NGUỒN THƠ CHƯA CẠN
Trích đoạn: jacaranda
Yêu Lần Nữa ... Tình Cờ
Ôi hồn ta ... ai thắp lên ngọn lửa
Để đêm về thôi tựa cửa chờ mong
Như gió Xuân vừa thổi nhẹ qua lòng
Tim réo gọi ... giọt tình vương khe khẽ
Mới gặp thôi ...Mắt trao còn lặng lẽ
Mà tơ hồng dường quấn nhẹ quanh Tim
Chưa vòng tay sao hơi ấm đã tìm
Bao hạnh phúc kéo về theo hơi thở
Tay em ngoan ... vá thêu buồng Tim vỡ
Để nồng nàn thay tình lỡ xa xưa
Yêu thương ơi ! sao nói hết cho vừa
Anh đã đến cho lòng thêm trìu mến
Tình cờ thôi ... hay đó là định mệnh
Nhiệm mầu nào cho anh đến bên tôi
Tóc vẫn dài ... nhưng Mắt hết xa xôi
Yêu lần nữa ... ta đã yêu lần nữa
jacaranda
Tình Cờ...Nợ Nhau Tình cờ gặp... Tình cờ yêu lần nữa Tình cờ yêu...Tình cờ nợ thêm nhiều Tình cờ nợ...Biết bao giờ đền đáp Anh nợ em một vòng tay ấm áp Vẫn lạnh hoài từ thuở khóc ly hương Hăm mấy năm như một đoạn phim buồn Đời quanh quẩn trong tháng ngày băng giá Anh mượn em nét hồn nhiên... chưa trả Để bẽ bàng em khóc những đêm mưa Đổi thơ ngây lấy những kỷ niệm xưa Đổi tóc bím lấy tơ tình vướng rối Anh níu em vào thiên đường lầm lỗi Hạnh phúc tìm đâu được lúc xa nhau Sao hoa cau không nở giữa giàn trầu Mà gieo trái giữa hoang vu cằn cỗi Anh nợ em một món nợ...Tình cờ
Xin Em Cứ Hẹn Em cứ hẹn và xin một lần đến Anh sẽ chờ, chờ em mãi một lần Dù chỉ là một thoáng lạc gót chân Đủ để thấy mùa xuân dần trở lại Em cứ hẹn những ngày mưa gió mãi Anh sẽ chờ không ngại bước buồn tênh Dù theo về nhưng nỗi nhớ không tên Nhưng vẫn muốn chờ nhau thêm lần nữa Em cứ hẹn nhưng xin đừng thề hứa Anh sẽ buồn khi không thấy em sang Đừng cho nhau những giây phút ngỡ ngàng Xin không để lời thề bay theo gió Nếu như có một lần em đến đó Là lần anh mở cửa trái tim si Ôi dấu yêu, van em hãy đừng đi Khi anh đã đợi em từ muôn kiếp
Em Trở Lại
Em trở lại dẫu chưa lần nào hẹn
Thấp thỏm bên đường dòng chữ chờ nghe
Nguồn chưa cạn nên thơ còn khe khẽ
Sau lưng anh từ thuở chuyện xa vời
Em trở lại nhặt giọt nước mắt rơi
Từ thu ấy mộng nằm nghe trăn trở
Nếu một ngày con tim ngừng nhịp thở
Có nhau không hay chỉ mộng muôn đời
Em trở lại có bao giờ mình hứa
Những áng mây biết có nhớ nẻo về
Mây lang thang dài nghìn dặm lê thê
Mộng em đó đi về đâu anh hỡi
Nếu em biết còn một lần anh đợi
Một lần thôi rồi xa mãi ngàn năm
Xin anh nhé gửi mộng đến trăng rằm
Dấu yêu mãi là thơ đan tình muộn
TBN Tôi về phố mấy ngày mà cứ ngơ ngáo vì phố bây giờ lạ quá. Không còn người quen. Đọc thơ bạn mấy hôm rồi để tìm lại hồn thơ. Xin được chia sẻ vài vần thơ để biết thơ mình chưa cạn nguồn bạn nhé! rất cám ơn bạn và những bài thơ quá hay của ban.
Người Đã Về? Hỡi người thiếu nữ đã quen tôi Trong áo dài duyên dáng thuở xa xôi Vẫn trong tôi là một đóa hoa khôi Người có biết, một thời tôi điêu đứng Bao năm qua, vẫn mình tôi sờ sững Giữa mưa nguồn sũng ướt mộng tình si Hỏi tại sao vì những nét nhu mì Mà nỡ để đỉnh sầu cao thăm thẳm Người đã về.. đem đi bao nồng thắm Để đêm đêm ngắm mãi mảnh trăng suông Uống bao nhiêu chung rượu suốt canh trường Chỉ đem lại cõi say trong kỷ niệm Gặp lại chi, để hồn tôi ngất lịm Người đã về... tôi chẳng muốn người đi
Cái ngủ của tôi ơi! Em ghét gì tôi sao xa vời quá đỗi Để ngậm ngùi trong đơn côi khắc khoải Để từng đêm thao thức đợi em về Vắng em rồi đêm tưởng chừng vô tận Chỉ mình tôi lạc lõng giữa đêm đen Tôi muốn vùi mình trong giấc ngủ dịu êm Không có nỗi đau cho tim thêm nhức nhối Không mặn đắng bờ môi giọt lệ vừa chạm khẽ Không giấu tiếng thở dài len lỏi cõi lòng đau Cái ngủ của tôi ơi xin em đừng hờn dỗi Tôi muốn mình tan mãi vào em Tôi sợ rồi cái lặng lẽ của đêm Hay tôi muốn quên đi bao sầu muộn Em hãy đưa tôi về nơi thiên đường mới Không có đau buồn tăm tối bủa vây Tôi phải làm gì khi em chẳng về đây Cho tôi thấy lệ tràn đầy khóe mắt Trái tim này ngỡ chừng như quặn thắt Mãi thế này tôi gục ngã mất thôi Về đây nhé giấc ngủ của tôi ơi Đêm từng đêm thao thức đợi em về...
Nếu Không Trả Được... Nếu trả em mối tình thơ dại ấy Thì trên tay anh còn lại những gì Một cõi buồn giấu trong chữ biệt ly Hay một ý thơ sầu vương giăng mắc Nếu trả em hồn nhiên trên đôi mắt Ai cho anh những khoảnh khắc si mê Ai nhìn anh âu yếm lúc xuân về Để được thấy một khung trời mơ ước Những hẹn thề từ mùa thu thuở trước Anh giữ hoài, mãi mãi vẫn trong tâm Một ngày nao em quay bước âm thầm Anh sẽ gói chặt vào miền ký ức Đôi dòng lệ rơi đi không giữ được Anh lấy gì để trả lại cho em "Tình Cờ" ơi, anh đành phải nợ thêm Hứa sẽ trả kiếp sau, hay... sau nữa
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Người Đã Về?
Hỡi người thiếu nữ đã quen tôi
Trong áo dài duyên dáng thuở xa xôi
Vẫn trong tôi là một đóa hoa khôi
Người có biết, một thời tôi điêu đứng
Bao năm qua, vẫn mình tôi sờ sững
Giữa mưa nguồn sũng ướt mộng tình si
Hỏi tại sao vì những nét nhu mì
Mà nỡ để đỉnh sầu cao thăm thẳm
Người đã về.. đem đi bao nồng thắm
Để đêm đêm ngắm mãi mảnh trăng suông
Uống bao nhiêu chung rượu suốt canh trường
Chỉ đem lại cõi say trong kỷ niệm
Gặp lại chi, để hồn tôi ngất lịm
Người đã về... tôi chẳng muốn người đi
Cám ơn TBN đã đọc và chia sẻ những dòng thơ non nớt, và để lại một bài họa quá hay. Xin tặng lại một bài họa, dù không hay lắm, nhưng xin hãy xem như một lời cám ơn bạn tri âm. Chúc TBN những chuỗi ngày vui khỏe.
Người Về Chưa?
Góc mùa thu em ngồi mơ dệt mộng
Bao thu tàn còn đó mộng chưa vơi
Em đã về từ một cõi xa xôi
Tìm không thấy luân hồi màu vết tích
Sầu ngồi kế bên em chiều mù tịch
Khói trầm u không thấy bóng người yêu
Tìm dáng ai đêm cúi mặt đăm chiêu
Từ một cõi thu nào mây vương khói
Em về nghe đêm như vừa mệt mỏi
Mênh mông đầy bốn phía chỉ là mơ
Em đã về gom lại những vần thơ
Gói kỷ niệm vào vuông khăn cất giữ
Người ở đâu mộng tình si ngôn ngữ
Gửi gió mưa lạc thú mộng lưu đày
Người về chưa hay vẫn còn xa ngái
Chỉ linh hồn ở lại góc tình xưa
TBN Cám ơn CN trả lời nhanh. Đã vào đây thì mình đã xem như là bạn rồi đấy..Xin đừng khách sáo quá nha CN. nghề thư ký là nghề của tui đó bạn ơi! Chúc bạn cuối tuần vui.
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Nếu Không Trả Được...
Nếu trả em mối tình thơ dại ấy
Thì trên tay anh còn lại những gì
Một cõi buồn giấu trong chữ biệt ly
Hay một ý thơ sầu vương giăng mắc
Nếu trả em hồn nhiên trên đôi mắt
Ai cho anh những khoảnh khắc si mê
Ai nhìn anh âu yếm lúc xuân về
Để được thấy một khung trời mơ ước
Những hẹn thề từ mùa thu thuở trước
Anh giữ hoài, mãi mãi vẫn trong tâm
Một ngày nao em quay bước âm thầm
Anh sẽ gói chặt vào miền ký ức
Đôi dòng lệ rơi đi không giữ được
Anh lấy gì để trả lại cho em
"Tình Cờ" ơi, anh đành phải nợ thêm
Hứa sẽ trả kiếp sau, hay... sau nữa
Chẳng Bao Giờ...
Chẳng bao giờ anh trả đủ cho em
Những món nợ vô tình tim rướm máu
Sợi tình yêu biết làm sao mình tháo
Trói lại một lần rối rấm trăm năm
Xin hảy mang theo từng bước âm thầm
Mà âm ỉ mà lặng ngầm sóng vỗ
Con đường xưa mùa xuân vàng hoa nở
Mà khát khao thương nhớ chuyện tình cờ
Nếu một ngày chia ly tình là nợ
Giữ trong tim trăn trở khúc thu sầu
Để mỗi lần em ngắm giọt mưa ngâu
Biết anh khóc cho tình đầu tan vỡ
Chẳng bao giờ đau thương làm em sợ
Thơ dại hoài ngơ ngác những mùa thu
Em tìm anh dòng thơ khúc tình ru
Ru mưa ướt khóc cho tình Ngưu Chức
TBN May quá đi vì thơ anh cạn nguồn nên TBN chỉ viết có bấy nhiêu đó thôi,
nếu không cạn thì viết tới bao nhiêu lận anh CN ? anh làm thơ nhanh quá.
Tiễn Đưa...Ngày Trở Lại Tôi trở lại khi hoàng hôn tắt nắng Phố đông người không xóa nỗi cô đơn Bước lang thang như chiếc bóng không hồn Buồn như những đèn đường hiu hắt sáng Tôi trở lại thu tàn trong ngõ vắng Trên lối về cây trụi lá chơ vơ Mái nhà xưa hoang phế đến không ngờ Người yệu dấu không chờ tôi về nữa Tôi đứng lặng, nghe sầu dâng chất chứa Sao lại về đưa tiễn một người đi Sao em không đi đón một người về Hay em đã thả lời thề theo gió Linh hồn tôi đêm nay không chỗ trọ Cứ vật vờ theo ngõ đến nhà em
Tình cờ...Thèm
Nếu tình cờ, một lần nào gặp lại Món nợ tình, xin trả đủ cho em Bằng lời thơ, bằng những tiếng ru êm Bằng cả trái tim yêu còn rực lửa Biết bao giờ gặp được nhau lần nữa Đầu mùa thu hay cuối một mùa hè Tôi chờ em khắc khoải dưới hàng me Nghe tiếc nuối tràn khung trời kỷ niệm Ôi ta thèm dáng em trong áo tím Thèm được chìm trong tận đáy mắt sâu Thèm môi thơm nồng ấm mộng ban đầu Thèm một thoáng hương thầm trên mái tóc Thèm được choàng đôi tay trên vai ngọc Thèm ngồi chung trong một góc trời mơ Thèm gặp em lần nữa...tình cờ Thèm trả được những nợ tình chưa dứt
Không Dám Thử
Thôi anh không dám thử tình yêu
Nếu lỡ thật yêu sẽ lắm điều
Ngày nhung, chiều nhớ, đêm không ngủ
Đôi mắt thâm quầng , chân bước xiêu
Chả ai dám thử thách con tim
Để lỡ đi hoang chẳng lối tìm
Chiều qua máu sắc màu hồng phượng
Sớm về tím rịm tựa hoa sim
Rượu uống ngàn chung vẫn chưa say
Tương tư chỉ một đã ngây ngây
Anh van em đó xin đừng...thử
Vui sống hồn nhiên hết kiếp này
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.10.2010 17:03:36 bởi Cạn Nguồn >
Thế Rồi... Thế rồi người đi, không quay mặt lại Yêu tình cờ, nhưng chẳng nợ, chẳng duyên Người đi tìm một tổ ấm bình yên Bỏ ta lại cơn bão lòng dậy sóng Thế rồi tình tan, tình quên chờ ngóng Chuyện yêu thương ai biết được chữ ngờ Thôi ta về làm chiếc bóng bơ vơ Gói cõi nhớ, gối đầu ru giấc ngủ Thế rồi biệt ly, cuộc tình vừa cũ Đem hoàng hôn đổi lại thoáng hương xưa Trả yêu thương xin lại chút hương thừa Để nhớ lại thuở còn yêu thắm thiết Thế rồi từ giã, ta đi biền biệt Bỏ phố thân, về theo áng mây ngàn Nơi gió ru, chim ngủ giấc miên man Đem tinh tú, rọi trên đời hoang vắng Thế rồi ta như, cánh chim cô quạnh Bay miệt mài, bay mãi, biết về đâu
Trích đoạn: Cạn Nguồn
Tình cờ...Thèm
Nếu tình cờ, một lần nào gặp lại
Món nợ tình, xin trả đủ cho em
Bằng lời thơ, bằng những tiếng ru êm
Bằng cả trái tim yêu còn rực lửa
Biết bao giờ gặp được nhau lần nữa
Đầu mùa thu hay cuối một mùa hè
Tôi chờ em khắc khoải dưới hàng me
Nghe tiếc nuối tràn khung trời kỷ niệm
Ôi ta thèm dáng em trong áo tím
Thèm được chìm trong tận đáy mắt sâu
Thèm môi thơm nồng ấm mộng ban đầu
Thèm một thoáng hương thầm trên mái tóc
Thèm được choàng đôi tay trên vai ngọc
Thèm ngồi chung trong một góc trời mơ
Thèm gặp em lần nữa...tình cờ
Thèm trả được những nợ tình chưa dứt
Thôi không dám thèm thêm sợ... bị lụt. Chúc TBN cuối tuần vui, khỏe
Tình Cờ...Đau
Biết bao giờ mình gặp nhau lần nữa
Khi thời gian là ngựa chạy tênh bay
Bỏ lại em đằng sau những tháng ngày
Là nước mắt là tro tàn hư vọng
Tình cờ đêm là mênh mông khoảng trống
Chẳng là thu không rực lửa hạ hồng
Mình chờ nhau thăm thẳm những mùa đông
Màu dĩ vãng buồn tênh đau nhung nhớ
Khát làm sao ánh mắt người một thuở
Chìm trong nhau bóng dáng của người yêu
Thèm bàn tay ve vuốt đã bao điều
Nụ hôn rót lên môi chiều nồng cháy
Thèm lời nào nói còn yêu em mãi
Dẫu xa nhau cách trở biển muôn trùng
Biết làm sao tìm lại lối về chung
Anh anh hỡi tình cờ tim rạn nứt
TBN
Kiếp Đợi Có niềm đau đến tình cờ vội vã Một kiếp đời nghiệt ngã mãi chờ nhau Đi về đâu trong bóng tối không màu Để ray rứt nhìn biển sầu vỗ sóng Đêm ôm gối bâng khuâng niềm hy vọng Một lần nào anh sẽ gặp lại em Một lần thôi đan những ngón tay mềm Chuốc lại những giọt tình từng đánh rớt Có phải lúc xưa kia ta hời hợt Mà tình mình nhạt theo bóng thời gian Có phải yêu đồng nghĩa với gian nan Để thương nhớ tràn dâng trong chờ đợi Sao bình minh anh mong hoài không tới Đêm vẫn dài, buồn hơn giọt mưa ngâu Em về đâu, anh kiếm đến nơi nào Trong cõi phúc, hay giữa miền hư ảo
Hối hận Em không còn đi lại con đường cũ Tôi quên rồi, quên những lối đi xưa Cuộc tình giờ buồn như những làn mưa Từng giọt nhỏ phai dần đi hương nhớ Em hẳn đã quên lần đầu bỡ ngỡ Bước bên nhau im lặng quãng đường dài Em thơ ngây như những buổi ban mai Em tinh trắng, ta dày thêm tội lỗi Mùa Giáng Sinh xưa, về chung một lối Áo dài xinh, bên cạnh gã bụi đời Lời kinh đêm như chỉ viết cho tôi Kẻ vô đạo với ngàn lời xám hối Từ xa nhau, tôi quẩn trong bóng tối Trải lỗi lầm, cằn cỗi giấc mơ xưa Nói bao nhiêu hối hận cho vừa Để trả lại em hồn nhiên thuở trước Em ra đi, mưa về lòng sũng ướt Ta chờ đây, trắng tóc nặng ưu phiền Chưa đêm nào ngủ được giấc bình yên Bao thương nhớ ngự tay nào cằn cỗi Em ra đi ta khép lòng chờ đợi Khói buồn theo hương cũ đẫm cõi sầu Trăng lên đầu, soi sáng cả nương dâu Vẫn không rọi đủ vào hồn u tịch
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.11.2010 01:51:36 bởi Cạn Nguồn >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: