NGUỒN THƠ CHƯA CẠN
Tôi..Cũng Bước Vào Thơ
Cứ ngỡ vào thơ sẽ nhẹ nhàng
Qua đi những nỗi nhớ miên man
Lãng quên đau xót còn vương víu
Vùi lấp trong tim chuyện lỡ làng
Ai biết lời thơ gợi nhớ nhung
Ý thơ sầu rụng đến muôn trùng
Nghĩa càng tha thiết càng da diết
Thơ nhập người thơ cùng khóc chung Tôi trải lên thơ những muộn phiền Để rồi đón nhận nỗi sầu đau Viết lên lầm lỗi thời thơ dại Thấy mất hồn nhiên tự thuở nào
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.10.2010 01:46:23 bởi Cạn Nguồn >
Bến Nước Chiều Xuân Xin trả tôi về với ước mơ Để yêu để đợi để mong chờ Tưới tim khô héo, nguồn hy vọng Dù chỉ đủ hâm ấm tuổi thơ Lòng vẫn nhớ hoài một mùa xuân Gặp nhau trên bến nước đôi lần Hồn nhiên trong áo dài tinh trắng Vành nón nghiêng tình tôi mấy phân Chiều nắng vàng phai khắp nẻo xa Bâng khuâng tôi lại nhớ dáng hoa Gặp chi để bến lòng lưu luyến Dõi mắt tìm trong ánh dương tà Bến nước cùng tôi mỗi buổi chiều Mong chờ người đến biết bao nhiêu Bao lần chờ đợi, về đơn chiếc Ước vọng chiều xuân vẫn cô liêu Bỏ chốn xưa đi chẳng hẹn về Một trưa nắng hạ chói triền đê Năm tháng trôi theo đời viễn xứ Chiều xuân lại nhớ thuở si mê r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:32:47 bởi Huyền Băng >
"Cạn Nguồn" Có một độ anh làm thơ chán nản Loay hoay hoài chẳng mượn được ý hay Quẳng bút đi, xếp sách , khóa đôi tay Lòng tự hứa không bao giờ quay lại Bổng một hôm, việc thường ngày trở ngại Bỏ cái cày anh dạo khắp non sông Đến một nơi có con suối cạn dòng Có núi biếc, vây quanh ngàn dị thảo Cảnh đẹp thiên nhiên, xóa đi phiền não Anh trở vê với những đoạn thơ ngông
Và biết được nguồn thơ giờ chưa cạn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.10.2010 23:59:32 bởi Cạn Nguồn >
Gởi Về Em Gởi về em lá thư tình xanh ngát Viết lâu rồi, từ thuở mới quen nhau Dù giấy phai ôm dòng chữ ngả màu Nhưng tình ý, vẫn đậm đà, nguyên vẹn Gởi về em Xác bướm khô e thẹn Ngoan ngoãn nằm trong hộp giấy xinh xinh Anh nhặt về trong một buồi bình minh Từ chuyến du hành xuôi về phương bắc Gởi cho em mùa thu trên đất khách Có lá vàng phai phủ lối anh về Có sương mù giăng hơi lạnh se se Có Anh nhớ em đêm buồn không ngủ Gởi về em nửa hương yêu ngày củ Một nửa phần anh giữ lại cho anh.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.10.2010 00:33:37 bởi Cạn Nguồn >
Họa Anh họa hình em trên cát vàng Sóng buồn, xóa cả dấu chân hoang Vẽ trên mây, mắt hồ thu biếc Giận gió vô tâm thổi biệt ngàn Họa tóc mây dài trong giấc mơ Bỗng khi thức tỉnh thấy bơ vơ Họa trong sương trắng vòng tay ấm Để thấy chơi vơi chẳng bến bờ
Ta Ta và em là hai dòng nước ngược Gặp nhau đây tạo xoáy giữa sông ...thơ Gởi cho nhau những dòng chữ vu vơ Để sống khỏe sống vui ngày sắp đến Ta, con thuyền ngược xuôi không bờ bến Lững lờ trôi, nghe lạnh tiếng thời gian Gói hương xưa trong chiếc bóng hoang tàn Gánh cô độc, lang thang tìm bến đỗ Ta, ngọn gió phiêu du không chỗ trọ Từ rừng xanh, đi đến tận muôn trùng Trong ngõ cùng lên đến giữa không trung Lúc mệt mỏi vẫn không dừng bước được Ta cuốn chặt trong nổi sầu kiếp trước Vo thật tròn, lăn lóc giữa nhân gian Kiếp gian nan vật vã lúc mưa sang Lòng sũng ướt bẽ bàng tìm đất hứa
Xin Vài Giọt Nắng Em rước nắng đi, gọi gió đông Gởi về băng giá trái tim ngông Biểu đừng yêu nữa, đừng khờ dại Đừng nhớ nhung chi những bóng hồng Nhưng rồi nông nổi yêu lần nữa Để sáng thu về thiếu nắng xưa Xin em chừa lại cho vài giọt Sưởi ấm lòng anh lúc đợi chờ
Chia Tay Chẳng muốn nhận, nơi em lời từ giã Trong lá thơ anh mở sáng hôm nay Vỏn vẹn chỉ hai chữ "Chia Tay" Thật quá ngắn cho ba năm tình thắm Anh đã biết em không còn say đắm Những hẹn hò, những ánh mắt trao nhau Chuyện tình thơ, giờ đoạn kết thương đau Ôi sao đến lời từ ly quá vội Đêm nghe tiếng kinh cầu thêm nhức nhối Nửa vầng trăng soi lại nét phôi pha Tình còn nhau chỉ vừa mới hôm qua Sao đã thấy nhạt phai màu thu cũ Thôi đã hết, còn gì mà ấp ủ Cố tìm trong ký ức bóng hình ai Đêm nay anh thèm say giấc mộng dài Trong một thoáng mơ hồ hình như... em về lại
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2010 15:36:21 bởi Cạn Nguồn >
Cũng Là Ta
Ta đè nén trái tim không yêu nữa Trong nhân duyên, ta chẳng có phước phần Yêu thương chi chỉ làm khổ tấm thân Chờ với đợi bao lần về thất vọng Ta chán cảnh đứng, ngồi, trông, ngóng Cảnh hẹn hò cho khói thuốc vàng tay Cảnh tương tư khổ sở cả đêm ngày Cảnh thề ước, giữa chợ đời rao bán Ta định nghĩa tình yêu bằng chán ngán Không tin nguồn hạnh phúc ở trần gian Sẻ đi đâu khi đã tới địa đàng Chẳng lẽ phải bước sâu vào hư ảo Từng khoác lên chiếc áo màu kiêu ngạo Từng mê man trong những thoáng môi cười Để hôm nay từ trong một góc trời Ta tìm lại cho ta đời bình thản
Tím Màu Kỷ niệm
Anh trở lại với quãng đời buồn bã
Tình lỡ làng gợi nhớ mỗi mùa thu
Đề đêm nay nhìn thấy cảnh hoang vu
Ôm dĩ vãng thu mình trong góc tối
Kỷ niệm nào không mang theo tiếc nuối
Giấc mơ nào đổi được dáng em xưa
Từ xa nhau đêm về những cơn mưa
Tiếng tí tách buồn nghe hồn ngất lịm
Đêm đối bóng bên cành pense tím
Màu áo em đã mặc buổi hẹn đầu
Màu mực lưu trên tình khúc cho nhau
Anh đã viết những ngày mình xa vắng
Tình bao năm chỉ còn hai giọt nắng
Giọt tươi hồng anh đã gởi đến em
Chỉ còn đây giọt vàng úa nỗi niềm
Đủ thắp sáng trong những đêm buồn tẻ
r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 06:37:59 bởi Huyền Băng >
Áo Tím Buồn... Áo tím buồn như chiếc lá phai Nhớ ai để mắt biếc u hoài Hồn nhiên thuở ấy giờ đâu mất Để nắng hoàng hôn nhuốm tóc dài Áo tím buồn như giấc mộng tàn Môi hồng phai nhạt mỗi thu sang Ai mang nhung nhớ lên song cửa Để lúc trăng lên khóc lỡ làng Áo tím buồn như những giọt mưa Ướt trang kỷ niệm mấy cho vừa Người đi chưa khuất chiều ly biệt Đã thấy tình tàn trên lối xưa Áo tím buồn như lỗi hẹn thề Tàn thu gầy guộc kiếp u mê Hết rồi tất cả bao mong ước Sướt mướt chiều nay lạc lối về
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.10.2010 22:57:25 bởi Cạn Nguồn >
Tình Cờ... Yêu Lần Nữa Tình cờ gặp hay nợ từ kiếp trước Người con gái, tóc đen dài nhung mượt thẫn thờ chiều sương ướt đẫm bờ vai Nhớ thương ai héo hắt nét trang đài Để màu nắng nhạt phai trên dốc đá Người đã ấm lại hồn tôi băng giá Mấy xuân rồi vẫn chỉ thấy mùa đông Nắng hạ trong vẫn u uất trong lòng Nên quẩn bước giữa năm dài tháng rộng Người đã đến giăng lưới tình lồng lộng Trói tim tôi vào giấc mộng uyên ương Ôi dại khờ, vừa gặp đã yêu thương Như đồng khô khát cơn mưa vừa tới Rồi mỗi ngày về mỗi hoàng hôn mới Tôi quen người thấm thoát đã đầu đông Cùng trao nhau những hoa nắng ngập hồn Tình cờ gặp, tình cờ yêu lần nữa
Xin Em Thống Trị...Giùm Tim anh đây đang cần em thống trị Cứ cuồng si, si dại suốt buổi chiều Biết bao lần anh nói "hỏng thèm yêu" Mà nó cứ lăn theo chân em mãi Môi anh đây, hôn xong xin giữ lại Không nhờ em, đã héo hắt từ lâu Khi bên nhau xin hôn đậm, hôn sâu Để anh nhớ mỗi khi mình xa cách Đời anh đây vừa rách vừa không sạch Vá hộ anh dù đã chẳng vẹn toàn Nhốt vào tim, để khỏi trốn đi hoang Nó hư lắm , mấy lần đi biệt dạng
Buồn Tênh Một Lối Về
Nước mắt nào ru em vào giấc ngủ
Để tình cờ trong mộng thấy anh sang
Nước mắt nào vì anh chảy đôi hàng
Để nhìn thấy trong anh ngàn tội lỗi
Đầu mối tình là tháng ngày chờ đợi
Cuối cuộc tình.. khoảng trống vắng buồn tênh
Đi về đâu trong bóng tối chênh vênh
Đời chán ngán như vì một sao lạnh
Tiễn thu đi, đêm về trong cô quạnh
Xa nhau rồi dĩ vãng chợt hoang vu
Lời tình ru văng vẳng giữa sương mù
Nghe tiếc nuối ướm lên môi vị đắng
Thôi về đi, đường tình không còn nắng
Rồi bình minh sẽ vắng tiếng Sơn Ca
Đêm năm canh có dài đủ cho ta
Ôn kỷ niệm những ngày xưa thân ái
Tình Cờ... Yêu Lần Nữa Tình cờ gặp hay nợ từ kiếp trước Người con gái, tóc đen dài nhung mượt thẫn thờ chiều sương ướt đẫm bờ vai Nhớ thương ai héo hắt nét trang đài Để màu nắng nhạt phai trên dốc đá Người đã ấm lại hồn tôi băng giá Mấy xuân rồi vẫn chỉ thấy mùa đông Nắng hạ trong vẫn u uất trong lòng Nên quẩn bước giữa năm dài tháng rộng Người đã đến giăng lưới tình lồng lộng Trói tim tôi vào giấc mộng uyên ương Ôi dại khờ, vừa gặp đã yêu thương Như đồng khô khát cơn mưa vừa tới Rồi mỗi ngày về mỗi hoàng hôn mới Tôi quen người thấm thoát đã đầu đông Cùng trao nhau những hoa nắng ngập hồn Tình cờ gặp, tình cờ yêu lần nữa
Yêu Lần Nữa ... Tình Cờ Ôi hồn ta ... ai thắp lên ngọn lửa
Để đêm về thôi tựa cửa chờ mong
Như gió Xuân vừa thổi nhẹ qua lòng
Tim réo gọi ... giọt tình vương khe khẽ
Mới gặp thôi ...Mắt trao còn lặng lẽ
Mà tơ hồng dường quấn nhẹ quanh Tim
Chưa vòng tay sao hơi ấm đã tìm
Bao hạnh phúc kéo về theo hơi thở
Tay em ngoan ... vá thêu buồng Tim vỡ
Để nồng nàn thay tình lỡ xa xưa
Yêu thương ơi ! sao nói hết cho vừa
Anh đã đến cho lòng thêm trìu mến
Tình cờ thôi ... hay đó là định mệnh
Nhiệm mầu nào cho anh đến bên tôi
Tóc vẫn dài ... nhưng Mắt hết xa xôi
Yêu lần nữa ... ta đã yêu lần nữa
jacaranda
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: