CHÙM LỤC BÁT VÔ THƯỜNG
LÁ RƠI
Trong vườn ngồi ngắm lá rơi
Chưa vàng mà vẫn xanh ngời thật tươi
Tiếng rơi làm vỡ tiếng cười
Phải chăng lá bởi yêu người - chết non !
GIÓ
Gió không chút bóng chút hình
Mà là có thật - vô tình thổi qua
Mơn man trên cánh tay ngà
Cho ta cảm giác la đà như say !
MÂY
Trời xanh là bởi có Mây
Đong đưa qua lại cho ngày thật vui
Hôm nay Trời bỗng bùi ngùi
Thì ra Mây cũng xám vùi nhớ thương !
VÔ THƯỜNG
Vô thường kiếp Lá , Gió , Mây
Ta ngồi yên ngắm vơi đầy hư vô
Xa xa như có nắm mồ
Lấp chôn ai nhỉ - mơ hồ giống ta !