Frankenstein Nó là sản phẩm đi ngược lại quá trình hình thành sự sống của tự nhiên, một tạo vật gớm guốc mang sinh lực của cái chết. Định mệnh khốc liệt đã bắt con quỷ và kẻ tạo ra nó cuốn vào nhau trong vòng xoáy bất tận của oán hận…
Tên sách: Frankenstein
Tác giả: Mary Shelley
Dịch giả: Lê Nguyệt Áng
NXB Văn học
Nó được tạo ra để làm một con người...
Thế nhưng nó hoàn toàn không phải một con người...
Nó là một dị bản kinh tởm của con người, được lắp ghép bởi những bộ phận của người chết. Victor Frankenstein đã gom nhặt cơ thể của nó chủ yếu lấy từ phòng giải phẫu tử thi và lò sát sinh. Ngay từ khi nó mở đôi mắt ướt nhoèn để lần đầu nhìn thấy ánh sáng, linh hồn nó đã bị nguyền rủa...
Nó dần cảm nhận được cuộc sống mà nó bị vứt vào, cảm nhận được tình thương con người và cả những điều man trá độc ác. Nó cảm thấy bất lực và đau khổ vì bị con người ruồng rẫy, bị cuộc sống khinh bỉ. Và nó dần nhận thức được nỗi cô đơn khủng khiếp của mình.
Nó chỉ có một mình trong thế giới mà nó không thuộc về...
Victor Frankenstein đã tạo ra nó trong một cơn điên rồ như bị Satan nhập hồn, để rồi địa ngục kinh hoàng đổ sụp xuống đầu anh.
Và con quái vật đã ra đời...Anh là một con người si mê khoa học đến điên cuồng. Anh có niềm khát khao mãnh liệt trở nên vĩ đại hơn bản chất mình cho phép. Từ thời niên thiếu, anh đã để mình bị cuốn theo những triết lý siêu thực của giả kim học, tin theo những điều khủng khiếp như ma thuật gọi hồn người chết. Tất cả những điều đó lưu lại trong anh một nền tảng nhận thức điên rồ. Đến khi trưởng thành, anh theo học triết học tự nhiên, hoá học... tại Đại học Igodstadt. Anh đã đi sâu nghiên cứu cơ thể con người, sinh lý học và dần nhận ra anh đang nắm trong tay một quyền lực phi thường, một bí mật vĩ đại mà có lẽ chỉ mình anh có. Quyền lực tạo nên sự sống...
Nó là một sản phẩm đi ngược lại quá trình hình thành sự sống của tự nhiên, một tạo vật gớm guốc mang sinh lực của cái chết. Nó mang sức mạnh và tầm vóc đáng sợ, vượt xa nhận thức đơn thuần của con người. Giống như quỷ Satan trong truyền thuyết, nó bị nguyền rủa ngay từ khi được sinh ra. Nó đã gây nên những tội ác tàn bạo nhằm đòi lại công bằng cho cuộc sống của nó. Nó là một ác quỷ đáng nguyền rủa.
Thế nhưng, nó quả thực là một sinh vật đáng thương...
Từ những mảnh vụn của cái chết, nó được thổi vào sức sống. Nó mang một hình hài ghê tởm với đôi mắt ướt nhoèn, giống hệt màu nâu xám của xương hốc mắt, nước da úa tàn, và đôi môi đen mím chặt. Loài người sợ hãi nó, xa lánh nó và khinh ghét nó. Nó không có được điều mà mọi sinh vật được tạo ra trên thế gian được quyền có - tình thương. Nó tự nhận thức cuộc sống bằng tâm hồn của mình, tự học cách nói, cách giao tiếp thông thường. Và càng hiểu biết thêm nữa, nó càng nhận ra nó không thuộc về tất cả. Chút tình thương hiếm hoi nhận được từ ông già mù dưới mái nhà tranh đã nhanh chóng bị những người nó hằng yêu thương và chăm sóc tước đoạt.
Nỗi đau khủng khiếp bủa vây lấy nó, và nó cần đòi lại sự công bằng từ con người đã nhẫn tâm ban cho nó sự sống. Nó cần một sinh vật giống như nó để nó có kẻ chung sống và trao đổi những tình cảm cần thiết cho sự tồn tại, kẻ đó phải là đồng loại với nó, có những nhược điểm như nó. Nó cầu xin trách nhiệm của người "cha" đã ban cho nó sự sống và nhận được chỉ là nỗi thất vọng khi chính người đó cũng ghê tởm nó hơn bất kỳ ai.
Nó bị cuộc sống quay lưng, và nó bị buộc phải trả thù cuộc sống...
Bản thân Victor Frankenstein, người tạo ra con quỷ, cũng phải gánh chịu những nỗi đau thương mất mát do chính sản phẩm của anh mang lại. Con quái vật bị đẩy đến tận cùng tuyệt vọng đã quay lưng trả thù cuộc sống, trả thù chính kẻ đã tạo ra nó. Anh mất đi những người em yêu quý, mất đi người bạn thân thiết, và mất luôn cả người con gái anh yêu thương nhất trên đời. Đó dường như là sự trả giá đích đáng cho những gì mà anh đã tạo ra. Anh đã đưa vào cuộc sống một con quỷ và gần như ngay lập tức vứt bỏ trách nhiệm của mình. Quả báo đã tìm đến và giáng cho anh những đòn đánh tàn khốc.
Định mệnh đã bắt con quỷ và kẻ đã tạo ra nó cuốn vào nhau trong vòng xoáy bất tận của oán hận.
Tất cả những điều đó làm nên cuốn tiểu thuyết Frankenstein kinh hoàng và sâu sắc đến tột cùng. Mary Shelly đã viết nên một tác phẩm kinh dị tuyệt vời, hàm chứa những triết lý lớn lao và ám ảnh sâu sắc. Nỗi ám ảnh đó không đến từ con quái vật gớm guốc, cũng không đến từ những tội ác nó gây ra, mà đến từ nỗi cô đơn khủng khiếp của nó. Người đọc sẽ cảm nhận một nỗi cô đơn độc nhất vô nhị trong văn chương nhân loại, để rồi sau đó phải ngậm ngùi thương cảm cho số phận trớ trêu của một linh hồn bị nguyền rủa.
Mary Shelly (1797 - 1851) viết Frankenstein năm bà mới 18 tuổi. Những dòng văn cổ điển, tao nhã của Mary Shelly đã đem lại cho con quái vật sự bất tử, và đưa tác phẩm của bà vào hàng kinh điển, như một trong những tác phẩm tiên phong trong thể loại tiểu thuyết khoa học giả tưởng hiện đại. Đã có rất nhiều tác phẩm nghệ thuật lấy cảm hứng từ con quái vật của bà, một “sự sống” được nhào nặn từ những vật liệu sơ cấp, chưa hoàn thiện nhưng được trang bị sức mạnh siêu phàm và ý thức về nỗi cô đơn của mình…
http://nhasachonline.com.vn/vi/spct/id1450/Frankenstein/