Biển nhạt
Trích đoạn: Lê Hoàng Trúc
Mùi dưa cải
Gió đưa hoa cải bay xa
Hạt già gởi lại vườn nhà đất quê
Trông màu nắng ấm bên tê
Thu sau mầm nảy lá về như xưa.
Mẹ tôi hái lá muối dưa
Biết rằng tôi thích ăn dưa cải dầm.
Đêm thu dưới ánh trăng rằm,
Mẹ hò điệu lý con tằm cắn dâu.
Mấy mùa thu tiếp qua mau
Buồng cau hái xuống lá trầu tem đôi.
Theo chồng neo bến xa xôi,
Nhớ mùi dưa cải hồi còn bé thơ.
Nhắc phone trong lúc đợi chờ,
Giọng cha ran rảng con giờ khỏe không?
Năm sau giỗ mẹ tiết đông!
Cố mà dàn xếp nhà trông con về.
Giật mình như tỉnh cơn mê
Biết rằng mẹ đã bay về cõi tiên
Trông lên giọt lệ rơi nghiêng
Giục trời mưa đổ buồn riêng cảnh chiều.
Mẹ ơi! Con nhớ mẹ nhiều!
Nhớ mùi dưa cải chín chiều mẹ nuôi.
Đọc bài này bỗng nhiên đói cồn cào hihi, ướt cả cí keyboar rồi..........nhìn dĩa dưa hấp dẫn quá chừng.
Chào mừng bạn Lê Hoàng Trúc đến với dd VNTQ nha...chúc vui và sáng tác đều nè.
[image]http://diendan.vnthuquan.net/upfiles/135/091C80A7422745AC998CBA84B51E4178.gif[/image]
Băng Nguyệt
Tên đã hay, vần lại đến hay
Đầu gôm tuyết lạnh, cuối gôm mây
Khen tài nhã ngọc phun châu đấy
Hởi bạn! đợi ngày ta nắm tay!...
Băng ngậm sương giá, lòng không lạnh
Nguyệt du trăng giã, nguyệt không say
Mơ màng hư giã, hư hư giã
Thầy mẹ nắn tên thật khéo tài.
Lá bay Giáp mặt nhau rồi khó nói thay
Anh hào, phong nhã lại kém tài
Em cười một thoáng như hoa nở
Tôi sợ thời gian là lá bay.
Xác phượng hè xưa nằm rải rác
Hồn ve năm cũ ẩn quanh đây
Tôi về tìm lại bờ yêu nhỏ
em đã sang đò như lá bay.
Hoàng Trúc viết ngày 02-12-2010
Lời mẹ ru
Gió chiều thổi ngược bến xa
Sông thu sóng lặng, sương già buông rơi
Trông lên tím một khoảng trời
Vầng mây ngơ ngẩn, tôi thời ngẩn ngơ.
Nhìn qua xóm nhỏ lặng mờ
Nơi con lớn dậy, nương nhờ lời đưa
Con ơi! ngủ trọn giấc trưa,
Cho vơi nắng hạ, đong vừa tuổi mây.
Con ơi! mẹ đẩy đêm ngày
Trăm hoa xây mộng kết dài chân con
Bay đi cánh bướm còn non!
Bến quê bóng mẹ, trông mòn tháng năm.
Tha phương đất khách ăn nằm
Như mây lạc gió như mầm nhớm đông
Giờ đây con đứng bến sông
Mẹ ơi! con gọi mây hồng có nghe!…
Con về ngắm lại rặng tre
Cây khô nằm đó quanh hè, mẹ đâu?
Trời cao nghe trút cơn sầu
Mưa giăng ngập lối, mắt ngâu đỏ bầm.
Hai tay chấp lạy lâm râm
Thương ôi, con nợ khóc thầm lời ru
Quanh chân nghi ngút sương mù
Cho con quỳ xuống nghìn thu tạc lời.
Lê Hoàng Trúc
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.12.2010 05:22:59 bởi Viet duong nhan >
Hương ru
Trời xám màn mây cảnh thấy sầu
Hoa vườn khô lạnh nhớ mưa ngâu
Run run cành đổ cơn gió giật
Nhè nhẹ hương bay trải một màu.
Bước tới hàng cau vừa mới lớn
Nhìn lui bờ liễu dáng thanh tao
Tháng năm nằm cạnh chia màu nắng
Không biết bao giờ nó mất nhau?…
Tôi hỏi? rồi buồn cây với đất,
Đêm về thổn thức gởi chiêm bao
Nửa khuay tỉnh mộng tìm chăn gối
Người ấy trông lên, tóc trắng đầu.
Nhè nhẹ ôm anh trong giấc ngũ
Ngoài trời nhan nhãn ánh trăng sao
Anh ơi! trọn kiếp cùng hơi thở
Chớ để tình duyên gãy nhịp cầu.
Lê Hoàng Trúc
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.12.2010 05:23:20 bởi Viet duong nhan >
Đà Nẵng Quê Em Đà Nẵng quê em anh đến rồi Sông Hàn, núi Ngũ vốn xa xôi Nhưng anh yêu thích miền quê ấy Biển xanh xa tít cuối chân trời Mỹ Khê sóng vỗ dào dạt sóng Bà Nà mây phủ bát ngát mây Chứng tích Chiêm Thành xưa lừng lẫy Cầu Quay, Non Nước vốn nơi này Đông đến Hải Vân dang tay phủ Hạ về gió biết bát ngát bay Dừng chân trên bến Sông Hàn đó Mới biết trời thiên vị xứ này Cám ơn bạ Hoàng Trúc đã ghé thăm, và để lại bài thơ hay. chúc bạn giáng sinh vui vẻ!
Trích đoạn: Lê Hoàng Trúc
Dấu trăng
Vành trăng anh cắt nửa giấu đâu?
Còn lại đêm nay nửa nhạc màu,
Gió thổi hương lần theo dấu cũ,
Mây tràn muôn lối giúp tìm nhau.
Tuần trăng ai nỡ trút mưa ngâu?
Mây xám giăng quanh ép bóng sầu.
Anh đã không về hôn nếp cũ,
Đâu còn ai ngắm tuổi trăng sau.
Blog Lê Hoàng Trúc
Em Ở Đâu Dù rằng hai đứa xa cách nhau Trăng xưa vẫn sáng bạc mái đầu Anh tìm về lại thăm chốn cũ Cảnh cũ đây rồi em nơi đâu? Anh hỏi người thân hỏi bạn bè Hỏi con đò nhỏ bến sông quê Nhưng nào ai biết em xa vắng Liệu đến trăng sau có trở về? Anh đành lê bước trong đêm vắng Mặc gió đông thổi lạnh bên đời Trong lòng nghĩ đến ngày xưa ấy Đâu biết bên đường ánh trăng rơi... Thấy thơ hay xin được họa cùng. Nếu có gì mạo phạm xin được thứ lỗi.
Hoa lộc vừng Em vẫn nơi này ngắm trăng rơi
Hận anh nên giấu mặt không lời
Dù trăng có sáng nhưng nào tỏa
Cho lá còn xanh vàng tả tơi.
Anh hỏi người xưa để làm gì?
Cô đào ngày ấy chẳng còn chi
Bao mùa thu chết rồi thu chết
Một bóng chân quê nhạt má thì
Anh đừng đến nữa tìm em nữa
Em giân em hờn đứng dưới mưa
Em khóc đây này mi rụng cả
Không ai lau giúp giọt lệ vừa,( đổ)
Bay đi tuổi hồng Có một người yêu tôi thuở ấy
Hòa hoa, phong nhã lắm tài hay
Tương tư vừa chớm, người quay gót
Lạnh tím bờ hoa, cánh héo gày.
Đau lòng, tôi chiết một cành cây
Trồng xuống cạnh ao gởi tháng ngày
Một sáng cây sầu, rơi quả hận
Gió tình, vườn nhớ cũng nhẹ bay.
Tôi khóc nhưng lòng không rơi lệ
Chân đi mỗi bước một hồn mây
Xa xa tuyết xuống mùa đông đến
Nhìn lại tóc mây cũng trắng đầy.
Dối Lòng Em hận anh ư? Hận được gì Lệ sầu em khóc ướt hoen mi Không anh ai lau dòng dư lệ Em tự dặn lòng: Hãy quên đi Em chẳng buồn đâu, chẳng giận đâu Buồn chi cho dạ úa mi sầu Buồn chi cho má hồng phai nhạt Lặng khóc một mình suốt đêm thâu Em chẳng hờn ai chẳng trách ai Chỉ thao thức thôi những canh dài Em tự bảo mình quên đi nhé Nhưng vẫn mơ về một sớm mai... Xin được họa lại bài Hoa Lộc Vừng. Chúc chị có những bài thơ hay.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 16:20:26 bởi bluestarhcm11 >
Có Em Ảo ảnh hay là sương khói đây? Cho anh lạc giữa cơn mê này Có em như có mùa xuân mới Thêm chút nắng hồng thêm đắm say Em đến bên anh như cơn gió Thổi vào hồn anh những đam mê Cho anh quên hết mùa đông giá Rét lạnh lòng anh mỗi đêm về Em có biết rằng anh nhớ em Như đông nhớ nắng rụng bên thềm Như trời hạn hán mong mưa đến Như giữa đêm buồn trăng nhô lên...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2010 16:21:46 bởi bluestarhcm11 >
Sợi nhớ sợi thương Vườn dâu tằm cắn đã ba thu
Lá cứng, tằm già, kéo chổng khu
Dệt sáng, dệt chiều, em lo quá
Sợi dày, sợi mỏng nó rối bù.
Biết anh đàn ấy đông về lạnh
Sót dạ, em đây ngũ chẳng đành
Sợi nhớ đêm ngày em cố chắp
Mong rằng áo mới gởi tay anh.
Chiếc nút cuối cùng em đã kết
Bao lời thương nhớ gởi vào trong
Mảnh tình nho nhỏ em xin tặng
Sưởi ấm tim anh bớt lạnh lòng.
Môi đắng Sóng tình theo gió đổ ra khơi
Lạnh buốt lòng em tái tê lời
Cõi mộng chôn vùi đêm tình ái
Canh dài vật vã lòng chơi vơi.
Xin cho lần cúi nụ hôn dối
Trả lại bên đời hạt nắng rơi
Anh có bao giờ mơ bến cũ?
Chuyện tình trăng nước đó anh ơi!
Trích đoạn: Lê Hoàng Trúc
Sợi nhớ sợi thương
Vườn dâu tằm cắn đã ba thu
Lá cứng, tằm già, kéo chổng khu
Dệt sáng, dệt chiều, em lo quá
Sợi dày, sợi mỏng nó rối bù.
Biết anh đàn ấy đông về lạnh
Sót dạ, em đây ngũ chẳng đành
Sợi nhớ đêm ngày em cố chắp
Mong rằng áo mới gởi tay anh.
Chiếc nút cuối cùng em đã kết
Bao lời thương nhớ gởi vào trong
Mảnh tình nho nhỏ em xin tặng
Sưởi ấm tim anh bớt lạnh lòng.
Xin Nhận Nơi Em Một Tấm Lòng Xin nhận nơi em một tấm lòng Dù trời giá rét bởi mùa đông Nhưng lòng anh vẫn không đơn lạnh Dù rằng em may áo chưa xong Sợi nhớ em may suốt một đời Sợi thương em cũng gửi cho tôi Bởi lòng em đó mênh mông quá Giá rét dường như bớt lạnh rồi Em đừng may áo cho anh nữa Em làm như thế lòng tằm đau Vì tằm cứ “chổng khu” lên riết Mò mẫm đêm thâu bạc mái đầu Thơ bạn Hoàng Trúc sâu sắc lắm, xin được họa lại bài Sợi nhớ sợi thương. Cám ơn bạn nhiều!
Hoa ban trắng
Dưới trăng tóc dạ bạc trắng đầu
Mòn mỏi thời gian có thấy đâu!
Tuổi nguyệt trên kia là bao nhỉ?
Phận đào trước gió mấy mùa ngâu?
Ngày xưa anh nói về thăm nhỏ
Em đợi sông bồi lấp biển sâu
Cơn gió bay qua cười khúc khích
Thầm thì người ấy chuyện cau trầu.
Cơn mê một phút như sụp đổ
Lạnh tím làn son những thu sau
Đêm cuối, cánh hồng rơi xuống nhẹ
Gọi tên người ấy mộng bay vào.
Một mùa xuân nữa anh về đến
Bóng nắng qua chân lòng xuyến xao
Tìm hỏi cô Đào người xứ mộng
Nhà xưa hoa trắng phủ một màu.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.12.2010 19:51:37 bởi Lê Hoàng Trúc >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: