Đọc mấy bài tuổi thơ của các bạn làm mình nhớ về lúc nhỏ, đầu năm ngồi hồi tưởng lại ngày xưa, kể cho các bạn nghe.
Thời nhỏ nhất mà LT còn nhớ là lúc học mẫu giáo. Lúc đó gần nhà có cô em họ. Mặc dù bà nội bắt 2 đứa phải ngủ trưa nhưng ngày nào cả 2 cũng trốn đi chơi ở nông trưởng gần nhà. Có lần đi lạc tới chiều mới có người tìm về, vậy là từ đó giã từ những buổi trưa đuổi hoa bắt bướm
Đến tuổi đi học lớp 1 thì nhà LT chuyển tới nơi ở mới. Ở xóm này LT là đứa to đầu nhất, nên dĩ nhiên được bầu làm "thủ lãnh". Từ việc ăn trộm mía ở nhà bà hàng xóm cho tới đánh nhau với tụi xóm bên. Ở đâu cũng có dấu giầy...không phải, chính xác là dấu chân trần của thủ lãnh.
Vì làm thủ lãnh nên nếu gặp phi vụ nào đó bất thành thì thủ lãnh cũng phảỉ đứng ra chịu đòn. Lần đau khổ nhất là phi vụ ăn trộm xoài của xóm bên cạnh. Cả nhóm đang leo trèo thỏa thích thì thấy bóng chủ nhà, tất cả tụt xuống bỏ chạy, không ai bị "đối thủ" bắt được. Nhưng niềm vui chưa dứt thì mới nhớ toàn bộ dép đều nằm ở gốc xoài. Theo nghĩa khí của "giang hồ" thì không thể nào quay lại năm nỉ đối thủ được, mất mặt lắm (sợ bị ăn đòn thì đúng hơn
). Nhưng trong nhóm có 1 đứa con gái ốc tiêu nhưng lắm chuyện, nó đòi về méc ba của thủ lãnh vì làm cho nó mất dép. Giữa 2 trận đòn, có lẽ trận đòn của ba thủ lãnh nặng hơn, vậy là thủ lãnh phải lấp ló đi xin lại dép. Không bị đánh mà chỉ bị la: lần sau muốn xin xoài thì cứ nói, đừng có leo mà té.
Đó là lần đầu tiên thủ lãnh nhận ra sức mạnh của con gái. Chúng nó hay khóc nhè và cũng rất hay lý sự cùn. Nhưng không thể giải trừ nó ra khỏi đội hình, vì nó sẽ thông báo mọi việc xấu của thủ lãnh cho cấp trên.
Đến mùa mưa thì trò chơi còn thú vị hơn. Đi học về ăn cơm xong là chạy ra ruộng để bắt dế. Để bắt được dế cũng là 1 nghệ thuật. Đầu tiên là giữa cánh đồng cỏ mênh mông phải lắng tai nghe nó gáy. Sau khi xác định tọa độ thì đến chuyện đào hang. Phải đào cho kéo không thôi dè chết dế.
Dế bắt được cho vào bao thuốc lá. Đem về nhà bỏ vào hộp đất để nuôi. Sau đó mới đem đi khắp xóm để so tài cao thấp.
Đến thời cấp 2, cái trò làm thủ lãnh đánh nhau đã hết thú vị. cái trò đá dế thật vô bổ làm sao.
Cái trò đi cặp kè học kèm với các bạn gái trong lớp mới thú vị làm sao. Thôi không kể nửa kẻo lại thèm về thời xa xưa.