ĐẮNG
Tôi hiểu rồi một điều giản dị
Cái mong manh chẳng thể bền lâu
Không xây móng, đổ nhịp, bắc cầu
Sao đến được bến bờ mong đợi
Tôi vấp ngã không còn chới với
Dấu thời gian xô hết mộng mơ
Vườn yêu xưa đâu bóng ai chờ
Nuốt ê chề đắng lòng, nghẹn giọng.
Lương Lương Hoa
BÓNG THỜI GIAN
Hờn dỗi cho tình thêm thắm đượm
Bóng hoàng hôn in nền trời xa
Vài vạt gió liêu xiêu bờ liễu
Thổn thức đầy vơi giọt lệ sầu.
Ta sẽ là người ôm nhịp cầu
Liệu dòng nước mát chảy về đâu
Mặt nước váng mây trôi bảng lảng
Lội ngược dòng về phiá thời gian.
Trong lòng ai xuân đã vội tàn
Dòng đời va đập - Sóng thở than
Trong cõi phiêu du hồn xao động
Một vòng tròn khua bóng vỡ tan.
Chúc LLH thật vui nhé!
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.04.2011 21:06:20 bởi trần như chuyên >