Hương thơm của hoa nhài
luongluonghoa 24.10.2010 19:50:19 (permalink)
Câu chuyện của người bạn xưa “Thiên Hương”
 
Năm học lớp 6, người thầy dạy tiếng Anh ( Thầy Thuật ) đã thắc mắc về cái tên của chúng tôi. Rồi thầy tự giải thích “Thiên Hương” là hương thơm của trời. Sau đó, chính Thiên Hương đã cho tôi xem câu chuyện mà Bà Ngoại bạn ấy kể “Sự tích về hương thơm của hoa nhài”. Tôi rất thích ý nghĩa câu chuyện nên đã  35 năm trôi qua, kí ức tôi vẫn lưu giữ nội dung câu chuyện cũng như vẫn lưu giữ hình ảnh người bạn yêu quí ấy.
 
          Thuở xa xưa, hoa nhài chưa có hương thơm như bây giờ.
          Trong khu vườn xuân, muôn hoa đua sắc thắm, lúc nào cũng nghe rộn rả tiếng nói cười. Nữ hoàng hồng nhung kiêu sa khoác chiếc áo đỏ thẩm, xứng với ngôi vị bà chúa của các loài hoa. Nàng nở nụ cười vương giả, kiêu kì tỏa hương thơm ngây ngất lòng người. Quí bà tulip vàng rực, nghiêng mình dưới ánh ban mai quyến rủ bằng mùi hương nồng nàn. Công nương  hoa lan đài cát tựa vào cửa sổ, tưởng mình như những nàng tiên đang vươn cánh tay ngọc ngà rải những hạt hương quí phái xuống trần gian. Cô hoa cúc e ấp thế cũng kịp hé nụ tầm xuân, khoe ngàn cánh mỏng mặn mà, đằm thắm. Mấy tiểu thơ cẩm chướng mới dậy thì cũng đỏng đảnh diện áo mới.  Ôi ! Khu vườn rực rỡ sắc màu. Hương hoa tràn ngập ướt cả không gian. Lũ hoa dại dưới mặt đất được tắm mình trong xứ sở thần tiên luôn mồm suýt xoa, ngưỡng mộ. Chỉ có đám hoa nhài thu mình ở góc sân, chẳng bao giờ dám mở lời. Họ biết thân phận mình quanh năm mặc độc chiếc áo trắng ngà, không hương, không sắc. Họ luôn chịu sự rẻ rúng, dè bỉu. Nữ hoàng hồng nhung đã tuyên bố thẳng thừng :
          - Đám hoa nhài sống ở đây chỉ như những kẻ ăn nhờ ở đậu, chỉ làm xấu đi cho khu vườn chúng ta.
          Còn những công nương, tiểu thơ thì miệt thị :
          - Thứ đũa mốc mà chòi mâm son ! Đã là hoa mà không biết tự trang điểm cho mình. Muốn dựa vào chúng ta để hưởng chút thơm lây à ! Đừng có mơ !
          Chẳng có ai chia sẻ, kết bạn, hoa nhài cô đơn, buồn tủi lắm. Càng đau khổ hoa nhài càng thu mình lại, mỗi hoa chỉ bé bằng đầu ngón tay thôi.
 
                  
                   Rồi một đêm mây đen vần vũ, mưa dông kéo tới. Gió ào ào đập vào cửa sổ làm mấy giò lan rơi bịch xuống, kêu khóc thảm thiết. Gió rít từng cơn khiến cho các công nương, tiểu thơ gì cũng gẫy rạp, lốc xoáy mạnh cuốn các nàng hoa vo tròn thành một đống rồi quăng ra tơi tả. Mạnh ai nấy khóc.
Thảm lắm !
Đám hoa nhài ở góc sân sợ quá co rúm lại. Họ ôm lấy nhau để chống chọi với cái lạnh. Chợt nghe bên dưới, lũ hoa dại ngây thơ khóc thút thít “Cứu em với ! Cứu chúng em với !”. Thương quá ! Làm sao bây giờ ? Các cô hoa nhài bám chặt vào cành cây, vòng tay ôm lấy nhau kết thành một tấm phên dày che cho lũ hoa dại. Mưa đổ trút xuống. Cánh hoa nhài ướt sũng, bầm dập. Hoa nhài lả người đi, trân mình nhận lấy nước mưa. Họ không khóc, chẳng còn hơi sức đâu mà khóc nữa, vả lại họ cũng quen chịu đựng rồi.
 
                   Mờ sáng hôm sau, xuất hiện một cụ già râu tóc bạc phơ chống gậy đi thăm vườn. Cụ xót xa nâng từng cánh hoa lên an ủi. Bỗng, cụ ngẩn ra nhìn đám hoa dại. Chúng vẫn mới tinh khôi như chưa từng có trận mưa đêm qua. Không tin nổi, cụ khẽ chạm vào chúng, mấy cô bé hồn nhiên cười rạng rỡ, tranh nhau kể :
          - Đêm qua sợ lắm ông ạ ! May nhờ có các chị hoa nhài che cho nên chúng cháu chẳng hề hấn gì. Các chị ấy thương chúng cháu lắm, hứng hết mưa gió, giờ các chị ấy cũng chưa dậy nổi đấy ông ạ.
          Ông cụ nhìn lên đám hoa nhài nằm im lìm. Cụ đưa tay vuốt nhẹ từng cánh hoa. Cụ nhìn quanh khắp khu vườn. Tàn tạ cả. Nhìn lại hoa nhài. Cũng rách nát thê thảm. Hồi lâu, mắt sáng lên, cụ nói khẽ “Khu vườn vẫn đẹp, vẫn còn có hương thơm toát lên từ tấm lòng nhân ái của hoa nhài.” “Đó mới chính là hương thơm cao quí nhất.” Lạ thay ! Cụ vừa nói xong thì cả khu vườn tràn ngập một hương thơm ngan ngát, dễ chịu vừa nồng nàn vừa tinh khiết. Hương thơm làm bừng lên sức sống. Vạn vật hồi sinh trong yêu thương ấm áp.
Người đau ê ẩm, hoa nhài vẫn cố ngồi dậy cám ơn ông cụ nhưng cụ già đã đi mất từ lúc nào không biết, cũng nhanh như lúc cụ đến vậy.
 
Từ đó, hoa nhài đã có hương thơm. Hoa nhài tượng trưng cho vẻ đẹp tinh khiết, cao quí nhất. Người ta thường kết hoa nhài thành từng vòng như chuỗi ngọc để trên bàn Phật cũng bởi lẽ đó.
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9