Hộp Bánh Trung Thu
Nguyên Đỗ 01.11.2010 13:06:07 (permalink)
Hộp Bánh Trung Thu



Mỹ đang ngồi loáy hoáy soạn bài trên lầu cho tuần tới thì Mẹ nàng lên tiếng gọi: "Mỹ ơi, con có thùng gì đây này! Mẹ ký giấy nhận rồi đó! Con đặt hàng hay sao đó?"

-- Hàng gì đâu, con đâu có mua hàng bao giờ, người Việt mình nhỏ con, nhìn sách quảng cáo catalog thì đẹp, đến khi mua về ít khi nào mà vừa ý lắm Mẹ!

-- Thế không biết cái gì trong này mà cũng nặng, con đặt mua gì cho chiếc máy vi tính của con hở?

-- Không, thôi để con chạy xuống coi! Chắc là quà Trung Thu của chú Long đó Mẹ ạ!

-- Họ hàng mình đâu có ai tên Long đâu!

-- Mẹ thật, chú Long là người con quen trên mạng lưới đó, Mẹ không nhớ năm nào con đã Bố Mẹ với trà và hộp bánh Trung Thu à? Đó là của chú Long á!

-- Mẹ già lẩn thẩn rồi con, mà con nhận quà vậy là nợ người ta rồi đó! Con có hứa hẹn gì với người ta không mà người ta tốt với con thế?

-- Con có hứa hẹn bao giờ đâu, mà chú ấy cũng chẳng bao giờ hó hé yêu thương gì nên có gì đâu mà ngại, chú ấy tốt bụng mà mình không nhận là phụ lòng tốt của chú ấy đó Mẹ à. Mẹ đưa con cắt thùng quà xem coi thử!

-- Con gái con đứa chúng bay ở bên này tự do quá, cứ giao du lung tung, không khéo lại hư đấy!

-- Mẹ thấy con ra trường cả mấy năm rồi, con có hư hỏng gì đâu. Con vẫn phụng dưỡng bố mẹ trong khi các anh các chị đã đi riêng hết rồi. Mẹ thấy con gái út Mẹ thương bố mẹ không?

-- Úi chào, mèo con khen mèo con, để xem mai mốt rồi ra cô có lấy chồng bỏ cha mẹ một nơi không?

-- Không đâu, để con kiếm anh nào mồ côi, lấy về bắt ở rể cho bố mẹ nha!

-- Con hư quá, không giữ mồm giữ miệng thì có ngày ế tha hồ mà khóc!

-- Khóc làm chi, ở độc thân không sướng sao, tha hồ để đàn ông con trai nó thèm!-

-- Con gái chúng bây ăn nói hồ đồ lắm đó! Liệu hồn trông chừng miệng lưỡi, bố mày mà nghe được thì tha hồ mà ăn đòn!

-- Bố có la mắng con hay đánh đập bao giờ đâu! Nếu có cũng được mẹ bênh vực con gái út của mẹ mà!

-- Miệng lưỡi quá nhỉ! Lại đây mẹ cú đầu con một cái bây giờ!

Mẹ nàng đưa tay lên giả như cú đầu, Mỹ ôm thùng quà lên phòng, mở ra thấy hai hộp bánh trung thu do hãng Đông Hưng Viên làm với bức thư của chú Long.

Cháu Mỹ mến,

Chắc cháu tưởng chú quên bánh Trung Thu của cháu rồi, hahahaha, lần đó chú không nhớ là có tháng 7 nhuận nên nói là tết Trung Thu vào đầu tháng 9 Dương li.ch, thật ra là ngày 6 tháng 10 mới đúng tết Trung Thu.

Chú đã bảo đừng có "no", cứ để cho chú "no" mà.

Từ đầu năm nay, California có Luật Bánh Chưng cấm các loại bánh như bánh chưng, bánh tét để lâu quá 4 tiếng trước khi bán. Vào đầu năm 2006, nhân dịp Tết Bính Tuất vừa quạ nhân viên Sổ Y Tế quận Cam canh me các tiệm không cho bán bánh để lâu, nhưng nhờ có dân biểu Trần Thái Văn đang đề nghị dự luật mới cho nên họ chỉ cho để bánh trong 1 ngày. Nay gọ gọi bánh Trung Thu cũng có nhân đậu như bánh chưng nên cũng áp dụng luật đó.

Vào khoảng tháng 6 thì dự luật của ông Trần Thái Văn được thông qua, trong đó cho tiền sở Y Tế nghiên cứu thêm về cách làm bánh chưng để được lâu hơn và phải báo cáo lên Lưỡng viện California trước năm 2008. Trong đó không nói rõ luật hiện nay ra sao cho nên chú cũng chả biết luật đó còn hiệu lực hay không?

Do đó một số nhà bánh không còn bán bánh Trung Thu nữa như tiệm Song Long mà trước đây cháu đã thích. Chú ra hỏi 2 tiệm Song Long khác nhau mà cả 2 đều không bán bánh Trung Thu nữa.

Chú phải chạy tới tiệm Đông Hưng Viên mua loại này gởi tặng cháu, hy vọng cháu ăn thấy ngon và hưởng 1 Tết Trung Thu thật vui vẻ và nên ca bản nhạc sau cho đời thật tươi trẻ:


Tết Trung Thu đốt nhà cho vui
Em đốt nhà tiêu cháy xóm làng
Lòng hân hoan thấy nhà ra tro
Em múa ca bên ánh lửa hồng


Mỹ bật cười khanh khách, chú Long diễu thật. Nàng kính mến chú thật tình, lúc nào cũng tận tụy với anh chị em, con cháu... Nàng từng xúi chú cưới thím nào hay cô nào đi để lo cho chú lúc về già, chú cứ nói, "Để chú tu..." rồi đùa, "Chú đang tu.... chai bia." Sợ chú luôn!

Hồn nàng đi về những chuỗi ngày thơ ấu, với tiếng hát đi rước đèn đêm trăng rằm:



Tết Trung Thu rước đèn đi chơi
Em rước đèn đi khắp phố phường
Lòng vui sướng với đèn trong tay
Em múa ca dưới ánh trăng rằm

Đèn ông sao với đèn cá chép
Đèn thiên nga với đèn bướm bướm
Em rước đèn này đến cung trăng
Đèn xanh lơ với đèn tím tím
Đèn xanh lam với đèn trắng trắng
Trong ánh đèn rực rỡ muôn màu

Tít trên cao dáng tròn xinh xinh
Soi xuống trần ánh sáng dịu dàng
Rằm tháng tám bóng Hằng trong sáng
Em múa ca vui đón chị Hằng...

Tùng dinh dinh cắc tùng dính dính!
Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh!
Em rước đèn này đến cung trăng...
Tùng dinh dinh cắc tùng dính dính!
Tùng dinh dinh cắc tùng dinh dinh!
Em rước đèn mừng đón chị Hằng...

Tết Trung Thu bánh quả đầy mâm
Em bé nhà ưa đứng quây quần
Đòi hạt sen bánh dẻo đầy nhân
Em muốn ăn bốn, năm ba phần

Ngọt thơm như bánh dẻo bánh nướng
Ngọt cay như mứt gừng mứt bí
Ăn mát lòng lại thấy vui thêm
Hạt dưa nghe cắn giòn lốp đốp
Người vui hoan nói cười hấp tấp
Bao tấm lòng mừng đón trăng rằm



Mỹ nhớ về những rặng tre xanh quanh làng, nhớ những con đường quê, nhớ mỗi lần đi đọc kinh tối ở nhà thờ một mình rồi về nhà ở cuối thôn, có những bụi tre kêu tách tách, cọt kẹt trong đêm làm nàng kinh hãi, phải làm dấu, rồi nhắm mắt chạy thẳng cho hết khúc những bụi tre mọc cuối làng... Mà khổ nỗi đêm nào cũng vậy mỗi lần nhắm mắt chạy, là có tiếng chân thình thịch đuổi theo, sợ ríu chân. Vậy mà khi vào đến sân nhà, Mỹ hít hơi dài rồi từ từ thở ra, thủng thẳng bước về nhà, trước cặp mắt lo lắng của Mẹ và thán phục của em nàng, "Con có sao không, mà mặt đỏ thế?"

-- Đâu có sao, con chạy để về mau, chơi với em Tèo đó!

Thằng Tèo cười tít mắt, hạnh phúc vì có người chị lo lắng. Được ít năm thì cu Tèo dầm mưa bị cảm gió gì đó, đưa lên bệnh xá bị chích thuốc, rồi đi vĩnh viễn luôn. Nàng đã khóc biết bao nhiêu ngày không biết là bao nhiêu giọt nước mắt, rồi từ đó chẳng có thêm đứa em nào nên nàng miễn cưỡng là Út luôn, cái chỗ của thằng Tèo mà chẳng bao giờ nàng muốn chiếm. Mỹ vẫn thích và nhớ cảnh hai chị em cầm đèn ngôi sao, đèn quả ấu đi rước đèn dưới ánh trăng rằm mỗi dịp Trung Thu về.

Ước chi Tèo còn sống, qua Hoa Kỳ với gia đình và đang ở đây mở thùng quà của chú Long với Mỹ thì hay biết mấy. Nàng đọc lời quảng cáo in ngoài bao quà của hiệu bánh:





Đông Hưng Viên
Bakery
Escalier d'Or Hà Nội Cũ



Nhận Gởi Bánh Đi Các Tiểu Bang

Bán Sỉ và Lẻ Trân Trọng Kính Mời

8536 Westminster Blvd, Westminster, CA 92683

Tel: (714) 891-4404 (714) 891-4404 Fax: (714) 892-4945



Cũng may mà còn có dân biểu gốc Việt mình để bênh vực và bảo vệ quyền lợi và truyền thống của người Việt mình chứ không thì Trung Thu mà thiếu bánh Trung thu cũng mất đi phần nào truyền thống văn hóa của người Việt mình, mặc dù ai cũng có thể làm bánh Trung Thu nếu có công thức, nhưng mình làm tài tử thì cũng không thể ngon bằng tiệm chuyên môn được, và hơn nữa trong cuộc sống bận rộn ở xứ người, mấy ai bỏ thời giờ ra để xay bột, làm nhân nướng bánh.


Mỹ thầm cảm ơn chú Long đã gởi quà, cho nàng một khoảng thời gian ấu thơ đã mất, thấy chút đậm đà của tình nghĩa quê hương... Chỉ còn một tuần lễ nữa là đến Tết Trung Thu rồi. Cũng may nàng đã gọi báo các gia đình có con, cháu xem họ muốn tổ chức Trung Thu ra sao, để mượn hội trường trong nhà thờ hay trường học để tổ chức lễ Trung Thu và phát kẹo bánh cho các em. Thùng quà của chú Long coi bộ chia không đủ cho các em, chắc chỉ để cho các anh chị em thiện nguyện tới nhà dùng trà, ăn chút ít làm duyên và thưởng ngoạn trăng với gia đình ở sân sau, nghe gió reo qua dãy thông sau nhà.

Nguyên Đỗ
#1
    Chuyển nhanh đến:

    Thống kê hiện tại

    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
    Kiểu:
    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9