Lỡ lầm
Đêm nay trăng rải ánh mơ màng
Mời bạn vườn thơ rẽ lối sang
Hàn huyên, đối ẩm tình trao tặng
Ai bảo nàng trăng quá dịu dàng
Lương Lương Hoa
............................
Tình thơ hé mở giấc mơ màng
Sóng sánh bên cầu chẳng bước sang
Lời vàng, ý ngọc người dâng tặng
Hương sắc trời cho đâu dễ dàng...
Trần Như Chuyên
.....................................
Sương đêm bảng lảng, liễu mơ màng
Chếch bóng trăng soi, chợt bước sang
Lấp lánh sao trời như quyến tặng
Vào xuân cảnh vật quá dịu dàng
lethutrang
..........................................
Thuyền trôi loang vỡ thảm trăng vàng
Ánh mắt ngời say thoáng dịu dàng
Sến nhớ long lanh đôi giọt ngọc
Ân tình trĩu nặng khuấy chèo sang
Trần Như Chuyên
.........................................
Ai gửi cho trăng sợi tơ màng
Năm tháng vui buồn với mùa sang
Giọt sương quyến luyến nhành liễu tặng
Sao lấp lánh chung cảnh dịu dàng
lethutrang
HƯƠNG BƯỞI Hôm nay em bỗng thấy vui Mượn thơ gửi vạt nắng cười tới anh Gom vào cả áng mây xanh Để anh vỗ giấc an lành trưa nay Bưởi vàng ngọt lịm đến say Quyện trong cơn gió tháng ngày còn vương Hương bưởi theo khắp nẻo đường
Anh đi xuôi ngược vẫn thương một người.
Lương Lương Hoa
.....................................
Chào bạn LLH mình hoà với bạn chút nhé!
HƯƠNG TÌNH
Vườn mơ ngày tháng dạo chơi
Đón trăng, thả mộng chờ người... yêu thơ
Vấn vương có tự bao giờ
Hương tình duyên mãi hững hờ gió mây.
Hình như em ở quanh đây
Quen thân gịong nói hao gầy nước non
Trăm năm núi lở, đá mòn...
Vàng son dẫu nát - Anh còn...tương tư!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.02.2011 21:33:38 bởi trần như chuyên >
Tim Yêu
Nếu như chiếc lá rơi
Mong lá đừng chạm đất
Xin cứ bay chơi vơi
Cho tình yêu ươm mật
Nếu tình yêu ngây ngất
Hãy yêu trọn trái tim
Đừng tính toan được-mất
Yêu là lắm ưu phiền
LLH ( cho phép H ghé chơi vườn tình yêu chút nhé )
Cảm ơn bạn đến chơi nhà
Tặng lời yêu dấu thật thà dễ thương
“Tim yêu”* sáng tựa ánh dương
Dù mai khuất bóng tình vương vấn hoài
Lê Minh Liên Thanh Thơ
27/2/2011
*Tên bài thơ của bạn là món quà quý bạn dành cho : “Nối lời yêu thương” .Chúc bạn khoẻ và vui nhé [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/43677/4682AC4A292D49689D5F7206EF84F560.gif[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.02.2011 10:36:08 bởi Liên Thơ >
HƯƠNG BƯỞI
Hôm nay em bỗng thấy vui
Mượn thơ gửi vạt nắng cười tới anh
Gom vào cả áng mây xanh
Để anh vỗ giấc an lành trưa nay
Bưởi vàng ngọt lịm đến say
Quyện trong cơn gió tháng ngày còn vương
Hương bưởi theo khắp nẻo đường
Anh đi xuôi ngược vẫn thương một người.
LLH
.....................................
HƯƠNG TÌNH
Vườn mơ ngày tháng dạo chơi
Đón trăng, thả mộng chờ người... yêu thơ
Vấn vương có tự bao giờ
Hương tình duyên mãi hững hờ gió mây.
Hình như em ở quanh đây
Quen thân gịong nói hao gầy nước non
Trăm năm núi lở, đá mòn...
Vàng son dẫu nát - Anh còn...tương tư!
TNC
..................................
VƯỜN MƠ
Vườn mơ trái hãy còn non
Ươm thêm một chút nắng giòn mộng mơ
Tưới vào cho mát nguồn thơ
Đến ngày trái ngọt đợi chờ bao xa
Gió trăng vẫn ở quanh ta
Tình thơ vẫn mãi đậm đà sắt son
Dẫu cho núi lỡ đá mòn
Nước non còn đó vàng son tấc lòng
LLH
ĐEN VÀ TÍM
Màu tím mang hình mây phiêu lãng
Màu đen, đêm tối đến bàng hoàng
Rồi khi dầu hết, sao vụt tắt
Ta sẽ bay lên chốn lang thang.
Đếm
Trần nhà thăm thẳm màu trắng đục
Vết loang nham nhở ra từng khúc
Ố vàng, nhạt nhẽo màu mỏi mệt
Khắc khoải đếm ngày vào đoạn kết.
TÀN CANH
Hoa hồng nhuốm màu máu đỏ
Cánh mỏng hé mở run run
Sợ đêm giá buốt lạnh lùng
Gió sương, hoa càng rỉ máu
Mắt nhìn chăm chăm đau đáu
Vệt đỏ loang dài trong đêm
Cánh hoa buông lả rủ mềm
Hết ngày, tàn canh hoa rụng.
LỠ LẦM
Lỡ một lầm hai lỡ lỡ lầm
Anh về nâng chém ly bôi ngâm
Câu thơ ý thiếp tình chàng đậm
Tình ấy xa xăm vẫn ngấm ngầm
Anh nhớ em chiều tuyết phủ xa
Trời đông giá rét lạnh lòng ta
Nhớ về phương ấy em còn đợi
Lưu luyến đường tơ mấy đậm đà
Chiều chiều anh nhớ hương tình hoa...
LỠ LẦM
Lỡ một lầm hai lỡ lỡ lầm
Anh về nâng chém ly bôi ngâm
Câu thơ ý thiếp tình chàng đậm
Tình ấy xa xăm vẫn ngấm ngầm
Anh nhớ em chiều tuyết phủ xa
Trời đông giá rét lạnh lòng ta
Nhớ về phương ấy em còn đợi
Lưu luyến đường tơ mấy đậm đà
Chiều chiều anh nhớ hương tình hoa...
vtgcn
MỜI TRÀ
Nâng chén trà thơm, thiếp mời chàng
Hương tình hoa ấy chớ đa mang
Nhấp trà ấm bụng, trôi giá rét
Bụi tuyết đường xa, vó ngựa tan
LLH
Bạn đâu rồi! Mình gửi một bài bạn đọc nhé!
LẶNG TÌM !
Vấn vương từ giữa mùa thu
Tóc em lỡ quyện lời ru gió chiều
Mây vàng mấy vạt phiêu diêu
Tình anh nâng tiếng sáo diều véo von.
Tìm em từ lúc trăng non
Giấc Nam Kha dễ héo hon âm thầm
Hạt xuân mở lối cõi tâm
Duyên trời lặng lẽ ngấm ngầm toả hương.
Sương giăng mỏi mắt dặm trường
Cánh thơ xoa dịu vết thương bên lòng
Im lìm đêm nhớ ngày mong
Con tim treo ngược ngoài song thức hoài.
Chim reo gõ cửa ban mai
Phòng văn mơ, tỉnh dáng ai ra vào
Em mang mang những xôn xao
Trao tay anh giữa cồn cào tháng năm
Tình ta soi tỏ trăng rằm...!!!.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 20:11:38 bởi trần như chuyên >
. TÀN CANH
Hoa hồng nhuốm màu máu đỏ
Cánh mỏng hé mở run run
Sợ đêm giá buốt lạnh lùng
Gió sương, hoa càng rỉ máu
Mắt nhìn chăm chăm đau đáu
Vệt đỏ loang dài trong đêm
Cánh hoa buông lả rủ mềm
Hết ngày, tàn canh hoa rụng Lương Lương Hoa..............................
VƯƠNG VẤN...
Mới thoáng nhìn thấy cánh hồng
Chợt thấy chất chồng tiếc nuối
Sớm nay sương đục ngầu, bối rối
Màn đêm phủ bụi lòng ta.
Cũng là một đời hoa
Sao lời ca đẫm lệ ?
Dẫu trần gian lan tràn dâu bể
Cánh trút rồi hương vẫn còn say...!!!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 20:22:49 bởi trần như chuyên >
CƯỜI ĐI EM ƠI !
Chiếc lá úa rơi bồi cho đất Trăng tàn trời ửng lên rạng nhật Lệ chảy vào tim hóa máu tươi Chôn chặt thương đau, cất tiếng cười.
QUÊN RỒI
Ai xui khơi lại đống tro tàn
Lửa than sẽ chết theo thời gian
Mười năm rồi lại mười năm nữa
Nước mắt nào dư khóc bẽ bàng.
Mình hoà với bạn chút đừng cười nhé!
TỈNH LẠI
Hãy bên nhau nuôi ngọn than hồng
Từ đống tro tàn trong giá đông
Vẫn muốn thời gian quay trở lại
Đôi hình chung bóng lên mênh mông...
Chúng mình vùng vẫy một dòng sông
Say ngắm rừng đào tươi gió đông
Tay nắm chặt tay khơi nguyện ước
Đường mây rong ruổi mãi chờ trông...!!!
Nghịch lý Cốc thủy tinh mỏng mảnh Sức chịu đựng là bao Lỡ rót nước nóng vào Văng ra thành ba miếng Trái tim em mềm yếu Dễ khóc cũng dễ cười Ngắm một đóa hoa tươi Cũng rưng rưng nước mắt Khối pha lê rắn chắc Liên kết càng bền chặt Tay ai đã đập rồi Khối tan tành vụn vỡ Đi qua thời bỡ ngỡ Tim hóa đá mất rồi Nước mắt cũng thôi rơi Đợi đến ngày tan chảy.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2011 21:51:15 bởi luongluonghoa >
KHÓC ĐI EM ĐỂ RỒI THA THỨ Trên trang sách có bi hài cuộc sống Trong nhớ mong có thù hận, yêu thương Cái đẹp nào cũng trộn lẫn vấn vương Thơ cũng tỏa sắc hương dòng nước mắt Thì em ơi, hãy ngước nhìn trời đất Yêu bản thân mới yêu được chung quanh Xem khổ đau tựa ngọn gió trong lành Thổi vào đất để đắp bồi dưỡng khí Nhìn cuộc sống muôn màu tuyệt mĩ Lòng khoan dung có vị ngọt nồng Yêu thương đi, gạn đục khơi trong Sự tha thứ nghĩa là hi sinh đó Em hãy khóc, dù là rất khó Khóc thật nhiều cho trôi hết đắng cay Cho hồng lên tia nắng ban mai Cho giọt mặn chảy dài lóng lánh Cho trang thơ vỡ tiếng cười lanh lảnh Cho yêu thương say đắm muôn nơi Cho mắt trẻ hạnh phúc tươi ngời Cho cuộc đời thôi không còn thù hận Khóc đi em, để rồi tha thứ …
quote:
Trích đoạn: luongluonghoa
Nghịch lý
Cốc thủy tinh mỏng mảnh
Sức chịu đựng là bao
Lỡ rót nước nóng vào
Văng ra thành ba miếng
Trái tim em mềm yếu
Dễ khóc cũng dễ cười
Ngắm một đóa hoa tươi
Cũng rưng rưng nước mắt
Khối pha lê rắn chắc
Liên kết càng bền chặt
Tay ai đã đập rồi
Khối tan tành vụn vỡ
Đi qua thời bỡ ngỡ
Tim hóa đá mất rồi
Nước mắt cũng thôi rơi
Đợi đến ngày tan chảy.
KHÓC ĐI EM ĐỂ RỒI THA THỨ
Trên trang sách có bi hài cuộc sống
Trong nhớ mong có thù hận, yêu thương
Cái đẹp nào cũng trộn lẫn vấn vương
Thơ cũng tỏa sắc hương dòng nước mắt
Thì em ơi, hãy ngước nhìn trời đất
Yêu bản thân mới yêu được chung quanh
Xem khổ đau tựa ngọn gió trong lành
Thổi vào đất để đắp bồi dưỡng khí
Nhìn cuộc sống muôn màu tuyệt mĩ
Lòng khoan dung có vị ngọt nồng
Yêu thương đi, gạn đục khơi trong
Sự tha thứ nghĩa là hi sinh đó
Em hãy khóc, dù là rất khó
Khóc thật nhiều cho trôi hết đắng cay
Cho hồng lên tia nắng ban mai
Cho giọt mặn chảy dài lóng lánh
Cho trang thơ vỡ tiếng cười lanh lảnh
Cho yêu thương say đắm muôn nơi
Cho mắt trẻ hạnh phúc tươi ngời
Cho cuộc đời thôi không còn thù hận
Khóc đi em, để rồi tha thứ …
Mình quan niệm hơi khác một chút xin được sự cảm thông!
HÃY NÉN...
Trong mướt mát màu xanh cuộc sống
Giọt lệ rơi khoét rỗng tháng năm
Nơi buồn đau - Hố đen sâu thẳm
Cố ghìm mình dồn nén xót xa.
Sinh ra đã chạm điều chua sót
Mộng thời gian - Vết rạn tâm hồn
Khung đắm say chất đầy mơ ước
Trăn trở đêm thâu rệu rã ngày.
Trong ta là một khối trả vay
Khoảnh khắc nhỏ phá tan hy vọng
Nước mắt làm con tim cháy bỏng
Vết xước chìm sâu chặn mạch đời.
Cuộc sống xen kẽ những đầy vơi
Yêu thương tan hoà cùng cay đắng
Nén chặt là tự mang gánh nặng
Dịu cơn đau hoá thành bao dung.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: