NGUỒN THƠ CHƯA CẠN
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Tôi Tìm Thấy tôi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/94992/BE23779E1F4542A7816C1BFE16F79F72.jpg[/image]
Nhạc và lời hay quá! Em rất thích nghe nhạc, em thích hát ca, em thích tiếng đàn và những lúc một mình, tranh thủ tí thời gian cập rập, em tự đánh đàn và tự hát nho nhỏ 1 mình
NHẪN GIẢ*
Mười ngón tay em lướt phím đàn
Cung thương ngày ấy buổi trường tan...???!!!
***
Anh ngồi đợi mãi nơi băng đá
Trống đánh ra giờ em tìm sang
Rồi mùa Hạ nhớ Thu trễ tràn
Nhẫn cưới em mang anh ngỡ ngàng
Chỉ là cái mode đeo nhẫn giả
Năm ngón tay quàng chẳng giải nan
Đeo nhẫn chỉ là đeo nhẫn thôi
Em nào hiểu ý nghĩa chưa - rồi
Đã cưới hay là chưa cưới được
Em nào biết trước anh buồn than
Từ độ xa nhau ta chẳng màng
Mỗi người cảnh ngộ đến rồi tan
Anh đi vội vã em không hiểu
Cứ ngỡ là tình anh bạc - bước sang
Một mình em cứ đếm Thu vàng
Chiếc nhẫn vô tư - lắm phủ phàng
Anh thì cố ý - em chưa hiểu
Nên tình chớm nở - vội phai tàn
Biền biệt anh đi chẳng trở về
Nay nhìn giọng chữ buồn lê thê
Anh tròn đôi lứa - Em vẫn vậy
Anh vỡ tan đời - Em nguyên đây
Em vẫn là em của thuở nào
Của ngày đầu thắm mộng mơ nhau
Của ngày thơ ấy trường mơ ấy
Còn anh thì sóng vỗ ba đào
Nhìn nét chữ xưa chút nghẹn ngào
Tình anh cho em - trao ai sao
Giờ người bội bạc anh buồn nhớ
Nhạc sầu rưng rức tiếng nao nao
Sương Thu
* Không phải nhẫn cưới, mang nhẫn không ý nghĩa, ngón tay nào vừa thì mang chơi thí đại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2010 16:10:51 bởi suongthu_99 >
Hai Cuộc Đời... Chung Tâm sự
Trời vẫn lạnh... tuyết rơi cứ rơi trắng xóa
Anh đã ngồi đọc mãi bức tâm thư
Tâm sụ em mang anh nỗi thẫn thờ
Như mạch máu đông trên ngàn băng lạnh
Gió đầu mùa mang nỗi buồn canh cánh
Thương thu đi để lạnh buốt hồn ai
Sao mùa đông không đến chỉ một ngày
Để xuân thắm sười tình trong nắng ấm
Chén rượu nồng đêm nay sao cay đắng
Tình vẫn hồng sao trống vắng về đây
Lẽ nào anh đang sống kiếp đọa đày
Để hai đứa kiếp này xa vĩnh viễn
Anh nhớ quá ngày bên nhau quyến luyến
Đi dưới hàng phượng tím lúc chiều mưa
Thương vai em ướt đẫm... mấy cho vừa
Và đôi mắt xưa nhìn anh trìu mến
Ôi nỗi buồn có lần nào không đến
Để anh còn viết lại khúc nhạc vui
Hát nhau nghe xua tan bớt ngậm ngùi
Làm ngắn lại ngàn trùng từng cách trở
Đêm vẫn dài nhưng sao bằng nỗi nhớ
Lá tình thư viết dở khóc nghẹn ngào
Giọt lệ nào mình đã khóc cho nhau
Sao nỡ rớt nhạt nhòa trang mưc tím.
Có người tâm sự !
Em và anh xa hàng vạn cây số
Cố vọng nhìn cũng tưởng tượng sao ra
Anh lữ khách chợt tới thăm tai nhà
Lỡ đọc phải đôi lời dòng tâm sự.
Em biết đâu anh trở nên tư lự
Thương xót em bao nhiêu nỗi phong ba
Em tưởng mình hoài hát bản tình ca
Rằng riêng em chỉ mình em một bóng.
Và giờ đây em nghe lòng nong nóng
Có một người cùng tâm sự cho nhau
Bỗng nơi đâu là hạnh phúc không màu
Nỗi nhớ kia dường như là bất tận.
Còn mùa đông là do trời mang đến
Đúng theo mùa 3 tháng đó nghe anh
Anh ước mong chi cho lòng bất lành
Không xoay vòng , chuyển hướng đâu anh ạ.
Giờ chỉ mong lệ em không lã chã
Lệ của anh cũng không ngả rơi nhiều.
Vì hai ta còn có rất nhiều điều
Quy tụ lại hong khô cùng con gió.
Trích đoạn: ngocbich.lanh
Em đưa tay níu chiếc lá mùa thu
Khoảnh khắc cuối gió êm ru không thổi
Có phải giữ là điều thật tội lỗi
Lá cuối mùa rồi cũng sẽ hư vô
Em đưa tay đỡ lấy những nhấp nhô
Của đám mây vẫn trôi đi vô định
Cứ nhìn nhau mà nghe lòng bị rịn
Phút cuối cùng chẳng suy tính được chi
Em đã biết mình phải bước đi
Nơi không anh và cũng không ai cả
Bỏ giấc mơ đời thật là nghiệt ngã
Để nỗi buồn từ giã sẽ từ đây
Thật bất ngờ khi sống mũi cay cay
Em líu ríu, lay hoay như trẻ nhỏ
Chắc sẽ chẳng bao giờ mà từ bỏ
Em đa mang, chẳng rõ bởi vì đâu
Sao anh không là trăng, em là đêm thâu
Sẽ soi sáng thật lâu bên nhau nhỉ
Chẳng buồn khi được cùng nhau thủ thỉ
Suốt đời là tri kỷ của lứa đôi.
Em đi... Anh với em như mây ngàn, núi biếc Gặp một lần nuối tiếc đến ngàn sau Em bay đi, anh ở với nỗi sầu Trong sương sớm ngỡ dáng em vừa ghé Em ra đi bỏ đời anh lặng lẽ Mấy đêm về gió nhẹ ngỡ cuồng phong Làm sao băng được bao vết thương lòng để không thấy long đong ngày sắp tới Em đi rồi đêm về buồn vời vợi Gần tàn canh đợi mãi bóng em sang Bình minh lên nhìn tia nắng ngỡ ngàng Đêm đã hết còn mang hơi sương lạnh Anh lại trở về cõi đời cô quạnh Trải nỗi buồn quanh những giọt sương mai Em là ai, và anh đã là ai Không chung họ sao mãi hoài vương vấn Em đi rồi, anh quên thời hưng phấn Trong cô đơn lẫn quẩn những dư hương Rồi mai đây nửa sống kiếp đoạn trường Anh đeo mãi trên đường tìm kỷ niệm r Cám ơn NBL ghé thăm trang thơ. Mãi đến hôm nay CN mới họa lại. Xin lỗi nha
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.12.2010 08:19:16 bởi Huyền Băng >
Trích đoạn: Trương Bảo Ngọc
Tình Sầu
Xưa còn đó vùng trời xanh kỷ niệm
Vết hạ sầu nằm ngủ đợi chiêm bao
Tìm quanh em còn lại những ngọt ngào
Nghe giá buốt về ru miền sương trắng
Xưa còn đó thênh thang vầng mây nắng
Em tìm hoài hình bóng khắc trong tim
Chiều về đây những chiều giăng mây tím
Bóng với hình im vắng góc cô đơn
Từ xa nhau mình xóa hết dỗi hờn
Chỉ vỏn vẹn tình sầu đau mây trắng
Đêm tự ru những bước đời dài ngắn
Gục đầu nghe thổn thức kể tình xưa
Từ xa nhau nối tiếp những trận mưa
Trời giông bão đã mấy mùa quên nắng
Tình nhớ tình mới hay tình cay đắng
Mất nhau rồi nắng chết khoảng trời mơ
Em lau vội giọt nước mắt dại khờ
Sầu chan ướt chiều sương mờ mù mịt
Những vùng xưa in gót chân dấu tích
Âm ỉ buồn tâm sự với mưa ngâu
TBN
Niềm Cô đơn...
Hai trái tim cô đơn, một chuyện tình rạn nứt
Qua một thời rực sáng lửa tình yêu
Bao đau thương đã len lỏi từng chiều
Trong giấc ngủ cô liêu trùm trăn gối
Niềm cô đơn chưa bao giờ lầm lỗi
Chỉ tình cờ trao đổi cuộc tình tan
Ngẫu nhiên nào cho tim mãi đi hoang
Bỗng một thoáng đi về trong cô độc
Anh muốn hỏi những linh hồn cỏ mộc
Đã lần nao ngồi khóc giữa chiều tà
Có khi nào buồn nhớ ánh trăng xa
Và nhớ bước chân ta từng qua đấy
Một dòng đời bao sóng cuồng xô đẩy
để mỗi ngày mỗi thấy bến mơ qua
Rồi hằng đêm trong nỗi nhớ xa nhà
Anh tìm thấy niềm cô đơn chợt sáng
Anh đã thấy niềm cô đơn chán ngán
Một kiếp đời mang lại mấy mùa xuân?
Một mùa xuân hoa nở được bao lần?
để thấy chân tình một ngày nào sẽ đến
Trích đoạn: suongthu_99
Thơ bác hay và vui quá
he he he...
bác già tới gần trăm tuổi à ?
vợ bác già tới 80 tuổi ha ?
he he he
2 vợ chồng già bằng nhau
Thì đâu có ai trẻ, ai già
Ka ka ka
Đọc thơ bác vui quá
Ka ka ka
Chắc bác lớn tuổi lắm dồi
Gần trăm tuổi trời
Về tiên bác nhớ cho em gửi
Một lời ước nhỏ nhoi thôi:
ƯỚC
Ước mộng vu vơ mộng ước hờ
Lững lờ mây dạt chiều vương tơ
Màn sương thu lạnh trong băng tuyết
Một chút nắng hồng ấm vần thơ
Ước ngàn hoa lá chiều buông lơ
Kí ức về trong đám bụi mờ
Lật ngửa bàn tay ta hứng hạt
Sương chiều mờ nhạt trả thu mơ
Sương thu se sẽ bước triền hoa
Đậu nhánh vô ưu dưới bóng tà
Lén nghe tâm khúc người nén lại
Để giữ tình thơ hương đậm đà
Rừng đồi róc rách suối mơ hoa
Lảnh lót chim khuyên gọi Cuốc nhà
Gia gia non nước trời thơ ấy
Vọng tiếng thiêng liêng về quê xa
Sương Thu
Mộng... Thuyền tôi chở mãi những long đong Xa bến mơ xưa, trôi một dòng Hoài mộng một ngày con nước lớn Đưa tôi ra tới khoảng trời trong Đã biết là mơ nhưng vẫn mong Đêm đêm treo mắt đợi bên song Thoáng nghe giọng hát ngày xưa lại Buồn kín tâm tư, dậy nỗi lòng Kỷ niệm nào trao giấc mộng hờ Cho buồn vương vấn mấy vần thơ Vườn khuya lặng bước chân cô lẻ Tìm dấu yêu xưa dưới bong mờ Dẫu biết tình đi không trở lại Sao ta vẫn đợi mãi ngày mai Một lần nào đó tim bừng mở Đón cánh hoa say mộng giữa ngày
Hạnh Phúc Bên Nhau Mình bên nhau mùa Giáng Sinh rực rỡ Dạo phố đèn hoa lệ khắp nơi nơi Tay trong tay ấm áp chẳng buông rời Chân cùng bước vui con đường phượng tím Ta tặng nhau sô cô la ngọt lịm Và gói quà tìm mãi mấy ngày qua Tặng nụ hôn ngây ngất vị hương hoa Đôi tim cũng chung hòa nhau từng nhịp đọc nhau nghe lời yêu trên cánh thiệp Hứa bên nhau trọn kiếp một cuộc tình Đêm nguyện cầu...nguyện cho đến bình minh Xin hạnh phúc mình cho nhau mãi mãi Giáng sinh này, tim máu hồng trở lại Đã có em chẳng ngại bước bên anh Ươm cho anh những nụ đẹp trong cành Chờ xuân tới... trên nhành cây nở nhụy
Cạn... Tôi cạn nguồn thơ cạn lời hay Cạn cả yêu thương cạn tháng ngày Cạn dần sự sống... nguồn hơi thở Cạn nỗi đợi chờ, cạn vòng tay Cạn những người thân lẫn họ hàng Cạn dần một kiếp mãi lang thang Cạn bao ước nguyện bao hy vọng Cạn giấc mơ ngoan, nỗi dịu dàng Cạn dòng nước mắt xưa từng đổ Cạn mất hồn nhiên thuở thiếu thời Cạn niềm vui nhỏ, lời ru vọng Cạn những nụ cười, cạn nắng tươi
BAY LÊN THEO NOTE NHẠC TRIỀN MIÊN
Có thể chiều nay trời cạn mây
Biển khơi cạn nước thuyền ngừng đi
Cạn nguồn mưa lại sầu đong mắt
Cạn buổi phân li biệt phân kỳ
Cạn rồi lời nhớ với hẹn - quên
Cạn cả tình thơ - nhạc thác ghềnh
Không em - chẳng có anh - cạn tất
Cạn nguồn giấc mộng - cạn chóng quên
Khẽ khàng tay vuốt nhẹ mắt êm
Ngủ ngoan người nhé mơ qua thềm
Trăm con bướm mộng về giường gối
Đầu tình dịu nhẹ giấc ngà tiên
Trầm bổng ta hát khúc thiên nhiên
Cảnh núi non cao ngàn thác ghềnh
Hoà quyện nhau thành đôi bướm trắng
Bay lên theo note nhạt triền miên...
Sương Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.12.2010 00:14:54 bởi suongthu_99 >
Mau khoẻ lại CN nhé
Cạn... Tôi cạn nguồn thơ cạn lời hay Cạn cả yêu thương cạn tháng ngày Cạn dần sự sống... nguồn hơi thở Cạn nỗi đợi chờ, cạn vòng tay Cạn những người thân lẫn họ hàng Cạn dần một kiếp mãi lang thang Cạn bao ước nguyện bao hy vọng Cạn giấc mơ ngoan, nỗi dịu dàng Cạn dòng nước mắt xưa từng đổ Cạn mất hồn nhiên thuở thiếu thời Cạn niềm vui nhỏ, lời ru vọng Cạn những nụ cười, cạn nắng tươi
Cạn ... Cạn đi đau xót đời người
Còn đây anh với nụ cười hồn nhiên
Cạn đi những nỗi ưu phiền
Con Tim còn lại ... cái quyền được yêu
Cạn đi ký ức rong rêu
Còn trong ánh mắt những chiều thiết tha
Cạn đi ... cạn hết nhạt nhòa
Để trên Môi nở nụ hoa thơm nồng
Cạn tình, cạn nghĩa đừng mong ...
Vì trong chữ "nợ" có lòng bao dung
Làm sao cạn hết thuỷ chung ?
Khi xa mãi nhớ, khi cùng mãi thương
Cạn đời nên Tóc pha sương
Cạn hơi thở để tìm đường lai sinh
Kiếp sau tình lại nối tình
Đêm nay ta cạn chén quỳnh ... người ơi !
jacaranda
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.12.2010 01:41:08 bởi jacaranda >
Holy cow!
Chiều nay CN tỉnh dậy đã thấy mình nợ như Chúa Chổm rồi. Loay hoay đến giờ mới níu được nàng thơ trở lại. Cám ơn Ja, Sương Thu, Ann, Bé Lười đã chăm sóc trang thơ giùm, lại còn cho CN thiếu nợ nữa. Xin cho CN từ từ trả nghen.
Trích đoạn: jacaranda
Cạn ...
Cạn đi đau xót đời người
Còn đây anh với nụ cười hồn nhiên
Cạn đi những nỗi ưu phiền
Con Tim còn lại ... cái quyền được yêu
Cạn đi ký ức rong rêu
Còn trong ánh mắt những chiều thiết tha
Cạn đi ... cạn hết nhạt nhòa
Để trên Môi nở nụ hoa thơm nồng
Cạn tình, cạn nghĩa đừng mong ...
Vì trong chữ "nợ" có lòng bao dung
Làm sao cạn hết thuỷ chung ?
Khi xa mãi nhớ, khi cùng mãi thương
Cạn đời nên Tóc pha sương
Cạn hơi thở để tìm đường lai sinh
Kiếp sau tình lại nối tình
Đêm nay ta cạn chén quỳnh ... người ơi !
jacaranda
Cạn Đi Em... Mình cạn đi em chén rượu quỳnh Cùng say lúy túy đến bình minh Cạn dòng tâm sự, cùng chia sẻ Dăm nỗi tương tư, một cuộc tình Mình cạn đi em chén rượu đào Bao ngày chờ đợi đến xanh xao Đêm còn tân lắm, bình vơi nửa Không lẽ lại chừa đến ngày sau Mình cạn đi em chén rượu yêu Để quên năm tháng đã liêu xiêu Tay vòng tay uống...cùng say khướt Vai ngả vai quên bóng sắp chiều Mình cạn môi nhau đến ngất ngây Để nghe tim mạch động từng giây Quên ngày xa cách, đêm thao thức Chốn ảo... cùng ôm mộng gió mây
Thương...Nhớ... Thương nắng hạ hanh nhớ mắt nâu Đưa hồn anh tận bến giang đầu Những ngày mưa vội qua thành phố Mắt có buồn vương ngấn lệ sầu Thương gió mùa thu nhớ tóc thề Thuở còn buông lỏng tuổi đam mê Con đường nho nhỏ xa xưa đó cuối góc đợi em trở bước về Thương tuyết mùa đông nhớ dáng em Gầy hao thương tiếc lá bên thềm Ai mang gió buốt vào song cửa Để bóng co ro mấy nỗi niềm Thương mùa xuân thắm nhớ làn môi Nồng ấm như ngàn tia nắng tươi Xa nhau đã mấy mùa hoa nở Còn tím mọng như buồi chia phôi
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: