa dường đã nhạt
Má hồng như cũng vắng màu yêu
Em có còn yêu anh lắm không?
Còn chờ anh đến mỗi đêm đông
Khi gió bấc về đem cơn lạnh
Khi nắng không mang ấm sưởi lòng
Anh vẩn chờ em ở chốn đây
Thả buồn theo những áng mây bay
Nhiều đêm trở giấc dường như thấy
Tiếng gót chân quen vọng lối này
Biết đến khi nào em ghé thăm
Một mùa đông hay mấy trăm năm
Ngưu, Chức hàng năm còn gặp lại
Sao tình đau mãi...nỗi xa xăm
Đã đến rồi___ Mùa Đông.
Quê nghèo mình mùa đông tới thật êm.
Giọt sương sớm đọng hoài trên nền lá
Đang uốn mình hứng từng giọt lã chã
Giữa biển màu trắng bạc mênh mông.
Nhìn khoảng không áo hồng ai đang đứng
Gió nhẹ nhàng thổi làn tóc thoáng bay
Tóc như đang ôm hôn nhẹ bờ vai
Dường như muốn vỗ về người thiếu nữ.
Anh có nghe và anh có thấy
Lối đường quen cỏ bạc trắng phai màu
Ngọn lơ phơ đang vẫn gọi nắng mau
Gọi mưa về hóa màu lá xanh mới.
Em ở đây nhìn chân trời vời vợi
Đợi anh về như cây đợi nắng lên
Đón tia hồng từ biển rạng qua thềm
Để ấp ủ trái tim mền hoen lạnh.
Vẫn ước Mơ... Lần nào em đến...một ngày đông
Kể chuyện anh nghe dưới nắng hồng
đôi mình chắc hẳn còn vui lắm
Hoa nụ tình yêu đỏ cánh đồng
Vẫn biết là mơ mộng hảo huyền
Tinh mình lỡ phận lắm vô duyên
Trăm ngàn ngã rẽ trăm ngàn rối
Lận đận bao năm chẳng một thuyền
Từng mảnh sẩu rơi rớt chốn đây
Nghe như vụn vỡ quả tim gầy
Trưa nay tuyết lạnh trời u ám
Mong ở nơi em nắng vẫn đầy
Em biết rằng anh nhớ lắm không?
Nhớ đôi môi nhỏ nụ hôn nồng
Tóc mây dài thoảng hương bồ kết
Đôi mắt say thu, má ửng hồng
Anh kiếm nguồn vui trong dáng hình
để quên nỗi nhớ giữa chênh vênh
Chẳng biết bao giở em ghé lại
Cho anh chiêm ngưỡng nụ cười xinh
Ta Ghép Lại... Ta ghép lại vần thơ từng bị chẻ Bỗng thấy hồn về lại một niềm đau Cả bài thơ không mang đến nhiềm màu để tô thắm trong nhau niềm hạnh phúc Bài thơ nhỏ một thời từng trau chuốt Giờ lẻ loi heo hút những chữ thừa Như chiều đông đi giữa những cơn mưa Bao giọt lạnh đong cho vừa vũng nhớ Xa quá rồi em... lần đầu bỡ ngỡ Chập chững làm thơ, chập chững yêu người Ôi những nụ cười...giờ tắt trên môi Và ánh nắng vắng trong đời cô quạnh Viết gì đây ý thơ giờ đã lạnh Ta lặng nhìn bao mảnh chữ ngả nghiêng Không có em trang giấy đượm ưu phiền Và nghiên mực khô dần theo ngày tháng Ta sẽ theo mây ngàn bay phiêu lãng Tình lỡ làng mong bỏ lại sau lưng Một lần nao khi tới giữa muôn trùng Ta sẽ chẻ bài thơ từng ghép lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.12.2010 04:31:50 bởi Cạn Nguồn >
Về đi Em... Về chưa em hay vẫn còn viễn xứ Hay còn sầu lữ thứ lúc chiều buông để dòng thơ ngơ ngẩn với nỗi buồn Nằm sướt mướt khi chiều sương lạnh buốt Về chưa em để nhìn nhau lần cuối Ta vẫn đây thoi thóp ngóng tin hồng Em xinh tươi về giữa một ngày đông Bao ước mộng vui trong từng nhịp thở Về đi em vì chẳng bao lâu nữa Ta sẽ đi về nơi rất xa xăm Theo mây trời phiêu bạt suốt ngàn năm Bỏ lại những yêu thương và kỷ niệm Về đi em mang theo ngàn ước nguyện đường tương lai chờ em chuyển gót chân Bạn bè xưa chờ em biết bao lần Hâm ấm lại góc vườn thơ tri kỷ Về nghe em, về không cần suy nghĩ Tết năm nay chờ chỉ mỗi mình em Cả vườn xuân đang trổ nụ âm thầm để vui đón bước chân từng rộn rã. Về đi em trước khi ta gục ngã Ta xin em và xin chỉ một lần
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: