Trích đoạn: Nguyệt Hạ
Để Được Gì ...
Những ngày lễ đã qua... anh trể hẹn
Không một lời, không một chữ, bặt tăm
Anh nơi xa có biết em mong thầm
Chỉ đôi dòng từ anh, tin nhắn gởi
Em nơi đây không cách gì thăm hỏi
Anh bặt tin, vô vọng, chỉ cầu mong
Xin anh được bình an trong cuộc sống
Nơi xứ người anh đang sống độc thân
Trời tuyết đổ bão bùng mùa Đông lạnh
Anh đi về trong giá rét từng đêm
Đã dặn dò có gì phải gọi em
Nhưng anh đã không thèm nói chi hết
Anh khí khái làm gì em không biết
Chỉ thấy là hai đứa làm khổ nhau
Em lo âu, anh mong nhớ âu sầu
Có đáng không ... phí hoài một mùa lễ ?
Trách cứ nhau để được gì anh hỡi
Em âm thầm chịu đựng biết nói sao
Anh tương tư trong thương nhớ hư hao
Hay anh muốn ... thử xem ... how much love ?
Nguyệt Hạ
Mưa Bụi
Mưa nhè nhẹ tưởng chừng như mưa bụi
Mưa cả ngày chầm chậm thấm đất sâu
Ta nhiều ngày chẳng nói viết cho nhau
Nhung nhớ nhẹ thấm đáy hồn tim óc
Xin lỗi nha, anh đã làm em khóc
Những nàng thơ tận cuối nẻo đường xa
Tạ ơn em thời áo trắng đôi tà
Trường xưa cũ thuở anh còn mười bảy
Ờ nhìn lại thấy thân thương biết mấy
Khi ta còn chạy nhảy dáng vô tư
Bao nhiêu năm rời Phố Núi ngẩn ngơ
Còn tiếc nuối Pleiku, trường lớp cũ
Vâng, anh vẫn thầm mơ ngày hội tụ
Những cánh chim phiêu bạt khắp muôn phương
Bay về trên Phố Cũ, chạy quanh trường
Hàng phượng vỹ ngày xưa thành cổ thụ
Có Duy Anh, Dung, Quảng, Minh... bạn cũ
Có Thủy, Nhung, Mỹ Ánh, Tuấn, Châu, Quang
Có Ngọc, Tin, có Hải, Chí, Oanh, Hoàng
Hiện diện cả một ngày vui sắp tới
Những ngày bệnh, anh nằm mơ nghĩ ngợi
Biết bao giờ gặp lại chốn thân thương
Như hôm nao còn ngồi dưới hàng dương
Mơ vượt biển, bỗng nhiên thành hiện thực
Nguyên Đỗ
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2011 21:35:03 bởi Nguyên Đỗ >