Thơ thẩn vớ vẩn
Duyên Hạnh Ngộ
Khó hiểu lắm có thật duyên hạnh ngộ
Tìm thấy nhau từ xa lắc hai đầu
Ước mơ này trong ký ức từ lâu
Nhìn lại đời quả thật chuyện quý hiếm
Làm sao dám bước lại từ khởi điểm
Mỗi cuộc đời có một lối đi riêng
Bỗng gặp nhau như số đã đi tìm
Trong tâm tưởng chừng như là tri kỷ
Có thật không... chuyện hữu duyên thiên lý
Tin được không... năng tương ngộ trùng phùng
Đến khi nào mình sẽ bước đi chung
Về một cõi thiên đàng như mộng tưởng
Tương đắc lắm cùng họa bài giao hưởng
Cùng tâm tư, cùng ý hướng kết thân
Vần ý thơ như khúc nhạc thiên thần
Dâng cao mãi khúc hòa âm hạnh phúc
Nguyệt Hạ
Ảo Tưởng Chiều Đông
May anh lắm khi đến vừa kịp lúc
Ngăn ngay lại những giọt lệ chực tuôn
Trên gương mặt với đôi mắt u buồn
Đẹp thiên thần nhưng lòng đang trống vắng
Ngoài kia trời đang thu về hết nắng
Để dần buông màu vàng nhạt hoàng hôn
Cho nỗi nhớ xâm chiếm lấy tâm hồn
Đời cô lữ dừng chân nơi đất khách
Cuộc sống trần gian vốn nhiều thử thách
Đã cố gắng thì cũng vượt qua thôi
Kỷ niệm buồn hãy để nước cuốn trôi
Chỉ giữ lại những niềm vui thôi nhé
Tầm tri kỷ ngày sau anh sẽ ghé
Để đôi mình cùng một hướng đi chung
Duyên hạnh ngộ cũng là chữ trùng phùng
Ở đâu đó trong bài ca hạnh phúc.
Codongoitenem
CN21112010
Người là ai...
Người là ai như từ trong mộng ước
Cùng ý thơ cùng con chữ múa may
Có đến từ một phố núi mưa bay
Có chung lớp hay chung đường ngày đó?
Người là ai mà tâm tư bày tỏ
Nợ nợ duyên, duyên duyên nợ thi ca
Ý hồn thơ tình chan chứa đậm đà
Cùng hòa vận tâm tình sao thân thiết
Người là ai hình như đã quen biết
Chẳng hay mình có gặp gỡ nơi đâu
Từ non cao hay biển rộng phố sâu
Qua bao chốn mình đã cùng chung bước
Người là ai đồng hành hay đi trước
Gặp gỡ đây có phải nợ hay duyên
Gì đi nữa thì trước lạ sau quen
Người đồng cảm thi nhân trong thi quán
Người là ai mông lung thật khó đoán
Những vần thơ xướng họa tựa tri âm
Ước mong sao mộng thi phú trong tâm
Cùng đến từ vùng Biển xanh sóng lặng
Nguyệt Hạ
Trích đoạn: Nguyệt Hạ
Người là ai...
Người là ai như từ trong mộng ước
Cùng ý thơ cùng con chữ múa may
Có đến từ một phố núi mưa bay
Có chung lớp hay chung đường ngày đó?
Người là ai mà tâm tư bày tỏ
Nợ nợ duyên, duyên duyên nợ thi ca
Ý hồn thơ tình chan chứa đậm đà
Cùng hòa vận tâm tình sao thân thiết
Người là ai hình như đã quen biết
Chẳng hay mình có gặp gỡ nơi đâu
Từ non cao hay biển rộng phố sâu
Qua bao chốn mình đã cùng chung bước
Người là ai đồng hành hay đi trước
Gặp gỡ đây có phải nợ hay duyên
Gì đi nữa thì trước lạ sau quen
Người đồng cảm thi nhân trong thi quán
Người là ai mông lung thật khó đoán
Những vần thơ xướng họa tựa tri âm
Ước mong sao mộng thi phú trong tâm
Cùng đến từ vùng Biển xanh sóng lặng
Nguyệt Hạ
Kẻ Khờ
Biết nói sao đây, một kẻ khờ
Yêu người mà chỉ biết làm thơ
Vì duyên vì nợ không chung lối
Nhưng vẫn thẫn thờ với giấc mơ
Từ thuở học trò đầy mộng tưởng
Ở nơi phố núi khá hoang xơ
Giờ đây cứ mãi mang niềm nhớ
Ta chính là ta, một kẻ khờ.
Codongoitenem
Tình Em
Em cũng có một người yêu để nhớ
Để mãi hoài mơ tưởng bóng hình ai
Để mong mong đợi đợi mỗi sớm mai
Để hụt hẫng để lao đao khổ sở
Em cũng có mối tình như hơi thở
Quyện lấy em bằng nồng ấm thương yêu
Để nhớ nhung nhung nhớ sáng đến chiều
Ấp ủ mãi trong tâm lời tình tự
Em cũng có cuộc tình vô tư lự
Yêu như là tiếng sét đánh thật nhanh
Yêu hết mình không cần biết trời trăng
Yêu da diết thiết tha không mệt mỏi
Em cũng có một tình yêu không nói
Yêu người và người cũng biết em yêu
Tình dâng cao như cơn sóng thủy triều
Yêu yêu mãi mối tình cao siêu ấy
Em đang có một mối tình như vậy
Biết là yêu nhưng không nói ra lời
Hai đứa mình cùng khốn đốn đấy thôi
Ráng gìn giữ đừng nói ra anh nhé...
Nguyệt Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.09.2014 00:30:24 bởi Nguyệt Hạ >
Trích đoạn: Nguyệt Hạ
Tình Em
Em cũng có một người yêu để nhớ
Để mãi hoài mơ tưởng bóng hình ai
Để mong mong đợi đợi mỗi sớm mai
Để hụt hẫng để lao đao khổ sở
Em cũng có mối tình như hơi thở
Quyện lấy em bằng nồng ấm thương yêu
Để nhớ nhung nhung nhớ sáng đến chiều
Ấp ủ mãi trong tâm lời tình tự
Em cũng có cuộc tình vô tư lự
Yêu như là tiếng sét đánh thật nhanh
Yêu không cần biết đến trời trăng
Yêu da diết thiết tha không mệt mỏi
Em cũng có một tình yêu không nói
Yêu người và người cũng biết em yêu
Tình dâng cao như cơn sóng thủy triều
Yêu yêu mãi mối tình cao siêu ấy
Em đang có một mối tình như vậy
Biết là yêu nhưng không nói ra lời
Hai đứa mình cùng khốn đốn đấy thôi
Ráng gìn giữ đừng nói ra anh nhé...
Nguyệt Hạ
Biển Tình Nhớ
Tình anh như biển sóng tràn
Lăn lăn ngọn sóng, làn làn nhấp nhô
Ngàn năm biển sóng vẫn xô
Trăm năm tình vẫn hoạ đồ lòng anh
Yêu em từ thuở ngày xanh
Bao nhiêu nỗi nhớ, anh giành riêng mang
Đời gieo lắm nỗi trái ngang
Để cho nhân thế ngỡ ngàng thiên thu
Lòng anh biển sóng vẫn ru
Tầng tầng lớp lớp ngõ bù nhớ mong.
Codongoitenem
T706112010
Trích đoạn: Nguyệt Hạ
Tình Em
Em cũng có một người yêu để nhớ
Để mãi hoài mơ tưởng bóng hình ai
Để mong mong đợi đợi mỗi sớm mai
Để hụt hẫng để lao đao khổ sở
Em cũng có mối tình như hơi thở
Quyện lấy em bằng nồng ấm thương yêu
Để nhớ nhung nhung nhớ sáng đến chiều
Ấp ủ mãi trong tâm lời tình tự
Em cũng có cuộc tình vô tư lự
Yêu như là tiếng sét đánh thật nhanh
Yêu không cần biết đến trời trăng
Yêu da diết thiết tha không mệt mỏi
Em cũng có một tình yêu không nói
Yêu người và người cũng biết em yêu
Tình dâng cao như cơn sóng thủy triều
Yêu yêu mãi mối tình cao siêu ấy
Em đang có một mối tình như vậy
Biết là yêu nhưng không nói ra lời
Hai đứa mình cùng khốn đốn đấy thôi
Ráng gìn giữ đừng nói ra anh nhé...
Nguyệt Hạ
Tình Anh / Tình Em
Người ta bảo đàn ông từ Sao Hoả
Còn đàn bà từ Sao Vệ long lanh
Riêng chúng mình từ sao Thủy trong xanh
Nên ướt át hồn thơ lồng lộng sóng
Người ta bảo đàn ông thường tính nóng
Và đàn bà thường hiền dịu dễ thương
Riêng chúng mình cứ dở dở ương ương
Thơ thẩn mãi bao giờ thành ... đôi được
Em cứ dặn bảo anh đừng nói trước
Giấu trong hồn cho thơ mãi mộng mơ
Khi thành đôi ... chắc hết đợi hết chờ
Em nghe đâu mà tin thì hỏng cả
Nên duyên nợ không là kết thúc nhá
Mà khởi đâu một mạo hiểm yêu thương
Dẫn đưa nhau đi vào tận thiên đường
Lửa địa ngục không cản ngăn, chặn đứng
Ai cười ta: đúng là người tửng tửng
Viết tứ tung viết mâu thuẫn lừng khừng
Kệ ai cười : ta vẫn cứ dửng dưng
Yêu là khởi đầu đời sống mới
Tình anh đó và tình em diệu vợi
Có gì đâu mà giấu giếm gió trăng
Anh chàng Ngâu em Chức nữ cô Hằng
Yêu là nhớ, đi tìm cầu Ô thước
Nguyên Đỗ
Tình Em
Em cũng có một người yêu để nhớ
Để mãi hoài mơ tưởng bóng hình ai
Để mong mong đợi đợi mỗi sớm mai
Để hụt hẫng để lao đao khổ sở
Em cũng có mối tình như hơi thở
Quyện lấy em bằng nồng ấm thương yêu
Để nhớ nhung nhung nhớ sáng đến chiều
Ấp ủ mãi trong tâm lời tình tự
Em cũng có cuộc tình vô tư lự
Yêu như là tiếng sét đánh thật nhanh
Yêu không cần biết đến trời trăng
Yêu da diết thiết tha không mệt mỏi
Em cũng có một tình yêu không nói
Yêu người và người cũng biết em yêu
Tình dâng cao như cơn sóng thủy triều
Yêu yêu mãi mối tình cao siêu ấy
Em đang có một mối tình như vậy
Biết là yêu nhưng không nói ra lời
Hai đứa mình cùng khốn đốn đấy thôi
Ráng gìn giữ đừng nói ra anh nhé...
Nguyệt Hạ
Tình Anh
Em không dặn thì anh cũng vẫn thế
Mãi yêu em nhưng chẳng thể nói ra
Bởi chúng mình hai đứa đã cách xa
Tình kia đành vùi chôn vào dĩ vãng
Chúc cho em một tương lai tươi sáng
Để quên đi những nỗi buồn đã qua
Vơi dịu bớt cảnh sống phải xa nhà
Cần chia sẻ thì anh đây, cứ gọi
Thật tâm thế, nhưng tim anh đau nhói
Bởi yêu em, em biết đấy em ơi!
Tình anh đây vẫn mãi chẳng hề vơi
Dẫu biết rằng chẳng thể nào mong đợi.
Chỉ còn lại là ước mơ sẽ tới
Trong đâu đó những Ảo Tưởng Chiều Đông
Biển Tình Nhớ với trống vắng mênh mông
Hay là những ngọt ngào Anh Sẽ Đến
Sóng đẩy đưa con thuyền không bờ bến
Vọng câu hát trong những tầng mây xanh
Thoảng trong gió chút hương mát trong lành
Đọng trong thơ cả tâm tình anh đó.
Codongoitenem
T626112010
Vẫn Nghịch Ngợm Như Học Trò Buổi Ấy
Vẫn nghịch ngợm như hoc trò thuở ấy
Khoảng hồn nhiên nơi Phố Núi thân thương
Ta tự nhiên như chim sẻ giữa trường
Cứ chạy nhảy đơn sơ như con sóc
Tuổi thơ nhỏ làm gì mà biết khóc
Để ý gì công khó nhọc thầy cô
Cứ thản nhiên đùa phá quậy đơn sơ
Nhiều khi quá thầy cô hiệu trưởng chạy
Nay khôn lớn nhớ về thời xưa ấy
Cứ ngẩn ngơ hối tiếc mãi không thôi
Vâng trần gian ai chẳng có một thời
Đùa phá quậy hằn sâu trong kỷ niệm
Bài thơ nghịch thầy cô không chấm điểm
Cứ tự nhiên luận phiếm chuyện ngày xưa
Sau quỷ ma đến học trò, đã sợ chưa?
Nghịch cho đã... cười vui khi nghĩ lại
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.11.2010 15:12:23 bởi Nguyên Đỗ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Vẫn Nghịch Ngợm Như Học Trò Buổi Ấy
Vẫn nghịch ngợm như hoc trò thuở ấy
Khoảng hồn nhiên nơi Phố Núi thân thương
Ta tự nhiên như chim sẻ giữa trường
Cứ chạy nhảy đơn sơ như con sóc
Tuổi thơ nhỏ làm gì mà biết khóc
Để ý gì công khó nhọc thầy cô
Cứ thản nhiên đùa phá quậy đơn sơ
Nhiều khi quá thầy cô hiệu trưởng chạy
Nay khôn lớn nhớ về thời xưa ấy
Cứ ngẩn ngơ hối tiếc mãi không thôi
Vâng trần gian ai chẳng có một thời
Đùa phá quậy hằn sâu trong kỷ niệm
Bài thơ nghịch thầy cô không chấm điểm
Cứ tự nhiên luận phiếm chuyện ngày xưa
Sau quỷ ma đến học trò, đã sợ chưa?
Nghịch cho đã... cười vui khi nghĩ lại
Nguyên Đỗ
Nghịch Để Buồn Vui
Vẫn nghịch ngợm như học trò thuở ấy
Nhưng bây giờ nghịch ngợm bằng vần thơ
Chỉ với dăm câu chữ rất vu vơ
Kể lễ toàn là những điều thương nhớ
Làm cho ai đó tự nhiên thấy sợ
Để bây giờ trốn mất chẳng ló ra
Vậy chỗ này chỉ còn ta với ta
Em thấy buồn, còn anh buồn không nhỉ.
Thôi thì mình quậy với nhau đi hỉ
Nhưng báo trước là em hổng giỏi thơ
Bữa giờ cũng chỉ là viết vẩn vơ
Đâu dám viết đua cùng đại thi sĩ
Chỉ vài bài thôi rồi mình sẽ nghỉ
Vần vè vọt vẹt tí cho vui vui
Nếu nhiều thời gian em sẽ tới lui
Đọc thơ anh hết Đông này Xuân tới.
Codongoitenem
CN28112010
* Vắng chủ nhà nên mượn chỗ này nghịch với anh tí, haha...
Nguyệt Hạ cám ơn Nguyên Đỗ và Kẻ Khờ đã ghé thăm và để lại những bài thơ hay. Xin mời quý vị cứ tự nhiên đến chơi. Rất quý mến.
NH
Anh Có Nhớ...
Anh có nhớ những đêm trời mưa lạnh
Anh trở mình trong vũng tối đơn côi
Nằm trằn trọc anh nghe giọt sầu rơi
Hạt tí tách anh đếm sầu đếm nhớ
Anh có nhớ những đêm hè trăng tỏ
Mượn trăng sao anh kết chuỗi đam mê
Nhắn nhủ mây với gió nhớ mang về
Vòng tinh tú tấm tình anh gởi tặng
Anh có nhớ mùa thu vàng lãng mạn
Gió giao mùa giục giã cõi hồn thơ
Sương giăng nhẹ trông tựa bức mành tơ
Cung trầm bổng lời thơ anh chắp cánh
Anh có nhớ mùa Đông về tuyết trắng
Bão tố ngoài cùng lạnh giá trong tâm
Đời ly hương mãi đếm bước âm thầm
Xin gìn giữ chút tình thơ ngày ấy
Nguyệt Hạ
Ảo Tưởng Ước Mơ
Gần cuối Thu mặt trời đi ngủ sớm
Gió lạnh về se sắt buổi hoàng hôn
Trời âm u nín lặng tím tâm hồn
Lòng chao đảo tự tình sao bối rối
Bỗng dưng không tình đến như mời gọi
Thật mông lung khó nghĩ quá đi thôi
Mộng thơ văn chữ nghĩa quả tuyệt vời
Tâm tưởng rối ngàn lẻ một lý lẽ
Ai chợt đến như từ trong chuyện kể
Ước mơ xưa thành thật chẳng thể ngờ
Em lãng mạn anh thương nhớ ngẩn ngơ
Cùng thơ thẩn văn chương sao hợp ý
Thôi cũng được anh nói nghe có lý
Giờ chỉ còn Ảo Tưởng cộng Ước Mơ
Biển Tình Nhớ ai đó mãi mong chờ
Ai sẽ đến trùng phùng duyên tao ngộ
Nguyệt Hạ
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2010 01:24:20 bởi Viet duong nhan >
Em Đến Thăm Anh Đêm 30
..
Tay anh lạnh để cho tình mình ấm
Môi em mềm cho giấc ngủ anh say
...
Vũ Thành An
Tình Nồng Mùa Đông
Viết tặng anh bài thơ trong chiều nhớ
Chọn lựa từng mỗi con chữ ươm mơ
Kết nối thành bản giao hưởng tình thơ
Ru hồn anh trong ngày đông lạnh giá
Hoa tuyết xuống phủ ngập đường trắng xoá
Anh đi về ngày hai buổi quạnh hiu
Cô đơn đếm đong đủ những sớm chiều
Gom hết vào tình mình nơi xa cách
Em ở đây góp nhặt từng khoảnh khắc
Viết thơ tình mong sưởi ấm lòng anh
Gởi chút nắng hong tình nơi xứ lạnh
Tay anh lạnh có thấy tình mình ấm (*)
Đêm mùa đông chắc trời mau tối lắm
Có cách gì ru giấc ngủ anh say
Để trong mơ như gió thoảng hương bay
Mang tình ấm vỗ về anh... em đến
Nguyệt Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2010 10:45:37 bởi Nguyệt Hạ >
Mượn anh NĐ bài này nhé.
Nói Với Em Áo Đỏ
Anh thường ví tình êm như tóc mượt
Những ngày mưa có ướt lại thêm mơ
Những tháng nắng em che nón bài thơ
Làn tóc rối anh ngồi se từng sợi
"Nghịch vừa chứ không sợ người ta tới ?"
"Nghịch gì đâu, anh đếm sợi buồn đau ...
Ai nói chi, như nước chảy qua cầu ...
Ngại chi nhỉ mình Triệu Minh - Vô Kỵ "
"Lỳ ghê nơi, nói lại càng vô lý
Ai Triệu Minh - Trương Vô Kỵ nơi đây ?
Chẳng thấy ai, chỉ có gã mặt dầy..."
"Ơ gan hỉ, thế ai môi chắc mỏng?"
"Người cãi cối, làm người ta phát ngọng !"
Trong chiến tranh, tình cảm, bình đẳng luôn *
Ai có thua, có thẳng cũng không buồn
Hôn một cái cầu hoà trao hiệp ước
Nguyên Đỗ
All is fair in love and in war!
Quậy gặp Phá
Sao vui thế kẻ quậy gặp người phá
Hết giờ rồi không ké được gì đâu
Muốn nói gì phải trình tấu từ lâu
Đâu phải dễ cứ nhào vô ăn có
Quậy phá gì cũng phải làm cho tỏ
Cứ nhập nhằng con đỏ lận con đen
Đem Triệu Minh - Vô Kỵ cũng chẳng thèm
Giỡn hay thật chuyện gì cho ra lẽ
Anh nói gì ba cái chuyện lẻ tẻ
Nào Lý Bạch nhảy xuống vớt trăng mê
Thêm Từ Thức gặp tiên chẳng muốn về
Anh si tình, đùa nghịch hay chọc phá?
Chẳng vừa gì mình cãi nhau tá lả
Nào mặt dầy, môi mỏng có thua ai
Người cãi chày cãi cối không giống ai
Còn bầy đặt đòi hôn hòa hiệp ước!!!
Xí, cãi nữa đi sao đã vội xuống nước
Có gầm gừ cấu xé vậy mới vui
Cứ lung tung nói tới rồi nói lui
Đừng đi ngược quay lưng thăng mất nhé!
Nguyệt Hạ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.12.2010 00:14:46 bởi Nguyệt Hạ >
Trích đoạn: Nguyên Đỗ
Lạnh
Trời lạnh quá, gió Bấc về thêm lạnh
Áo khoác ngoài không đủ ấm thịt da
Bởi cô đơn tự ở trái tim ra
Nhịp đập chậm không điều hoà vì nhớ
Nhớ câu nói sao ngây thơ dễ sợ
Rất hồn nhiên một thuở kiếm tìm nhau
Mỗi hằng ngày chỉ vài chữ đôi câu
Rất đằm thắm gieo vấn vương từ đó ...
Nhớ câu nói, "Anh không thưong em hở?..."
Hỏi lạ lùng, thương hơn cả bản thân!
Thương ngàn năm, thương không chỉ một lần
Hỡi cô bé thiên thần tình bản mệnh
Anh vẫn giữ bức hình cười răng khểnh
Trên mặt bàn để hạnh phúc truyền sang
Khi làm thơ, khi viết lách dịu dàng
Khi làm việc, ẩn tàng trong nỗi nhớ
Em cần thiết, với anh, hơn hơi thở
Một ngày nào không nhớ chắc quên ăn
Dấu thương yêu đã đóng triện in hằn
Trong trái tim, điều hoà từng nhịp thở
Nguyên Đỗ
Nhớ
Khí hậu xấu lúc này trời quá lạnh
Thu sắp tàn Đông đến rét buốt da
Ở bên ngoài tuyết đóng chẳng muốn ra
Ngoại cảnh vậy, nội tâm buồn, thêm nhớ...
Có những lúc đêm về mình thấy sợ
Trong căn nhà vắng lặng nghĩ đến nhau
Chỉ mong sao chit chat một vài câu
Cũng an ủi từ những chuyện trò đó...
Câu mở đầu, "Em có khỏe không hở?..."
Thăm hỏi nhau thật quý giá tình thân
Muốn nghe lại, nghe nữa thêm nhiều lần
Nghe cho rõ nghe như từ số mệnh
Tấm hình em với nụ cười răng khểnh
Gởi đến anh từ lúc mới Thu sang
Mái tóc đen với ánh mắt dịu dàng
Gợi thêm ý tràn thơ anh ngập nhớ
Lời anh viết ngọt ngào như hơi thở
Quấn quyện em ngay cả lúc ngủ, ăn
Tình thơ anh để dấu vết in hằn
Như mạch máu giúp lưu thông nhịp thở
Nguyệt Hạ
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: