TƯƠNG TƯ MÙA THU
Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục
duonglam 12.08.2013 14:16:47 (permalink)
0
 
Đợi người năm xưa...
 
Nước trôi dòng chảy
Đâu bóng hình ai ?
Đã mòn con mắt
Mười ba phương trời...
 
Cố nhân hề!
Cố nhân ơi !
Giang hà một dãi
Cánh nhạn lưng trời
Mây hồng vạn nẽo
Rượu sầu chơi vơi...
 
Ta về bến vắng
Con nứơc ngừng trôi
Hoa xưa bướm lươn...
Người đã...đi rồi ...?
 
 ...Ngại ngùng ...con nước ngừng trôi
Bên đồi sim tím đợi người năm xưa...
 Duong Lam
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2013 03:43:15 bởi duonglam >
#76
    duonglam 16.11.2013 03:41:52 (permalink)
    0
     
     
    PHỐ CŨ NGÀY XƯA
    con phố nhỏ, một lần đi qua đó,
    anh một lần , xin cũng nhớ tên em .
    bỡi cuộc sống cũng buồn như hơi thở
    nhưng quen rồi , thương nhớ dễ bao quên?


    triền nước chảy dài trôi về biển cả
    ngày tháng nghiêng trên mái tóc em buồn.
    anh từ đó, nổi sầu thôi bỏ ngỏ
    đếm ân tình, làm mặt lạ tiếc thương.


    rồi kỷ niệm cũng chìm sâu quá khứ
    thời gian đi trên những ngón tay buồn.
    anh thức giấc hôm nào nghe gío bão
    nghe rã rời từng hơi thở nhớ thương.


    em tuổi trẻ với hoa niên gối mộng
    với đam mê vùng hoa bướm học trò.
    đâu biết đời là muôn vàn lối nhỏ
    nhưng quen rồi tình biết gửi về mô ?


    vẫn biêt yêu là muôn vàn càch trở
    nhưng xa nhau nào ai chẳng thấy buồn?
    cơn gió nhẹ , biển chiều, hồn hải đảo
    cánh hoa gầy in vóc dáng cô đơn .


    .....................................................
    .. ....................................................
    anh nhớ mãi, lần đầu quen anh gặp
    dáng em gầy, trên PHỐ CŨ NGÀY XƯA.
    Duong Lam
     
     






    #77
      duonglam 07.12.2013 11:34:23 (permalink)
      0

      a
      HUYỀN TRÂN CÔNG CHÚA VU QUI....
       

      Quê huơng nghìn dặm bước ra đi ,
      Đâu thẹn hồng nhan kiếp nữ nhi…
      Nước Việt ngàn trùng mây tím thẳm ,
      Non Chiêm muôn dặm nước xanh rì.
      Hai châu Ô, Rí sông liền núi, [1]
      Một đấng Huyền Trân sử khắc ghi….[2]

      Bên nước bên tình đều nghĩa trọng,
      Lên thuyền công chúa bước vu quy…
      Duong Lam
      Chú thích:
      [1] Năm 1306, thể theo lời ước gả Công Chúa Huyền Trân của Thái Thượng Hoàng Trần Nhân Tông ( năm 1301 ) trong dịp viếng thăm thân hữu Việt Nam - Chiêm Thành, vua Chiêm Thành, Chế Mân dâng đất hai Châu Ô, Châu Rí làm sính lễ để xin cưới Công Chúa Huyền Trân.
      Năm 1307, sau nghi lễ tiễn Công Chúa Huyền Trân về Chiêm quốc, vua Trần Anh Tông tiết thu 2 Châu Ô và Châu Rí, di dân khẩn hoang, lập ấp và đổi tên là Thuận Châu (Bắc Hải Vân Quan) và Hóa Châu (Nam Hải Vân Quan). Dân Chiêm Thành bỏ đất lui về phía Nam.
      [2]
      Huyền Trân công chúa
      Ngày xưa, vào đời nhà Trần, vua Trần Nhân Tông sau khi đã truyền ngôi cho con là Trần Anh Tông, lên tu ở núi Yên Tử, mến cảnh núi sông thường hay đi du ngoạn các nơi, vào đến đất Chiêm. Trong khi ở Chiêm Thành, vua Chế Mân biết du khách khoác áo cà sa là Thượng Hoàng nước Việt, nên lấy tình bang giao mà tiếp đãi nồng hậu. Không rõ Thượng Hoàng vân du có ý định mở mang bờ cõi cho đất nước về phía nam không, hay vì cảm tình đối với ông vua trẻ tuổi Chiêm Thành mà hứa gả công chúa Huyền Trân cho Chế Mân.
      Vua Chiêm cử sứ giả Chế Bố Đài cùng đoàn tùy tùng hơn trăm người mang vàng bạc, châu báu, trầm hương, quý vậy sang Đại Việt dâng lễ cầu hôn. Triều thần nhà Trần không tán thành, chỉ có Văn Túc Đạo Tái chủ trương việc gả.
      Vua Chế Mân tiến lễ luôn trong năm năm để xin làm rể nước Nam, rồi dân hai châu Ô, châu Ri (từ đèo Hải Vân Thừa Thiên đến phía bắc Quảng Trị ngày nay) làm sính lễ cưới công chúa Huyền Trân về nước.
      Huyền Trân làm hoàng hậu nước Chiêm Thành được một năm thì vua Chế Mân mất. Thế tử Chiêm phái sứ giả sang Đại Việt dâng voi trắng và cáo về việc tang. Theo tục lệ nước Chiêm, vua mất thì cung phi phải lên hỏa đàn để tuẫn táng. Vua Trần Anh Tông hay tin vua Chiêm mất, sợ em gái là công chúa Huyền Trân bị hại, bèn sai võ tướng Trần Khắc Chung hướng dẫn phái đoàn sang Chiêm Thành nói thác là điếu tang, và dặn bày mưu kế để đưa công chúa về. Trần Khắc Chung trước kia đã có tình ý với Huyền Trân, song rồi vì việc lớn, cả hai cùng dẹp bỏ tình riêng, ngày nay lại được vua giao phó nhiệm vụ đi cứu công chúa.
      Sang đến nơi, Trần Khắc Chung nói với thế tử Chiêm Thành rằng: "Bản triều sở dĩ kết hiếu với Vương quốc vì vua trước là Hoàn Vương, người ở Tượng Lâm, thành Điển Xung, là đất Việt thường: hai bên cõi đất liền nhau thì nên yên phận, để cùng hưởng hạnh phúc thái bình cho nên gả công chúa cho Quốc vương. Gả như thế vì thương dân, chứ không phải mượn danh má phấn để giữ trường thành đâu! Nay hai nước đã kết hiếu thì nên tập lấy phong tục tốt. Quốc vương đây mất, nếu đem công chúa tuẫn táng thì việc tu trai không người chủ trương. Chi bằng theo lệ tục bản quốc, trước hãy ra bãi bể để chiêu hồn ở trên trời, đón linh hồn cùng về rồi mới hỏa đàn sau".
      Lúc bấy giờ các cung nữ của Huyền Trân biết rằng công chúa sẽ bị hỏa táng, nhưng không biết làm thế nào, thấy sứ Trần Khắc Chung tới mới hát lên một câu ngụ ý cho sứ Nam biết mà lo liệu cứu công chúa khỏi bị lên thang hỏa đàn:
      Đàn kêu tích tịch tình tang,
      Ai đem công chúa lên thang mà ngồi.
      Người Chiêm Thành nghe theo lời giải bày của Trần Khắc Chung, để công chúa Huyền Trân xuống thuyền ra giữa bể làm lễ Chiêu Hồn cho Chế Mân. Trần Khắc Chung đã bố trí sẵn sàng, cỡi một chiếc thuyền nhẹ chực sẵn trên bể, đợi thuyền chở công chúa ra xa, lập tức xông tới cướp công chúa qua thuyền mình, dong buồm ra khơi nhắm thẳng về phương bắc. Huyền Trân công chúa gặp lại người tình cũ đến cứu mạng nhưng hơn một năm mới về đến kinh.
      Về sau, các văn nhân thi sĩ cảm hứng về quãng đời lịch sử của công chúa Huyền Trân, đã mượn điệu hát, lời thơ mà làm nên nhiều bài còn truyền tụng đến ngày nay.
      Như khúc "Nước non ngàn dặm" theo điệu Nam Bình, mà có kẻ cho rằng chính công chúa đã soạn ra trong lúc đi đường sang Chiêm quốc...
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 18.07.2016 09:23:14 bởi duonglam >
      #78
        duonglam 15.01.2014 11:56:59 (permalink)
        0
         
         
         
        GIỞN TUYẾT RƠI


        Quẩy gánh thơ đi giữa chợ đời,

        Lãng quên ngày tháng cứ rong chơi ...

        Rựợu nồng một hủ ...thôi say khướt,

        Thơ thẩn dăm vần ...há dễ vơi...'

        Canh bạc trần ai - thương dậu đổ

        Ván cờ nhân thế - giận mây trời

        Đầu thu nhắp chén hoàng hoa tửu

        Mà ngở mình say giởn tuyết rơi...

        Tu lang thang [Duong Lam]
         
         
        #79
          duonglam 12.08.2014 12:34:39 (permalink)
          0
          mm
           LIỂU CHƯƠNG ĐÀI
           
          Liểu Chương Đài hỡi ! Liểu Chương Đài,
          Ca nữ ngày xuân hát tăng ai?
          Mắt biếc mi xanh màu giếng ngọc,
          Môi hồng má thắm sắc hoa trời !
          Ngày đi tin nhạn ngàn quan tái,
          Năm đợi thơ chàng vạn dặm khơi.
          Cành liểu bên hồ xưa còn đó,
          Gặp nhau tim đập...chẳng nên lời ...

          Duong Lam


          Điển Tích Truyện Kiều - Liễu Chương Đài
          Khi về hỏi liễu Chương đài
          Cành xuân đã bẻ cho người chuyền tay
          [Nguyen Du]



          Đời vua Đương Huyền Tông có chàng tú tài họ Hàn , nổi tiếng là danh sĩ, lên kinh đô Trường An chuẩn bị thi tiến Sĩ. Chàng ta thuê phòng trọ ở phố Chương đài, phía Tây kinh thành.

          Cạnh bên nhà họ Hàn là nhà Liễu thị, một ca nữ tài sắc đã làm đắm say lắm tao nhân mặc khách, nhưng không ai dám ngỏ tình, vì giai nhân đã có vị tướng quân họ Lý bảo bọc. Mỗi lần tướng Lý đến thăm Liễu thị, đều có mời Hàn sang chơị. Hai người đối ẩm trong giọng ca tiếng đàn nàng Liễụ..Phần Liêũ thi, những lúc ở nhà một mình, lại thường nhìn qua kẽ vách dòm sang nhà Hàn. Liễu thị thấy Hàn tuy nghèo khó, nhưng lại rất phóng khoáng, hiếu khách. Nhìn trộm lâu ngày, thấy thương, rồi thầm yêu chàng tú tàị. Hôm đó, Lý tướng quân đến, Liễu thị đánh bạo, thưa:

          - Hàn Tú tài là người có hoàn cảnh khó khăn nhưng lại rất hào sảng. Tương quân đã kết thân với chàng ta, thì thiếp nghĩ cũng nên tìm cách giúp đỡ.

          Tướng Lý gật gù, cười độ lượng, truyền Liễu thị bày tiệc, rồi mời Hàn sang nói chuyện:

          - Hàn Tú tài là bậc danh sĩ ; Liễu thị là kỹ nữ tài sắc. Danh sĩ mà sánh duyên cùng tài sắc chẳng phải là xứng đôi lắm sao?. Ta đứng chủ hôn cho đôi lứa.

          Cả hai người được gá duyên đều ngây người trước thái độ bao dung của vị tướng quân. Qua hồi xúc động, đôi tân lang lạy tạ ơn vị tướng quân " fair play " nàỵ Sau đó, Lý tướng quân từ biệt , hai người sống chung với nhau như vợ chồng, tình yêu tha thiết.

          Tú tài Hàn tuy là người lỗi lạc, nhưng thi tiến sĩ lại không đỗ. Vợ chồng không lấy thế làm điều khổ tâm, vẫn thương yêu nhau trong cuộc sống hàn vị. Bốn năm sau, có quan Tiết độ sứ Thanh Châu là Hầu Di Dật, từ lâu ngưỡng mộ tài năng của Hàn , đã tâu với vua xin chàng về làm tòng sự. Hàn phải về Thanh Châu nhận chức, hẹn với Liễu thị khi cuộc sống ổn định, sẽ trở về lại kinh đô rước nàng.

          Nhưng rồi công việc tất bật, sau ba năm Hàn không về kinh được, gởi cho nàng lá thư với nỗi phập phồng nàng kỹ nữ đã ôm cầm sang thuyền khác:

          "Chương đài Liễu, Chương đài Liễu
          Tích nhật thanh thanh kim tại phủ
          Túng sử trường điều tự cửu thùy
          Dã ưng phan chiết ta nhân thủ ".
          (Liễu Chương đài, Liễu Chương đài
          Còn chăng thuở trước dáng xanh tươi
          Thướt tha vẫn giống như năm nọ
          Vin bẻ đành tay kẻ khác rồi!

          Đọc thơ, Liễu thị hiểu là chồng âu lo mình phụ bạc. Nàng đáp thư:

          "Dương liễu chi, phương chi tiết,
          Khá hận niên niên tặng ly biệt.
          Nhất diệp tùy phong hốt báo thu
          Túng sử quân lai khởi kham chiết ".
          (Nhành dương liễu, trạc xuân xanh
          Đeo nặng bao năm nỗi biệt tình
          Chiếc lá gió đưa, thu đà tới
          Chàng về chưa chắc được vin cành.

          Sau đó, Liễu thị xuống tóc vào nương cửa Phật, tránh lũ bướm ong quấy nhiễu.

          Thương cho nàng. đã vào chùa mặc áo nâu sồng mà vẫn không yên câu kinh tiếng mõ. Phiên tướng Sa Tra Lợi đang tại chức Xạ Kỵ tướng quân của vua Đường Huyền Tông, xông vào thiền môn, bắt Liễu thị về làm thiếp.

          Thời gian cũng qua đị.

          Mươì hai năm sau, Tiết độ sứ Hầu Di Dật về kinh công cán, Hàn tháp tùng. Về đến Tràng An, Hàn thăm dò tin tức mới biết vợ mình đã sa vào tay kẻ khác. Thế cô, phận nhỏ đành im tiếng. Một hôm, đang tảng bộ trên phố thì gặp một cổ xe ngựa thong thả đi quạ Trên xe chợt có giọng đàn bà vọng ra:

          - Có phải Hàn viên ngoại ở Thanh Châu đó không ?.
          Nghe giọng nói, Hàn rúng động, ấp úng chưa kịp trả lời, thì người trên xe tiếp:

          - Ngày mai, thiếp cũng sẽ qua đường này. Xin chàng hãy đến đây cho thiếp trông thấy lần cuối.

          Hôm sau, y hẹn, Hàn đứng chờ đợi tình. Chiếc xe đến, từ trên đó ném xuống chiêc khăn hồng bọc ngoài một hộp sáp thơm. Giọng đàn bà thổn thức:

          - Cảm ơn chàng, em đã trông thấy chàng lần cuốị ...Vĩnh biệt phu quân.

          Xe vụt chạy nhanh mất hút. Đêm đó, Hàn phải dự tiệc với hàng quan chức ở kinh thành nơi một tửu lầu sang trọng. Trong tiệc, mọi ngươì đều cười nói vui vẻ chỉ có mình Hàn mặt ủ mày ê . Có người gạn hỏi nguyên nhân; Hàn phải đem chuyện mình kể trong bàn tiệc. Hàn vừa dứt lời, viên tướng trẻ Hứa Tuấn ném mạnh chén rượu xuống đất đánh "xoảng", cất giọng oang oang:

          - Giữa kinh thành này mà cũng có quan triều đình làm loạn vậy sao ? Tiểu nhân này, tuy tài hèn sức mọn nhưng cũng xin được ra tay, đưa phu nhân về cho Hàn viên ngoạị Xin Hàn viên ngoại hãy viết ít chữ để làm tin với phu nhân.

          Hàn chép lại bài thơ Liễu thị đã gởi cho mình mười lăm năm trước khi vào qui y cửa Phật. Hứa Tuấn nhận thư, phóng ngựa đến tư dinh của Sa Tra Lợị Tướng Phiên này đang vắng nhà. Hưá Tuấn lớn tiếng với đám gia nhân:

          - Tướng quân bị ngã ngưạ, thương tích nặng, e khó qua khỏị , Ngài bảo ta về rước phu nhân cho ngài gặp mặt.

          Hứa Tuấn phóng ngựa chạy thẳng vào dinh. May mắn, Liễu thị đang sắp sửa nhờ ba thước lụa kết liễu đời mình., thì nhận được bài thơ tình của mình đã viết cho tình lang. Hứa Tuấn đỡ bà lên mình ngựa, phóng như bay trở về tửu lầụ… Có ai đang hồi hợp chờ đợi, lồng ngực thình thịch liên hồị... Rồi, hai trái tim cùng chung nhịp đập.
          ..[Cành liểu bên trời xưa còn đó,
          Gặp nhau tim đập...chẳng nên lời .]
           
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.08.2014 12:47:10 bởi duonglam >
          #80
            TRAN NAM VUONG 26.08.2014 08:25:05 (permalink)
            0

            <bài viết được chỉnh sửa lúc 26.08.2014 08:26:12 bởi TRAN NAM VUONG >
            #81
              duonglam 24.10.2015 02:29:27 (permalink)
              0
               
              DUNG NHAN MÙA THU 
               
              Tuổi ấu thơ không về qua thành phố,
              mắt em buồn nên trời đọng sương khuya.
              đêm thức giấc ôm mùa thu chạy trốn,
              hồn xa xưa mây  trắng lạc đường về .
               
              Trời với đất cũng bao lần hò hẹn
              nên mùa thu về ngủ giữa môi em.
              bởi ngây thơ nên tình thành vụng dại.
              anh trở về say giấc ngủ muôn đêm,

              Đường khuya vắng nghe hồn đơn thổn thức,
              ngày lê thê nắng xế chiều tà ,
              nơi phố nhỏ chiều nao em có khóc ?
              có nghe hồn thương tiếc những ngày qua ?

              Trời cao nguyên núi đồi khuya trở lạnh,
              phiến đá buồn in hằn vết suy tư  ,
              cành hoa lạ cúi đầu thương tuổi dại ,
              đêm u buồn như giọt lệ em thơ  .

              Dưới chân anh biển ngàn năm nổi sóng ,
              dậy trùng dương từng lớp lớp sa mù .
              thuyền em nhỏ chiều nào xa bến nước ,
              trong bềnh bồng phiêu bạt chảy về đâu ?

              Anh ngủ đây trời mây đây vẫn trắng ,
              sương cũng buồn nhưng môi bỗng dưng khô .
              bởi nhớ em hình hài rêu cỏ mọc ,
              đem yêu đương làm tiếng- hát- sông- hồ.
               
              Dương Lam   

              #82
                duonglam 19.07.2016 10:12:27 (permalink)
                0
                 
                Em về chung một chuyến đò sang…
                 
                Lâu rồi chẳng ghé lại phuơng nam
                Thăm bạn năm xưa - rượu uống tràn
                Nốc cạn vầng trăng in đáy cốc
                  Say hoài giếng mắt thẳm mênh mang...
                Sông nào mây biếc xuôi dòng chảy
                Bến đó tình xanh mãi đá vàng
                  Mong một ngày rồi qua bến đó
                Em về chung một chuyến đò sang…
                Dương Lam
                 

                R

                <bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2016 04:28:48 bởi Nguyệt Hạ >
                #83
                  Thay đổi trang: << < 456 | Trang 6 của 6 trang, bài viết từ 76 đến 83 trên tổng số 83 bài trong đề mục
                  Chuyển nhanh đến:

                  Thống kê hiện tại

                  Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                  Kiểu:
                  2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9