Biển nhạt
HT rất vui được giao lưu cùng với các bạn:
- Hồng Tuyên
- Mưa phố Núi
- Tai Vàng
mỗi một người đều có cái hay để HT học tập thêm trong văn thơ , hy vọng ngày nào đó!... Tất cả chúng ta sẽ họa nên một bức tranh đời, nhiều màu sắc.... cùng ngồi ngắm và nhìn nhau.
cuối tuần chúc các bạn sức khỏe, nhiều niềm vui cho ngày mới.
Phận cù cong Niềm riêng gởi áng mây hồng
Trông theo ngàn dặm- hỏi lòng người dưng?
Chữ yêu, ai viết nửa chừng?
Chữ tình, ai gởi đỏ hừng má em?
Có chồng! em chẳng dám thêm!…
Bốn ông, chết bốn - cảnh đêm cô phòng
Thôi đành ôm phận cù cong
Ngày sau nhặt lá tích công tặng chùa
Giận Người
Một là… anh nói anh yêu
Hai là… anh để gió chiều cuốn đi
Với anh…em có nghĩa gì
Hay là anh để dành khi đói lòng
Xa em…anh có nhớ mong
Vắng em…anh thấy trong lòng buồn, vui?
Mây kia bay đến chân trời
Còn em hoa nắng giữa đời bơ vơ
Yêu anh, em đã mong chờ
Giận anh, em viết vần thơ tỏ bày
Bao giờ em gặp anh đây
Nước mưa hòa với lệ cay tủi hờn
THƯƠNG YÊU
Đói lòng tới gốc cây sung,
Tình yêu là để ta cùng thương nhau.
Đằm thắm đã đến rất mau,
Cả hai sét đánh một màu mến yêu.
Xa em anh nhớ rất nhiều,
Vắng em anh thấy bao điều cô đơn.
Xin em chớ giận chớ hờn,
Miệng cười hoa nở, tiếng đờn giọng ca.
Tình mình gắn bó thiết tha,
Dù cho sông cạn , nhạt nhòa gió mây,
Yêu thương ta cứ vui vầy,
Cùng nhau vun đắp một cây an lành!
Tài Vang
Phận cù cong
Niềm riêng gởi áng mây hồng
Trông theo ngàn dặm- hỏi lòng người dưng?
Chữ yêu, ai viết nửa chừng?
Chữ tình, ai gởi đỏ hừng má em?
Có chồng! em chẳng dám thêm!…
Bốn ông, chết bốn - cảnh đêm cô phòng
Thôi đành ôm phận cù cong
Ngày sau nhặt lá tích công tặng chùa
_____________________________
Lê Hoàng Trúc
chúc bạn luôn vui và giàu ý thơ.
DUYÊN SỐ
Số em là số sát ông chồng,
Thương yêu anh dám lấy em không?
Bốn ông trước đã ra đồng,
Giờ anh còn muốn làm chồng em không?
Số em dù số sát chồng,
Anh vẫn dám cưới em đồng ý không?
Mặc ai trước đã ra đồng,
Yêu em tha thiết anh không sợ gì!
Bây giờ em nhất anh nhì,
Hợp nhau quyên số , so bì làm chi?
Em yêu cứ lấy anh đi!
Đôi ta gắn bó lo gì số kia!
Tài Vang
Hãy về bên em Vẫn biết anh buồn! Em phải làm sao?
Đổi gió, thay trăng để người bớt sầu
Nhìn thấy anh buồn! Em cũng buồn lay…
Giọt đắng trên môi loan đọng khóe hồn
Đêm nay ngoài kia bão tố dội về
Trông trời xa nhớ người lòng tái tê
Đôi chân run tìm vách đời tựa nhẹ
Âm thanh mưa rót mãi réo gọi tình
Có lẽ là! Anh chẳng bao giờ tỉnh?...
“hồ tương tư sâu thẳm nhấn chìm mình”
Một đóa quỳnh lặng thầm bên trống vắng
Tỏa hương chiều bay theo gió tìm ai
Cái bóng ấy!... Cái… Hư không bất tận!...
Đốt tim em bốc khói tận mây ngàn
Đừng đi nữa, hãy về bên em nhé!
Cỏ thiên đàng ta nhặt, ủ cho nhau.
Hãy về bên em
Vẫn biết anh buồn! Em phải làm sao?
Đổi gió, thay trăng để người bớt sầu
Nhìn thấy anh buồn! Em cũng buồn lay…
Giọt đắng trên môi loan đọng khóe hồn
Đêm nay ngoài kia bão tố dội về
Trông trời xa nhớ người lòng tái tê
Đôi chân run tìm vách đời tựa nhẹ
Âm thanh mưa rót mãi réo gọi tình
Có lẽ là! Anh chẳng bao giờ tỉnh?...
“hồ tương tư sâu thẳm nhấn chìm mình”
Một đóa quỳnh lặng thầm bên trống vắng
Tỏa hương chiều bay theo gió tìm ai
Cái bóng ấy!... Cái… Hư không bất tận!...
Đốt tim em bốc khói tận mây ngàn
Đừng đi nữa, hãy về bên em nhé!
Cỏ thiên đàng ta nhặt, ủ cho nhau.
Lê Hoàng Trúc
ANH SẼ VỀ
Đời khổ đau anh buồn đi mãi,
Gửi tâm tình để lại nơi em
Tình ta mới nhen mà đã thắm,
Lòng u buồn ta chẳng thể quen!
Đời bão tố đang dội về đây đó,
Lòng tái tê ta để về sau,
Cuộc đời ta phải có nhau,
Ân tình sẽ thắm anh mau trở về!
Anh sẽ về khi anh có thể,
Quyết vượt qua hết thảy gian nan,
Thấu tình em mãi chứa chan,
Ta luôn nhớ lúc cơ hàn có nhau!
Đợi anh nhé, đừng mau nước mắt,
Lệ sẽ tràn khi ta gặp mặt.
Tình ta mãi mãi sắt son,
Bên nhau hạnh phúc cho tròn tháng năm!
TV
Đợi cành san hô
Anh là biển, muôn đời làm sóng vỗ
Ngẩn ngơ chiều, em lội bãi hoang ca
Ào ạt bờ, lặng lẽ về khơi xa…
Ôi! con sóng bạc đầu trong nỗi nhớ
Em yêu anh! một đời bờ rạn vỡ
Bám thời gian thân cát cũng hao gày
Tình chúng mình như vệt nắng hong mây
Ôm trong gió – gió không hình, không sắc
Tan vào nhau, hai linh hồn vướng bận
ấp mộng đời chia sẻ những thương đau
Biển và bờ chưa khoảnh khắc rời nhau
Dù muôn kiếp chẳng thể hòa xác thịt
“Mùa san hô” năm nay còn rất ít!
Anh nhớ tìm một nhánh tặng bờ em.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.06.2012 20:25:30 bởi Lê Hoàng Trúc >
Trăng đơn Trong tim anh một phần thịt đã chết
Vết thẹo tình ai đó cắn từ lâu
Em chạm nhẹ anh tuôn dòng nước mắt
Buốt lòng em úp mặt giấc đơm sầu
Tình đánh mất anh giận đời cáo xé
Mượn bóng xa đổi lấy một hình hài
Đêm trăng trở em thầm thì khe khẽ
Có bao giờ anh thật sự yêu em?...
Ngàn vì sao lấp lánh ánh xuyên rèm
Qua song cửa nỗi buồn cao vời vợi
Linh hồn anh, một đời không chạm tới
Mây đông tràn đưa nhẹ bóng trăng đơn.
Cô phòng
Giọt sầu giọt tủi , rơi !
Lặng lẽ đơn côi , vắng .
Khe khẽ thì thầm , mưa !
Lưa thưa nỗi nhớ - chờ ,
Tình ai một đời - đợi .
Vời vợi cô đơn - buồn .
Mưa tuôn , mưa tuôn .
Đêm dậm sâu nổi nhớ
Bơ vơ ơi tủi hờn .
Khát khao chới với ,
Một hình một bóng , ai ?
Cuối trời mưa lặng lẽ ...
Nhẹ bóng tôi - Cô phòng !
Mưa phố núi
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/101700/71B2562849674730B9A2BD5ACF8DA66A.jpg[/image]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.06.2012 16:31:53 bởi mưa phố núi >
Mộng Lòng
Tôi mải bon chen giữa cuộc đời
Chưa tròn ước nguyện… mộng lòng ơi
Bao nhiêu mong muốn ngày chưa tới
Lòng lặng, tâm tư cũng rã rời
Tôi mải chạy theo một bóng hình
Ảo huyền giữa thế tục lung linh
Nẻo thương chưa dệt thành mơ mộng
Chưa tỏ yêu đương kết nụ tình
Tôi dấu vào tim một thoáng buồn
Nụ cười như héo lợt màu son
Ai thoáng về qua làn gió nhẹ
Một chiếc môi hôn đợi mỏi mòn
Đợi cành san hô
Anh là biển, muôn đời làm sóng vỗ
Ngẩn ngơ chiều, em lội bãi hoang ca
Ào ạt bờ, lặng lẽ về khơi xa…
Ôi! con sóng bạc đầu trong nỗi nhớ
Em yêu anh! một đời bờ rạn vỡ
Bám thời gian thân cát cũng hao gày
Tình chúng mình như vệt nắng hong mây
Ôm trong gió – gió không hình, không sắc
Tan vào nhau, hai linh hồn vướng bận
ấp mộng đời chia sẻ những thương đau
Biển và bờ chưa khoảnh khắc rời nhau
Dù muôn kiếp chẳng thể hòa xác thịt
“Mùa san hô” năm nay còn rất ít!
Anh nhớ tìm một nhánh tặng bờ em.
< Sửa đổi bởi: Lê Hoàng Trúc -- 20.6.2012 20:25:30 >
_____________________________
Lê Hoàng Trúc
TÌNH BIỂN BỜ
Anh là biển mênh mông rộng lớn,
Sóng anh xô luôn luôn dữ tợn,
Ào ạt vô bờ phủ kín tình em,
Lại hiền lành , bên em mơn trớn…….
Tình biển bờ có bao giờ? Ai biết,
Cả triệu năm vẫn tha thiết bên nhau !
Tình biển anh lắng sâu cùng năm tháng,
Tình bờ em dài, dài mãi chẳng bến bờ ….
Bờ biển tình nhập vào thơ,
Yêu thương nồng thắm chẳng ngờ vực nhau,
Cho dù triệu triệu năm sau,
Thủy chung bờ biển trước sau vẫn bền!
Tài Vang
Quỳnh Hương qua đêm Hoa rụng bên thềm buổi sớm mai
Đêm qua gió lạc đến tìm vay
Mang theo hơi nước vùng tâm bão
Thả nặng hạt sương lạnh cánh gày
Tình hận năm xưa không kết nhụy
Vỡ lòng ngày mới trút hờn cay
Bên đời mượn bóng xây mộng cũ
Người đứng nâng hoa lệ ướt dài
Hôm trước có thấy nhà bạn đóa quỳnh, phải nói là tuyệt vời .... Cả đời hT nghe quỳnh chớ chưa bao giờ nhìn thấy ngoài đời thật. Không ngờ quỳnh đẹp quá, hèn chi! hễ ai có con gái lại muốn tên quỳnh. Chúc bạn cuối tuần có nhiều niềm vui. Tai VAng
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.06.2012 00:02:22 bởi Lê Hoàng Trúc >
Ánh hạ
Ta nhìn nhau qua ngưỡng cửa lình hồn
Tự hỏi lòng có thấy tình nôn nao
Hoa cứ thẹn nghiêng mình bên nắng mới
Gió chưa về ru ngọt khúc dân ca
Người xa hỡi! Xin cuộc đời chậm lại!...
Tan vào nhau rẹo mật ướp vành môi
Má xuân em say hồng đêm nguyệt tận
Trời tương lai đưa lối áng mây tình
Chiều thứ bảy nghe mùa còn xa lắm
Hạ chúng mình, đong đầy cánh “phượng bay”
Em mơ màng khắc tên anh trên đá
Bàn tay xưa khô héo hứng mặt trời
Dĩ vãng trôi mang theo điều mộng mị
Lời ru buồn em vẫn hát say mê
Tình bây giờ! “Đợi màu hoa phượng thắm”
Hồn đơm hương" gọi ve" sớm quay về.
Cõi riêng mình
Ngoài kia cánh én bay về đâu?
Trọn buổi sầu rơi núi bạc đầu
Mây ngủ lưng trời - chiều chín vội…
Tình em góa mộng chờ trăng sao
Lời ru tha thiết vỡ trên môi
Giọt đắng vị thương rụng xuống trần
Chầm chậm tan sâu hòa cát bụi
“Hình hài ôm ấp” mờ xa xôi
Xin! Nhót một người tận dĩ vãng
Mặt trời đi mãi với cô đơn
Ngàn năm xây bóng, cười nhân thế
Tóc nguyệt đêm nay “trắng” giận hờn
Còn bao lần gối, bờ hư ảo?...
Róc rách âm vang tiếng tự tình
Mùa thu chôn lá thành nỗi nhớ
Êm đềm say với cõi riêng ta.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.06.2012 19:54:55 bởi Lê Hoàng Trúc >
Quỳnh Hương qua đêm
Hoa rụng bên thềm buổi sớm mai
Đêm qua gió lạc đến tìm vay
Mang theo hơi nước vùng tâm bão
Thả nặng hạt sương lạnh cánh gày
Tình hận năm xưa không kết nhụy
Vỡ lòng ngày mới trút hờn cay
Bên đời mượn bóng xây mộng cũ
Người đứng nâng hoa lệ ướt dài
Quỳnh hấp dẫn nhờ hương dịu, cánh hoa ẻo lả dễ thương, nhưng bình minh lên là hoa ngã gục , hương chẳng còn ...... buồn thay! song còn cuộc đời khác đang chờ để vươn xa .... BÌNH MINH Ngoài trời chim hót chào ban mai,
Gửi lời yêu dấu để cho ai,
Xông pha mưa gió tìm hơi ấm,
Đang lạnh hơi sương , đau buồn hoài!
Năm nay hoa nở chẳng có hương?
Ai nỡ hái nhụy, chẳng vấn vương!
Tình đang còn đẹp sao lỡ bỏ,
Đầm ấm dịu hiền bao yêu thương? ….
Tài Vang
Mưa Tháng Bẩy
Tháng bẩy sang rồi mưa mãi rơi
Ai đem nước mắt rải ngang trời
Hình như trong nước mưa trong vắt
Có bóng em ngồi thấm lệ rơi…
Ai đem mong nhớ rót vào tim
Ai thả thương yêu để trốn tìm?
Chỉ có em thôi còn ở lại
Người đã xa rồi như bóng chim
Mưa vẫn rơi rơi ngoài hiên vắng
Gió lạnh từng cơn vẫn thổi về
Đêm nay có một người thức trắng
Lật từng kỷ niệm giữa đêm khuya
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: