TRỞ LẠI NGÀY XƯA
Viết Cho Mình Và Viết Cho Em
"Có những niềm riêng làm sao nói hết
Như mây như mưa như gió biển khơi"
Ước gì làm cơn gió
Để rong chơi quên những ưu phiền
Ước gì làm cơn mưa
Xoá tan những vết bùn loang lỗ.
Gió ơi gió,
Hãy đưa mây đi về nơi nắng gắt
Để làm dịu đi cái nóng rát bỏng da người
Nhè nhẹ thôi kẻo rồi mây tan hết
Khi ấy mặt trời sẽ cười và giọt mồ hôi rơi.
Mồ hôi rơi hay là nước mắt rơi
Muốn biết chăng hãy hỏi lại ông trời
Ổng sẽ cười và nước mắt lại rơi
Thôi thế thì hãy hỏi lòng người vậy
Nước mắt rơi hay là mồ hôi rơi ?
Những lúc buồn thì nước mắt sẽ rơi
Nếu chỉ vậy là thường lắm người ơi
Một khi buồn mà nước mắt không rơi
Chảy ngược vào trong thế mới thật buồn.
Rồi mùa mưa lại đến
Những nỗi buồn sẽ được cuốn trôi
Rồi mùa xuân lại sang
Những niềm vui đâu đó sẽ tới.
T430062010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:35:32 bởi Kẻ khờ >
Viết
Viết cho vơi đi nỗi buồn
Vơi đi những lúc ngắm chuồn chuồn bay
Vơi đi cành động gió lay
Vơi đi trong những đắng cay cuộc đời
Vơi đi mơ mộng một thời
Vơi đi lửa giận những lời chua cay
Vơi đi chếnh choáng cơn say
Vơi đi khó nhọc bao ngày đã qua.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:32:23 bởi Kẻ khờ >
Lời Nhắn
Em ơi đợi anh nhé
Nhưng cũng đừng đợi hoài
Chỉ đợi vừa đủ thôi
Cho rõ ràng nỗi nhớ.
Một tình yêu dang dở
Một nỗi buồn đơn côi
Nhưng cũng bình thường thôi
Nhiều người nay vẫn thế.
Tuy có điều bất diệt
Làm người có tình yêu
Dẫu yêu ít yêu nhiều
Tuỳ mỗi người mỗi tính.
Riêng phần anh chung tình
Dẫu muôn phần xa cách
Lòng vẫn niệm một điều
Mãi mãi một tình yêu.
T501072010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:39:11 bởi Kẻ khờ >
Dang Dở
Mộng ước ngày xưa có rất nhiều
Nhưng rồi cuộc đời cuốn mất tiêu
Chỉ giữ được một điều duy nhất
Một tình yêu buồn nhưng vẫn yêu.
CN04072010.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:41:18 bởi Kẻ khờ >
Nhớ
Thuở ấy hồn nhiên ngây thơ lắm
Chỉ biết yêu thôi chẳng biết nhiều
Yêu cha yêu mẹ yêu bè bạn
Yêu riêng một người gọi người yêu.
Tình yêu của thời còn tuổi trẻ
Chỉ là mỉm cười thế mà yêu
Những giọt nước mắt lúc giận dỗi
Mà sao năm tháng vẫn không nguôi.
Để rồi một mai khi đã lớn
Cay đắng buồn vui cũng đã nhiều
Dẫu cho cách biệt mà vẫn nhớ
Đến khi gặp lại vẫn còn yêu.
T515072010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:43:05 bởi Kẻ khờ >
Mông Lung Hạnh Phúc
Đã biết rằng xa mặt cách lòng
Thì ôm chi nữa mối tương tư
Để cho dòng đời đưa lạc lối
Tìm lại làm gì, chút thực hư !
Mộng tưởng ngày sau sẽ tốt lành
Rằng tan trong đó mối tương tư
Ngờ đâu duyên nợ không hợp lối
Để tháng ngày trôi, vẫn thực hư !
Tôi trách tôi hoài có ích chi
Thì thôi, hãy cứ lặng im đi
Thời gian sẽ xoá nhoà mọi thứ
Những vết thương lòng, hãy quên đi.
Tôi tiếc tình tôi vẫn dở dang
Dù đã một lần bước sang ngang
Cũng hãy để lòng mình khép lại
Biết chăng ngày sau sẽ sang trang...
Tôi biết rằng mình chẳng cao sang
Mộng chi cho lắm ôm sầu muộn
Quẳng gánh lo đi, mà vui sống
Hãy để lòng mình thanh thản hơn.
Tôi muốn một cuộc sống bình an
Với người tôi yêu, chẳng giàu sang
Miễn sao gia đình được đầm ấm
Hạnh phúc tràn trề với thời gian.
Hạnh phúc là gì em biết không ?
Một gia đình nhỏ, chẳng mênh mông
Giàu sang quyền quí chi cho mệt
Miễn sao lòng mình chẳng trống không.
Em biết rằng tôi chẳng giỏi giang
Thì em hãy đừng mộng giàu sang
Tình ta sẽ được phần nồng ấm
Đừng có so bì em biết không...
T606082010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:54:18 bởi Kẻ khờ >
Tình Si
Em đã cho tôi một chút buồn
Một chút vu vơ ngồi ngắm trăng
Rồi em mặc đó, mình tôi đứng
Tựa kẻ lang bạt với rêu phong.
Nhuộm chút phong trần trong quá khứ
Hiện tại không thể nào xoá tan
Và tôi vẫn suốt đời phiêu bạt
Cùng với tình tôi mặc thời gian.
Thương thay cho một kẻ si tình
Trái tim đem trao cho người khác
Còn hồn thơ thẩn cùng năm tháng
Thân xác hao gầy theo thời gian...
Em đã quay lại nhìn tôi khóc
Nước mắt ngập tràn, trong lòng tôi
Và rồi em lại, mặc tôi đó
Với những tâm tình đang ngổn ngang.
Trách sao cho một kẻ si tình
Trái tim đang lành, muốn xé toang
Để mà đem ra làm minh chứng
Cho mối thâm tình vượt thời gian.
T707082010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:49:44 bởi Kẻ khờ >
Tìm Lại Trái Tim
Hồn tôi phiêu bạt từ dạo ấy
Bởi vì tôi mất trái tim rồi
Bao năm xuôi ngược tìm gắn lại
Gắn nhầm tim lạ, hại đời tôi.
Nhịp đập này đâu phải tim tôi
Đập sao chỉ có đập một hồi
Lại dẫn đưa thêm dòng máu lạ
Tôi không là tôi được nữa rồi.
Có ai nhặt được trái tim tôi
Xin hãy ban ơn mà trả lại
Đừng để hồn tôi phiêu bạt mãi
Trả tôi là tôi với cuộc đời.
T310082010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:51:59 bởi Kẻ khờ >
Tìm Lại Giấc Mơ Xưa
Chiều qua bất chợt trời mưa
Mờ nhạt bóng người, thoáng hiện chuyện xưa
Ngày xưa là khoảng trời mơ
Một chút dại khờ, một chút nên thơ
Một chút gì của ngẩn ngơ
Bởi tiếng cười hồn nhiên nơi hoang xơ
Hoang xơ lắm làng quê xưa
Nơi có hai mùa mưa nắng, và em
Cô bé dễ thương đáng yêu
Với chút nũng nịu, để mà làm duyên...
CN15082010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:53:49 bởi Kẻ khờ >
Giấc Mơ Hoa
Giấc mơ vẫn đâu đó
Trong trí óc mông lung
Của kẻ sau giấc mộng
Ở biển đời mênh mông...
Một giấc mơ rất đẹp
Có bóng nàng thướt tha
Trong nắng vàng rực rỡ
Khoe sắc cùng muôn hoa
Hoa có xanh, có vàng
Nàng có trắng, có cam
Lá hoa xanh đậm đà
Da nàng trắng mịn màng
Cánh hoa màu vàng thắm
Áo nàng màu cam tươi
Hoa nở bung khoe sắc
Nàng miệng cười rất duyên.
Khách thập phương ghé lại
Ngắm hoa, hay ngắm nàng...
T418082010
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 21:55:42 bởi Kẻ khờ >
Xưa
Trời không mưa, sao mắt em lệ ướt
Nắng mỉm cười, cớ sao em lại buồn.
Ngày xưa ấy anh gặp em trên phố
Tiếng em cười rạng rỡ trong nắng vàng
Để cho trái tim anh mang niềm nhớ
Mãi đi tìm, tìm lại dáng hình ai.
Dòng đời cuốn, cuốn anh theo cuộc sống
Với lo toan vật chất của đời thường
Để bao năm, nén chặt đáy tâm hồn
Một nụ cười, một hình bóng... ngày xưa.
Ngày tình cờ, tình cờ ta gặp lại
Em mỉm cười, anh lại thấy ngày xưa.
Nhưng nụ cười em không còn rạng rỡ
Đượm chút buồn, chẳng còn nét ngây thơ.
T223081999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:54:49 bởi Kẻ khờ >
Ngắm Hoa Nước
Ngàn tia nước bung về muôn ngàn hướng
Những bông nước nở vào trong bão bùng
Mưa càng lớn đoá hoa càng nở đẹp
Để trào dâng ngọn sóng vỗ đôi lòng.
Dòng thác trắng dội vào nền lát cứng
Xói mòn dần cả những viên đá lạnh
Làm mềm lòng những trái tim sắt đá
Mang nhớ nhung vào ánh mắt xa xăm...
Đưa kỷ niệm về ngày xa xưa ấy
Một chiều mưa hai đứa dưới hiên nhà
Ngắm dòng nước, anh bảo trời đang khóc
Ngẫm chuyện mình, em nói lệ trời rơi.
T230081999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:01:43 bởi Kẻ khờ >
Nghẹn Lời
Những giọt ngọc
________Giọt nước mắt em
______________ngày ấy
Lấp lánh quanh đây
________nét cười rạng rỡ
Mà người ơi
_____nay đang ở phương nào...
T401091999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:04:57 bởi Kẻ khờ >
Vu Vơ
Chiếc liềm nhỏ em nhỡ đánh rơi
Ai đem nhặt được ném lên trời
Liệng thêm mắt biếc sao hôm ấy
Đêm nay nhìn lại tiếc nhưng thôi.
T307091999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:06:59 bởi Kẻ khờ >
Tựa Nam Châm
Yêu người, người chẳng yêu ta
Kề bên thật đấy, nhưng xa chẳng gần
Chẳng gần, níu kéo cho gần
Kéo hoài, kéo mãi - chẳng gần mà xa.
T601101999
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2010 22:08:47 bởi Kẻ khờ >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: