hồi nhỏ, ai mà không có những chuyện để đời he, bà con thư quán mình hồi nhỏ chắc cũng chọc trời khuấy nước dữ ha, còn nhớ được gì thì xuất khẩu cùng thưởng thức nè.
Không phải "phe" chứ hồi nhỏ tui nổi tiếng là hiền, chỉ có từ ngày cha Đình dọn về kế bên tự nhiên tiềm năng thức dậy
........
hồi tui nhỏ...
lười từ nhỏ, ba ơi, con làm biếng nhai cơm quá! sao dzạ? mỏi miệng lắm, ba nhai dùm con nghe.
bị má la là Tre vác bọc quần áo leo lên cây trứng cá đầu xóm chờ ba về, bị má oánh thế nào, ra xử tội cái thùng phi y như vậy.
hehe, có lần trưa nắng chang chang, má đi dạy về mệt, 1 hai khóc đòi vớt con vịt dưới ao lên, tại sợ nó chết đuối. bữa đó bị bà già rượt dzòng dzòng quanh ao luôn, vừa chạy vừa khóc.
tới tuổi đi học, chuyên gia bị phê trong sổ liên lạc là nhiều chuyện, lo ra... dù ở nhà im như thóc, mỗi kì ba đi họp phụ huynh về là phải chạy tội cho Tre.
nhà nuôi 4 con mèo, 2 con quoánh lộn, đưa tay vào can như trọng tài dzậy đó, kết quả trọng tài đi chích ngừa 5 mũi.
1 bữa ba dìa thấy cái chậu kiểng cháy trụi lủi, hỏi sao dzạ? tại con thấy con sâu đó ba, nên con vô lấy cây nhang tẩm dầu tiêu diệt nó
" ừ, diệt luôn cái cây "
hồi nhỏ, chuyên gia bị nhốt trong nhà , ba má đi làm khóa trái cửa, nên tui ngồi học bài hay gác chân lên bàn ngắm mây ngoài cửa sổ, lãng mạn từ bé...
năng khiếu phi công sớm bộc lộ, tối nào ngủ cũng nhảy dù xuống đất với cái mền và cái gối ôm, cuối cùng ba phải đóng cái cửa cho cái giường, lên nhà cậu hai chơi, tối ngủ đạp nhỏ chị họ dzăng xuống nền luôn.
Tới khi có nhỏ em, nó còn sư phụ tui nữa, đi thi bé khoẻ bé ngoan, qua hết các vòng 1 cách xuất sắc, cô giám khảo khóai nó lắm, thi xong cô lại xắn tay áo cho nó, nó bum vô mặt cô...xong phim.
Nó chuyên gia mách lẻo với ba má.....để tui ăn roi, xong nó lại hỏi " Hai có đau lắm hông Hai?"
" mẹ quoánh Hai đau lắm hả "
hồi nó 3 tuổi, tui với cô út dụ được nó bú sữa heo, bi giờ nó còn tức.
....
Tui, chuyên gia ăn vụng, hồi nhỏ té tét mỏ bên phải, sau lần trèo lên chạn ăn vụng, té xuống tét luôn mép trái, đều luôn, giờ cười duyên ơi là duyên.
..... hiện tui nhớ nhiêu đó à, để chừng nào nhớ thì kể tiếp, giờ phải gọi điện dìa nhõng nhẽo với ông bà già 1 chút.