TÌNH NET
        
        
    
    
    
	
        
    
        
        
            
            
                                                                                                                                                                                                                                                                   
    Vẫn là em 
    
   Vẫn là em của ngày xưa 
   Tung tăng chân sáo tóc vừa chấm vai 
   Nghiêng nghiêng nâng nhẹ gót hài 
   Chông chênh sợi nắng ngả dài tương tư 
    
   Vẫn là cõi mộng thực hư 
   Đêm mơ nhấp chén quỳnh như sum vầy 
   Chưa tàn đêm đã vội say 
   Để trăng lẩn núp bóng mây thẹn thùng 
    
   Vẫn là sóng mắt mông lung 
   Mà tim bối rối ngại ngùng lời trao 
   Má em hồng cánh hoa đào 
   Môi hường hé nụ xiết bao trữ tình 
    
   Vẫn là trong cõi lặng thinh 
   Tim chung nhịp đập lời tình ngọt môi 
   Tóc em lóng lánh sao trời  
   Mây thêu yếm trắng sáng ngời áo sương 
    
   Vẫn là cổ tích hoang đường 
   Em say giấc ngủ miên trường lá bay 
   Khẽ khàng hôn nhẹ bàn tay 
   Giật mình tỉnh mộng lại say men tình 
    
   Gió Bụi 
   04052011 
    
    
   
     
    
   VẪN LÀ EM MƠ 
    
    
   Tóc xỏa bời vai nhỏ dịu hiền 
   Vẫn là em áo trắng ta thương    Trông xa vào những chiều tan lớp 
   Hạ chớm ngẩn ngơ rợp phượng hường 
    
   Nắng khoác Tháng Tư  màu áo thơ 
   Đàn ve dạo nhạc buồn chơ vơ 
   Tạ từ ba tháng Bằng Lăng tím 
   Lưu bút ta ghi nỗi đợi chờ 
    
   Vẫn mãi là em trong giấc mơ 
   Ta tìm dĩ vãng buồn bơ vơ 
   Từng ngày khoắc khoải đêm nhung nhớ 
   Trường cũ ngày thơ em có chờ 
    
   Vẫn mãi là em trong mộng đầy 
   Phượng hồng tô thắm má em hay 
   Ngày nao chung lớp ta cùng học 
   Tóc ngày thơ ấy gió tung bay 
    
   Rồi một buổi kia tan trống trường 
   Anh rời lớp cũ xa người thương 
   Sau lưng bỏ lại tà áo trắng 
   Phất phơ đưa nắng mấy dặm đường 
    
   Áo trắng ngày thơ quyện bước vương 
   Bao năm viễn xứ ngàn yêu thương 
   Gửi về quê cũ người xưa đợi 
   Trăm nhớ ngàn thương em có tường 
    
   Mỗi buổi trường tan em đứng nhìn 
   Phương trời xa ấy buồn lặng thinh 
   Thoáng chốc lá vàng rơi khe khẽ 
   Em buồn lặng lẽ chỉ một mình 
    
   HRPT 
   27.5.2011                           
                                                                                
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 18:08:36 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  			 			
    Em về 
    
   Em về ấm lại vòng tay 
   Mang tia nắng sớm gọi ngày yêu nhau 
   Vì em thu cũng ngọt ngào 
   Hiên sương tịch lặng đêm sao thật nhiều 
    
   Em về xua bóng cô liêu 
   Môi hồng hạt lựu nắng chiều ngẩn ngơ 
   Không gian im vắng như tờ 
   Đài mây lãng mạn lững lờ phiêu du 
    
   Em về phố núi sương mù 
   Còn trong nỗi nhớ bước thu nhẹ nhàng 
   Trăng hiền soi bóng dung nhan 
   Khơi hồng bếp lửa lạnh tàn năm xưa 
    
   Em về buồn thiếu vui thừa 
   Cùng xuân áo thắm tiễn đưa đông sầu 
   Mùa xuân chim biển gọi nhau 
   Gọi thương gọi nhớ trước sau một lời 
    
   Em về tình đã lên ngôi 
   Nụ hôn nồng ấm bờ môi ngại ngùng 
   Cùng em dệt mộng tình chung 
   Dẫu đời dâu bể nghìn trùng có nhau 
    
   Gió Bụi 
   09112003  		
            
            EM VỀ THẮP NẾN ĐỜI TƯƠI 
    
   Ta về ngắm lại Trăng sao 
   Thuyền thương nhẹ lướt đi vào giấc mơ 
   Qua rồi ngày tháng đợi chờ 
   Vầng Trăng tròn vạnh sáng bờ chung đôi 
    
   Thề nguyền xưa chẳng phai phôi 
   Em về tình vẹn lên ngôi tình hồng 
   Mây trời hòa quyện Sao bông 
   Dải Ngân thắp sáng ngọn lòng tình chung 
    
   Em về sóng biển reo cùng 
   Thuyền Trăng lướt nhẹ bên cùng hương sen 
   Bỏ bao ngày tháng nhúm nhen 
   Đài hoa mở cánh nhị chen chút bừng 
    
   Bỏ bao ngày tháng nhớ nhung 
   Ta kề vai bước thung dung ánh vàng 
   Sóng đôi ta bước bên đàng 
   Tình chàng ý thiếp thiên san ngại gì 
    
   Bóng Trăng rọi ý vần thi 
   Bút thơ ta vẽ tranh ghi tình nồng 
   Em về tim mộng ấm lòng 
   Mắt em là cả biển đông thuyền tình 
    
   Em về đời lại thêm xinh 
   Không còn đơn lẻ một mình mình anh 
   Em về đôi én liền cành 
   Đôi tim đỏ mộng cõi lòng rộn vui 
    
   Em về thắp nến đời tươi 
   Căn nhà hạnh phúc luôn vui tiếng cười 
   Em về ấm lại cuộc đời 
   Ngời lên ánh mắt ngàn lời có em 
    
   HRPT 
   28.5.2011      
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                                               
        Vẫn là em   
        
     Vẫn là em của ngày xưa   
     Tung tăng chân sáo tóc vừa chấm vai   
     Nghiêng nghiêng nâng nhẹ gót hài   
     Chông chênh sợi nắng ngả dài tương tư   
        
     Vẫn là cõi mộng thực hư   
     Đêm mơ nhấp chén quỳnh như sum vầy   
     Chưa tàn đêm đã vội say   
     Để trăng lẩn núp bóng mây thẹn thùng   
        
     Vẫn là sóng mắt mông lung   
     Mà tim bối rối ngại ngùng lời trao   
     Má em hồng cánh hoa đào   
     Môi hường hé nụ xiết bao trữ tình   
        
     Vẫn là trong cõi lặng thinh   
     Tim chung nhịp đập lời tình ngọt môi   
     Tóc em lóng lánh sao trời    
     Mây thêu yếm trắng sáng ngời áo sương   
        
     Vẫn là cổ tích hoang đường   
     Em say giấc ngủ miên trường lá bay   
     Khẽ khàng hôn nhẹ bàn tay   
     Giật mình tỉnh mộng lại say men tình   
        
     Gió Bụi   
     04052011   
        
        
     
           
        
     VẪN LÀ EM MƠ   
        
        
     Tóc xỏa bời vai nhỏ dịu hiền   
     Vẫn là em áo trắng ta thương        Trông xa vào những chiều tan lớp   
     Hạ chớm ngẩn ngơ rợp phượng hường   
        
     Nắng khoác Tháng Tư  màu áo thơ   
     Đàn ve dạo nhạc buồn chơ vơ   
     Tạ từ ba tháng Bằng Lăng tím   
     Lưu bút ta ghi nỗi đợi chờ   
        
     Vẫn mãi là em trong giấc mơ   
     Ta tìm dĩ vãng buồn bơ vơ   
     Từng ngày khoắc khoải đêm nhung nhớ   
     Trường cũ ngày thơ em có chờ   
        
     Vẫn mãi là em trong mộng đầy   
     Phượng hồng tô thắm má em hay   
     Ngày nao chung lớp ta cùng học   
     Tóc ngày thơ ấy gió tung bay   
        
     Rồi một buổi kia tan trống trường   
     Anh rời lớp cũ xa người thương   
     Sau lưng bỏ lại tà áo trắng   
     Phất phơ đưa nắng mấy dặm đường   
        
     Áo trắng ngày thơ quyện bước vương   
     Bao năm viễn xứ ngàn yêu thương   
     Gửi về quê cũ người xưa đợi   
     Trăm nhớ ngàn thương em có tường   
        
     Mỗi buổi trường tan em đứng nhìn   
     Phương trời xa ấy buồn lặng thinh   
     Thoáng chốc lá vàng rơi khe khẽ   
     Em buồn lặng lẽ chỉ một mình   
        
     HRPT   
     27.5.2011                           
                                                                               
             		                
    R             		   
            
   
  < Sửa đổi bởi:  Viet duong nhan -- 28.5.2011 12:19:36  >					 					 			 		           Cảm ơn Nương Nương Dễ Thương Rờ đầu 
  Bài Thơ Gió Bụi lâu lâu HRPT 
  Con vui cười mãi hơ hơ 
  Cảm ơn Thánh Mẫu Rờ thơ nhiều nhiều 
  Cảm ơn Thánh mẫu kính yêu 
   
  HRPT 
   
  [sm=flower2.gif] 
     
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 28.05.2011 20:04:39 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                                               ĐOẠN BUỒN CHO TÔI  
      
   Người đi nặng quá gánh hành trang  
   Nặng trĩu trên vai lệ ngàn tràn  
   Ai sầu ai cảm ai thương tiếc  
   Mắt biết đông chiều dạ chẳn an!!!  
      
   Ta chẳn muốn xa Khúc nhạc đàn  
   Nhưng đời nam tử kiếp hồ mang*  
   Bước ra đi hồn sầu vạn kiếp  
   Ai có hiểu không … hiểu được không?!  
      
   Ra đi ta nhớ khúc đàn vương!  
   Nhớ tình ngày ấy chưa hiểu gì  
   Nhớ ai tình khúc sầu nắn phím  
   Buông tiếng tơ lòng lúc biệt ly  
      
   Mỗi nốt nhạc ai vọng tiếng sang  
   Cung tơ hòa quyện ánh trăng vàng  
   Hồn ta chết ngất chiều đông giá  
   Lữ khách độc hành lắm trái ngan  
      
   Mỗi bước chân đi một lỡ làng  
   Để hồn ở lại xác đi hoang  
   Ta về vô tận miền sương cát  
   Đông sầu lạnh lẽo bước hoang sang  
     ... 
      
   Chiều nay gió lạnh hơn chiều qua  
   Bâng khuâng lê bước dưới đông ngà  
   Thả hồn ngược vọng vào dĩ vãng  
   Chạnh lòng thương tiếc những ngày xa  
      
   Tình khúc chiều thu dưới trăng ngà  
   Du dương tiếng nhạc vọng từ xa  
   Hồn ta bay bỗng chiều thu ấy  
   Lâng lâng lấn nhẹ vào tim ta  
      
   Giờ Khúc sầu thương nổi đoạn trường  
   Đoạn buồn tình khúc sầu thê lương  
   Người tiển người đi hồn khắc khoải  
   Xa xa đếm bước đến ngày mai…!  
      
   Khúc nhạc em quyện hồn ta ở lại  
   Tay vẫy chào chân ghìm mãi không đi  
   Tình là chi sao nặng đến phi thường  
   Ta muốn buột thời gian cho ngừng động!  
      
   Thanh Nguyên Nguyễn
                          
         
    LỜI THƠ BUỒN 
     
   Lời thơ rưng rức nỗi buồn 
   Cho em dạo khúc thân thương thuở nào 
   Thắm lên Trăng Mộng đầy sao 
   Cho lòng anh chạnh dạt dào cung ngân 
    
   Đàn trầm nhạc lắng lệ dâng 
   Cay sầu khóe mắt giọt ngân ngấn tràn 
   Ngày em cất bước lên đàn 
   Mi anh nặng trĩu miên mang mấy mùa 
    
   Hạ về em có về chưa ?  
   Sân trường hanh nắng ve đưa tiếng lòng 
   Hạ nay em có về không ? 
   Cùng anh nhặt nốt phượng hồng lưu thơ 
    
   Mùa nay ... mùa nữa anh chờ 
   Cành bàng lả ngọn biết giờ em đâu 
   Trông trời vẫn thẫm một màu 
   Nhìn ra biển lớn dạt dào trùng khơi 
    
   "Núi cao chi lắm núi ơi 
   Che lấp mặt trời khuất bóng người thương" 
   Trưa nay Hạ rớt sân trường 
   Mình anh lượm nhặt cánh vương phượng hường... 
    
   Ghép đôi bướm mộng tư tương 
   Đề thơ lưu bút hiên trường nhớ em 
   Lời thơ buồn gối mộng đêm 
   Bao mùa Hạ nở bên thềm chờ mong 
    
   Anh nghe phượng rớt vào lòng 
   Màu hoa huyết đỏ vẫn hồng tim yêu 
   Chờ em chờ mãi mấy chiều 
   Bao mùa Hạ nở trăm điều về em 
    
   Dáng xưa tóc xõa vai mềm 
   Má hồng môi thắm gót êm em về  
   Chỉ là giấc mộng tràn trề 
   Bao giờ hiện thực em về với anh ? 
    
   HRPT 
   29.5.2011      
      R 
            
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2011 16:00:23 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                  			 			
      Em về  
      
    Em về ấm lại vòng tay  
    Mang tia nắng sớm gọi ngày yêu nhau  
    Vì em thu cũng ngọt ngào  
    Hiên sương tịch lặng đêm sao thật nhiều  
      
    Em về xua bóng cô liêu  
    Môi hồng hạt lựu nắng chiều ngẩn ngơ  
    Không gian im vắng như tờ  
    Đài mây lãng mạn lững lờ phiêu du  
      
    Em về phố núi sương mù  
    Còn trong nỗi nhớ bước thu nhẹ nhàng  
    Trăng hiền soi bóng dung nhan  
    Khơi hồng bếp lửa lạnh tàn năm xưa  
      
    Em về buồn thiếu vui thừa  
    Cùng xuân áo thắm tiễn đưa đông sầu  
    Mùa xuân chim biển gọi nhau  
    Gọi thương gọi nhớ trước sau một lời  
      
    Em về tình đã lên ngôi  
    Nụ hôn nồng ấm bờ môi ngại ngùng  
    Cùng em dệt mộng tình chung  
    Dẫu đời dâu bể nghìn trùng có nhau  
      
    Gió Bụi  
    09112003  		
                  
                  EM VỀ THẮP NẾN ĐỜI TƯƠI  
      
    Ta về ngắm lại Trăng sao  
    Thuyền thương nhẹ lướt đi vào giấc mơ  
    Qua rồi ngày tháng đợi chờ  
    Vầng Trăng tròn vạnh sáng bờ chung đôi  
      
    Thề nguyền xưa chẳng phai phôi  
    Em về tình vẹn lên ngôi tình hồng  
    Mây trời hòa quyện Sao bông  
    Dải Ngân thắp sáng ngọn lòng tình chung  
      
    Em về sóng biển reo cùng  
    Thuyền Trăng lướt nhẹ bên cùng hương sen  
    Bỏ bao ngày tháng nhúm nhen  
    Đài hoa mở cánh nhị chen chút bừng  
      
    Bỏ bao ngày tháng nhớ nhung  
    Ta kề vai bước thung dung ánh vàng  
    Sóng đôi ta bước bên đàng  
    Tình chàng ý thiếp thiên san ngại gì  
      
    Bóng Trăng rọi ý vần thi  
    Bút thơ ta vẽ tranh ghi tình nồng  
    Em về tim mộng ấm lòng  
    Mắt em là cả biển đông thuyền tình  
      
    Em về đời lại thêm xinh  
    Không còn đơn lẻ một mình mình anh  
    Em về đôi én liền cành  
    Đôi tim đỏ mộng cõi lòng rộn vui  
      
    Em về thắp nến đời tươi  
    Căn nhà hạnh phúc luôn vui tiếng cười  
    Em về ấm lại cuộc đời  
    Ngời lên ánh mắt ngàn lời có em  
      
    HRPT  
    28.5.2011       
          R             		               
   
  < Sửa đổi bởi:  Viet duong nhan -- 31.5.2011 22:40:46  >					 					 			 		           Cảm ơn Nương Nương rờ đầu 
  Để tóc con mãi xanh màu mộng mơ 
  Để lòng con trải vần thơ 
  Lưu trang sách nhỏ ầu ơ ví dầu 
  ... 
     
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                    
       
     
   BÓNG LẺ ĐƠN CÔI PHÚT TẠ TỪ  
     
   Bóng lẻ đơn côi phút tạ từ  
   Vần thơ mờ ảnh dưới tà dư  
   Chiều bâng khuâng tím mây buồn chảy  
   Cánh én ướt mưa sợ hãi chừ  
     
   Gió đông gom sạch xác lá Thu  
   Cho vàng nhuộm đỏ lửa cháy mù  
   Khói cay hoà đáy sầu hố mắt  
   Lệ đắng tuôn dòng lạc giấc Ngưu  
     
   Chức Nữ rót tràn ly tống biệt  
   Sông Ngân cách trở tiết trời dư  
   Bao mùa thay đổi màu lá mới  
   Vần thơ ngày cũ gửi tạ từ  
     
   LẺ BÓNG  
   3.5.2011  
     
     
     
   EM ĐI BỎ DỠ ...  
     
   Em đi bỏ dỡ vần thơ  
   Để trang thư nhớ nhịp chờ bóng ai  
   Em đi nắng nhớ quắt quay  
   Mưa thương rả rít mắt cay nặng sầu  
     
   Em đi bỏ dỡ trang đầu  
   Bài thơ vần cuối lạc màu thơ xưa  
   Em đi Trăng lụn , Sao thưa  
   Gió thôi bay nữa , mây vừa ngừng trôi  
     
   Em đi bỏ anh đơn côi  
   Vần thơ chưa ráp em thôi hoạ rồi  
   Em đi mình anh lẻ loi  
   Mưa phùn giăng mắt lệ rơi đầm đìa  
     
   Từ này mình anh đêm khuya  
   Đôi tay nhấn phím ai chia nỗi buồn  
   Em đi thổn thức đêm buông  
   Nốt phím chờ đợi em tuồn vần thơ  
     
   Em đi đêm trắng bơ vơ  
   Đành sao em để anh ngơ ngẩn chờ  
   Em đi bỏ dỡ vần thơ  
   Không em anh nối nhịp chờ với ai ?  
     
   Em đi ... mắt anh mặn cay   
   Đêm nay đêm nữa chờ ai bây giờ  
   Em đi để anh thẫn thờ  
   Tay lơi bàn phím tình thơ tan tình...  
     
   HRPT  
   3.5.2011  
     
   Hic...hu hu hu...  
     
   
       
             		              					 					 			 		            
   
  R
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 04:55:00 bởi Viet duong nhan >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
  Cho tôi nhắn  
     
   Tôi lại về  Long Khánh xưa  
   Tìm màu đất đỏ ngày chưa biết  buồn  
   Thời gian chớp  bể mưa nguồn  
   Cánh diều, tà áo, chuồn chuồn, ra khơi  
     
   Tôi lại  về ....nhỏ quán me  
   Quằm tô bún ốc ly chè diã khô  
   Phượng hè thầy  bạn nơi mô  
   Tôi tìm tôi của đơn cô đêm dài  
     
   Tôi về lại Long  Khánh xưa  
   Tìm người con gái trời mưa đứng chờ  
   Chiều rơi ngày ấy bơ vơ  
   Tới  giờ hoang lạnh sương mờ đêm trơ  
     
   Ai về Long Khánh cho tôi nhắn  
   Xin  hạt cà phê chốn núi rừng  
   Xin lá cao su buồn muôn kiếp  
   Bên màu đất  đỏ mấy mùa thưa  
     
   Đào Nam Hoà  
   07/07/07  
     
     
     
   HỎI THĂM  
     
   Bước qua Long Khánh - Đồng Nai  
   Hỏi thăm người ấy đến nay chưa về  
   Em tới Long Khánh tìm quê  
   Chàng trai đi lính hẹn về hay chưa  
     
   Chiều nay Long Khánh còn mưa  
   Hỏi chàng đi lính năm xưa có về ?  
   Hỏi người còn giữ lời thề  
   Bao giờ trở lại nơi quê em chờ  
     
   Chiều nay em đứng bên bờ  
   Vườn cà phê chín ve vê bên đường  
   Em ra ngóng đợi người thương  
   Mùa cà phê chín bóng đường anh xa  
     
   Mấy mùa nụ trổ ra hoa  
   Người xưa đi lính về nhà hay chưa  
   Thờ gian dòng chảy đong đưa  
   Buồn lên gốc ngọn nắng mưa đợi người  
     
   HRPT  
   3.5.2011  
     
   @ Xin hỏi : Long Khánh có phải thuộc tỉnh Đồng Nai không bác DNH? Cháu chỉ nhìn qua bản đồ Việt Nàm thấy như vậy , chẳng biết có đúng không? Hay là Long Khánh cồn cát ở Hồng Ngự - Đồng Tháp ? Cháu đọc văn xuôi Việt Nàm thấy như vậy?  
     
                		               
     
   Chào HRPT  
     
   Long Khánh đây là LK Đồng Nai , nghe xưng..cháu thấy...chán quá, đâu cần biết tuổi, phải hôn?  chỉ cần tâm hồn là đủ, cứ gọi tên là hay hơn  
     
   Bài thơ HRPT hay quá, Hoà ở LK từ 67-72  
     
  Đào Nam Hoà  
      
   Mến  
     
   
     
   Cảm ơn Đào nam Hoà đã trả lời ! Năm 1972 HRPT chưa ra đời (HRPT chào đời năm 1991)  
     
   Những bài thơ trên của Đ N H được cô Dương Việt Nhân chọn đưa thơ vào thư viện . Mọi người thường gọi là Mod thơ, chứ không ai gọi là BBT bao giờ  
     
   Thơ HRPT là mì ăn liền, viết theo cảm xúc ngay tức thời, không lưu nháp hay lưu ở máy. Viết để vui thơ -  thư giãn sau những giờ học và làm việc căng thẳng đầu óc. Nên không dám nhận thơ mình hay. Bởi vì HRPT cần học hỏi nhiều ở các bậc tiền bối. 
   
  HRPT  
                		               
   
   
  PHÂN BIỆT TRẺ - GIÀ 
   
  Già thì lại thích trẻ ra 
  Trẻ luôn học hỏi người già...bái vui 
  Già - Trẻ ranh giới gần thôi 
  Hết tuổi trẻ rồi cũng tới già (ngại) chi 
  Trẻ - già phân biệt lễ nghì 
  Kính trên nhường dưới lời ghi của thầy 
  Không nên xô bộn tao mày 
  Trẻ - già để biết phân thầy - trò ... ngôi 
  Xưng hô lễ nghĩa đúng thôi 
  Việt Nam truyền thống đạo thời hạnh thông 
  Có tài vô đức như không 
  Câu này thầy dạy nằm lòng trò ghi 
   
  HRPT 
  3.5.2011 
  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 04.06.2011 12:22:58 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
       
     
  
       
       
                                                                                                                       
      XUÂN HỒNG TRỞ LẠI ĐỒNG XANH   
       
      Em trở lại Mùa Xuân hồng sắc lá   
      Cánh đồng hoang cỏ mượt ra hoa   
      Em trở lại mùa Đông thôi lạnh giá   
      Ngàn chim trời bay lượn khúc hoan ca   
       
      Con phố xưa không còn đêm tĩnh mạch   
      Ánh nắng hồng trải lụa đón tình ta   
      Đôi chim uyên nhảy nhót chuyền cành xa   
      Như chào đón gót ngà em về lại   
       
      Em trở lại Cỏ khô bừng sống mãi   
      Lá trên cành tươi tắn đón sương mai   
      Cung đàn thương tiếng anh ngân vang láy   
      Khúc nhạc buồn trả lại những ngày mong   
       
      Em trở về anh phơi phới cả tim lòng   
      Môi mấp máy tô hồng lời thương nhớ   
      Cánh đồng xưa mơn man giọt sương mở   
      Ướt mộng chờ nụ thắm đợi hoa mơ   
       
      Em trở về dáng xưa còn đằm thắm   
      Áo thiên thanh tóc mảnh xoã vai gầy   
      Miệng mỉm cười má đỏ ửng hây hây   
      Em khúc khích mùa Xuân tươi sắc mãi   
       
      Em trở về cho tình anh sống lại   
      Đã bao năm quằn quại lòng anh đau   
      Em trở về vạn hoa nở đón chào   
      Cho tình mãi dạt dào trời Xuân thắm   
       
      lathuphai   
      4.5.2011   
       
       
  
    
     EM TRỞ VỀ CHO TIM ANH SỐNG LẠI  
       
     Em trở về hương nồng anh mơ mãi  
     Tóc mây trời gió quyện áng mây bay  
     Xõa bềnh bồng phủ kín cả bờ ai  
     Cho nắng muộn trải dài theo niềm nhớ  
       
     Em trở về tình xưa anh trăn trở  
     Qua hết rồi nhịp thở ngóng chờ trông  
     Em trở về mây tím trở sắc hồng  
     Cho tim thắm mộng lòng anh đỏ lại  
       
     Em trở về ánh hồng mai sáng mãi  
     Đêm sao trời trăng sáng sải đường mơ  
     Để tình anh dệt mãi tấm thảm thơ  
     Lót lối ngỏ cho gót tơ em êm bước  
       
     Em trở về tình thơ mơ hẹn ước  
     Vần trăm năm ý vạn kiếp thề nguyền  
     Em trở về thắm lại nén hương duyên  
     Cho tin mộng anh triền miên ru lại  
       
     So dây phím anh dạo lên khúc nhạc  
     Âm thanh hòa tiếng hát lảnh lót cao  
     Hát đi em cho xanh thằm hoa màu  
     Đồng lúa chín ngạt ngào mùi hương mới  
       
     Em trở về trời không bao giờ tối  
     Nến hương lòng em thắp sáng tim côi  
     Xuân theo em nụ thắm nở môi cười  
     Anh ghì chặt nốt trầm sâu lắng nhạc  
       
     Em trở về lòng anh tươi như suối thác  
     Nước dâng lên man mát cả tim hồng  
     Em trở về cho thỏa nỗi chờ mong  
     Em trở lại hông lòng anh ấm mãi  
       
     Em trở về cho tim yêu anh sống lại...  
       
     HRPT  
     4.5.2011                                    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2011 21:24:35 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
               SƯ PHỤ LÂM TRẬN  
     
   Sư Phụ bảo có vợ nhà  
   Nhưng Noàng cứ nắm bảo là "Anh yêu"  
   Sư Phụ sợ quá ngã xiêu  
   Noàng sà sáp tới nói : "Yêu anh nà"  
   Sư Phụ la lớn : "Buông ra"  
   Noàng càng xích lại nói là "tới đây"  
     
   HRPT       
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 12:44:27 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
          SƯ PHỤ VÀ VỢ HIỀN  
     
   Sư Phụ nhớ lại vợ hiền  
   Nhu mì nét đẹp như tiên trên trời  
   Sư Phụ trao nhẫn hứa lời  
   Trọn đời suốt kiếp không rời vợ cưng  
     
   HRPT  
     
             		              					 					 			    		        
 
            
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
              MỘNG...LỠ 
   
     Ta thức tàn canh, đợi mộng tròn  
   Tìm quanh hương vị nhạt màu son  
   Chỉ nghe gối chiếc ngây hơi nước  
   Từ trận mưa về theo gió đơn  
   
     Nhưng mộng quên về theo bóng đêm  
   Chỉ nghe xào xạc lá bên thềm  
   Tựa chân quen vọng qua đầu ngõ  
   Hé cửa nhìn quanh phố lặng yên  
   
     Ta nào mơ giấc mộng xa xôi  
   Dẫu bóng em qua đã đủ rồi  
   Mà cánh chim còn xa thăm thắm  
   Bao lần mơ ước "một lần thôi"  
   
     Con hẻm cô đơn bỗng thấy dài  
   Từ ngày ta thiếu bóng hình ai  
   Dấu chân xưa cũ không còn nữa  
   Mưa, gió, bụi đời tiếp nhạt phai  
   
   NguyenThanhH  
       
     
     
     
    
  DỠ MỘNG 
     
   Thức giấc nửa đêm mộng chưa tròn  
   Ngày anh rời bến chân còn son  
   Mấy Thu qua vội Đông về lạnh  
   Em đếm từng canh đên chẳng tròn  
     
   Mấy mùa Hạ đến hồi Thu qua  
   Đông về buốt lạnh trùm buốt da  
   Mùa Xuân thường tới anh không lại  
   Nên bóng chiều sương cứ nhạt nhoà  
     
   Anh có bao giờ nhớ lại xưa  
   Cành bàng trường cũ nhánh đong đưa  
   Phượng hồng rắc lối Ngày Hạ nhớ  
   Lưu bút ghi đầy dòng tím thưa  
     
   Ngày ấy anh đi em vẫn chờ  
   Bên hàng phượng đỏ mắt bơ vơ  
   Cung đàn ve trổi lòng than thở  
   Trông mờ sương xuống chiều xác xơ  
     
   Con ngỏ ngày xưa vẫn còn đây  
   Dàn hoa giấy trắng buồn đong đầy  
   Em chờ biền biệt tăm tin nhạn  
   Uyên lẻ đôi sầu mưa lệ rây  
     
   Chiều nay phố cũ vẳng cung đàn  
   Bản nhạc tình thơ mộng dỡ dang  
   Khúc điệp sầu ai lên điệu oán  
   Vì đâu giấc mộng ta lỡ làng ?  
     
   HRPT  
   5.5.2011  
     
   @ Tiểu đệ xin phép hoạ cùng nha !  
                		               
  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2011 12:34:13 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               ...  
   
  [image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/83865/09D204F0FD6D4C01BB65A677386ACED3.jpg[/image] 
   
   
  Mục Đồng chăn dắt trâu nhà 
  Ruộng cày mấy luống đồng xa đồng gần 
  Đói lòng trâu tìm cỏ ăn 
  Mục Đồng bên cạnh lăng xăng canh chừng 
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 06.06.2011 00:37:50 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                 
             
         
     BÓNG LẺ ĐƠN CÔI PHÚT TẠ TỪ    
         
     Bóng lẻ đơn côi phút tạ từ    
     Vần thơ mờ ảnh dưới tà dư    
     Chiều bâng khuâng tím mây buồn chảy    
     Cánh én ướt mưa sợ hãi chừ    
         
     Gió đông gom sạch xác lá Thu    
     Cho vàng nhuộm đỏ lửa cháy mù    
     Khói cay hoà đáy sầu hố mắt    
     Lệ đắng tuôn dòng lạc giấc Ngưu    
         
     Chức Nữ rót tràn ly tống biệt    
     Sông Ngân cách trở tiết trời dư    
     Bao mùa thay đổi màu lá mới    
     Vần thơ ngày cũ gửi tạ từ    
         
     LẺ BÓNG    
     3.5.2011    
         
         
         
     EM ĐI BỎ DỠ ...    
         
     Em đi bỏ dỡ vần thơ    
     Để trang thư nhớ nhịp chờ bóng ai    
     Em đi nắng nhớ quắt quay    
     Mưa thương rả rít mắt cay nặng sầu    
         
     Em đi bỏ dỡ trang đầu    
     Bài thơ vần cuối lạc màu thơ xưa    
     Em đi Trăng lụn , Sao thưa    
     Gió thôi bay nữa , mây vừa ngừng trôi    
         
     Em đi bỏ anh đơn côi    
     Vần thơ chưa ráp em thôi hoạ rồi    
     Em đi mình anh lẻ loi    
     Mưa phùn giăng mắt lệ rơi đầm đìa    
         
     Từ này mình anh đêm khuya    
     Đôi tay nhấn phím ai chia nỗi buồn    
     Em đi thổn thức đêm buông    
     Nốt phím chờ đợi em tuồn vần thơ    
         
     Em đi đêm trắng bơ vơ    
     Đành sao em để anh ngơ ngẩn chờ    
     Em đi bỏ dỡ vần thơ    
     Không em anh nối nhịp chờ với ai ?    
         
     Em đi ... mắt anh mặn cay     
     Đêm nay đêm nữa chờ ai bây giờ    
     Em đi để anh thẫn thờ    
     Tay lơi bàn phím tình thơ tan tình...    
         
     HRPT    
     3.5.2011    
         
     Hic...hu hu hu...    
         
     
           
             		              					 					 			 		                     
       
    R
               
       
    < Sửa đổi bởi:  Viet duong nhan -- 3.6.2011 18:55:00  >   
       
       
       
    BÓNG MỜ XA   
       
    Lẻ bóng chiều thu lẻ bóng chờ   
    Đường xưa lối cũ buồn chơ vơ   
    Rừng Thu xao xác sầu buông lá   
    Ta lạc nhau rồi dỡ giấc mơ   
       
    Lỡ giấc ... canh tàn em đã đi   
    Nửa vầng trăng lạc sầu chia li   
    Dòng đời trôi mãi em xa mãi   
    Ta đã lạc rồi còn ước chi   
       
    Trăng lẻ lặng sầu buồn cúi mặt   
    Thuyền xa bóng lạc giữ dòng trôi 
    Biển hoang mang sóng tràn bờ cát   
    Xoá lấp vết hằn nhoà nhạt thôi  
       
    KHÚC NIỆM TỪ   
    
             		              					  
  					 			 		      
             		                   
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 07.06.2011 19:25:30 bởi khucniemtu >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
                            KHI EM ĐẾN  
     
   Khi em đến hương duyên toả ngát mộng  
   Lối đi vào giấc ngủ ấm mùa Đông  
   Khi em đến ánh hồng lan trời rộng  
   Cho tim lòng hâm nóng chờ Xuân mong  
     
   Khi em đến hạt sương giăng trong suốt  
   Anh kết vòng ngọc thuỷ vương miện hoa  
   Cài lên tóc mây em thơm mật ngà  
   Chân em nhẹ thước tha bừng nguyên thảo  
     
   Trên thạch nhủ anh khắc tình tim ảo  
   Sóng đôi kề mắt toả vạn vì sao  
   Tiếng nhạc tình ta bay bổng vút cao  
   Anh dạo khúc tiêu dao vào mộng mị  
     
   Này em nhé Uất Kim Hương thuần tuý  
   Thảm hoa hồng lót mộng dưới chân em  
   Bừng nắng lên tan nhũng cho bước êm  
   Em Thánh Nữ anh tội đồ phủ phục  
     
   HRPT  
     
   
            
Đính kèm (1) 		                    
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2011 21:26:49 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
    
        
        
            
            
               
     
   TRẢ EM KỶ NIỆM  
     
   Trả lại em sân trường ngày thuở nhỏ  
   Cành bàng vương đôi nhánh buồn chơ vơ  
   Đợi chờ trong ảo hy vọng vô bờ  
   Em xa mãi tầm tay không trở lại  
     
   Trả cho em thơ tình ngày ngây dại  
   Tuổi hồn nhiên mi mắt chưa biết cay  
   Trả cho em hết bao tháng năm dài  
   Trong khắc khoải đêm dài mơ lỡ giấc  
     
   Trả em lại Phượng vỹ vương ánh mắt  
   Đôi bướm hồng lưu bút mộng ngàt xanh  
   Đôi tim thơ đỏ lộng vần thơ mong  
   Nay trả hết trả mơ về thực tại  
     
   HRPT  
   8.6.2011  
  
  
 
            <bài viết được chỉnh sửa lúc 08.06.2011 21:25:12 bởi HRPT >
            
         
     
    
 
    
     
 
     
    
    
    
    
	
    
    
    
    
        
            
    
        Thống kê hiện tại
        Hiện đang có  0 thành viên và  3 bạn đọc.
        
 
            
         
     
    
    
    
    
    
    
        
        
        
	
            Kiểu: