Biển nhạt
Thay đổi trang: << < 222324 > | Trang 22 của 24 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 358 bài trong đề mục
Lê Hoàng Trúc 16.03.2013 18:08:19 (permalink)
0
Cát Trôi
Ta đập mi! một nỗi buồn vô cớ…
Lẻn vào hồn như thác vỡ bờ cao
Không hơi men, mà thân xác cồn cào
Không nhung nhớ, mà lối về lạc bước
 
Trông bộn trẻ bên đường cá cược
Bổng trách đời, ta biết lớn làm chi?
Cái thói u mê, cái nết lầm lì,
Đôi khi cũng lấp đi buồn chán
 
Hai con mắt không thấy gì trên trán
Đỡ lo nhiều những lằn xoáy thời gian
Ngồi xuống đây, cùng đám trẻ lang thang
 Ôi! giống hệt “Cái Bang thời tiền sử”
 
Đất với tay ngoằn  ngoèo  con chữ

Viết một hồi - đọc lại… mỗi tên “anh”.
 
Tỷ Cám ơn đệ đã ghé thăm và để lại thơ hay.

 
Lê Hoàng Trúc 19.03.2013 19:08:15 (permalink)
0
Phận đàn Bà
Đọc thơ anh! Nhớ ngày em xuất giá!...
Cau trong vườn rụng trắng cả thềm mơ
Gió xuân qua cô dâu nhỏ dại khờ
Con cúm bé buồn gục đầu đưa lối

lần cuối nắm tay con, lòng mẹ bối rối
Làm dâu nhà người xa quá con ơi!
Bước thật nhanh, tôi thấu nghẹn lời
Hoa cau trắng bay che từng dấu dép

Mùa xuân tình yêu hồn nhiên rất đẹp
Tôi biết chi đời, đâu phải chỉ có xuân...
Rồi, hạ  - thu - đông, trăng gió đảo vòng
Đôi vai nghiêng, mới thầy buồn gánh trĩu

Trái tim non không còn yểu điệu
Cũng từ đây tôi hóa phận đàn bà.

 
Lê Hoàng Trúc 23.03.2013 13:51:09 (permalink)
0
Hoa
Với ta! Hoa rất đẹp
Người mang hoa đến; Tuyệt đẹp
Người nhận hoa; Cái đẹp ở trong hoa
Hoa:
Một món quà sanh ra từ Thượng Đế
 Còn- mất, Yêu- thương, vui – buồn dâu bể
Hoa muôn hình, muôn sắc để ta yêu
Chiều hôm qua, tôi tuổi bao nhiêu!?
Mới nhận được một hồn hoa chân thật
Hoa trên tay, anh trao tôi tận mặt
Nét hiền hòa sâu thẳm đáy mắt xa.
Sáng nay nhìn hoa, khoe sắc mặn mà
Vui biết mấy, người chọn hoa có ý…
Không động - mà sinh hương hòa khí…
Chung  thủy… tình đã nở rộ trong hoa.
 
 
Lê Hoàng Trúc 08.04.2013 14:46:34 (permalink)
0
Dưới Trời
Tay vịn lá nghe lòng rơm rớm lệ
Đời phù du lấp lửng đỉnh xuân phai
Mây vạn biến gió cao trời trãi rộng
Ngày qua ngày nặng nhọc lọt kẻ tay
 
Thế sự nhân tình mưa nắng đổi thay
Trăng trên ấy bệnh, người đời quên lãng
Cổ tích xưa kia mười ông sao sáng
Trẻ con bây giờ mỗi đứa một máy game
 
Nhớ lại xa xưa miệng cứ chép thèm
Nhưng lại sợ gai bức tường cổ lậu
Chính ta cũng tìm nơi ẩn nấu
Méo mó bàn chân chạy loạn vô thời
 
Nấp dưới bóng tùng mát thịt trong hơi
Từng phút nhớ những ai trời quê mẹ
Cuối lạy đất thiêng ngàn năm tròn vẽ…
Lúa gạo được mùa no ấm vạn dân.
 
*** Cám ơn HIền đệ ghé thăm
Lê Hoàng Trúc 10.04.2013 15:18:18 (permalink)
0
 …Với Thời Gian
Bàn chân đã mỏi, đời dần cạn
Lâu lắm ta quên ngắm cảnh tà
Chẳng biết hoàng hôn vàng tím trắng…
Sương chiều vắng gió khó bay xa.
 
Nghe thu rạọ rực đôi tàn lá
Lớm chớm hương vàng thả lối xưa
Như mộng ru hồn người sắp cũ
Trăm năm đâu mấy để dư thừa?...
 
Bao nhiêu cho đủ thời đôi lứa
Có đọng cũng là những vỡ hư
Mây trắng trên cao chờ gió thổi
Màn đêm buông nhẹ tự bao chừ?.
 
Giá như ta có được người ấy!?
Đi suốt con đường của thế gian…
Thì chắc chi giờ còn mộng tưởng
Trời  xưa lấp lững bóng trăng vàng.
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.04.2013 15:21:52 bởi Lê Hoàng Trúc >
Lê Hoàng Trúc 17.04.2013 21:59:44 (permalink)
0
Đứng gió
Ta về trả lại những ngày xưa
Chỉ còn mỗi ta, cũng thấy thừa
Trăng sao, gió mát… gom trả hết
Nghĩ xem con tạo đã tròn chưa?
 
Thất cười!
Ôi!.... cái rễ má dây mưa…
Cứ trả mãi chẳng vừa ta…vừa họ…
Tóc rơi - xương giòn- thân còi nhỏ
Biết khi nào mới trả hết trăm năm?
 
Hình ảnh hôm qua vùi với xa xăm
Còn một mớ… nay nằm chờ góa bụi
Con mắt trần gian đục ngầu buồn tủi
Giọt lệ chảy dài… chẳng ướt đến môi xa
 
Thấp thoát quay lưng, giàn mướp- giàn cà
Trái đủng đỉnh, nay ngã già xơ xác
Mùa cau trổ bông, gió lùa thơm ngát
Ngọn cao vời không che mát bóng tôi.
 
Nặng trong hồn… nỗi nhớ xa xôi
Lơ lửng  mãi cái thời còn cắp sách
Ôi! trăm năm mặn dòng huyết mạch
Trả bao giờ… mới hết những âu lo???....
 
Lê Hoàng Trúc 22.04.2013 16:04:02 (permalink)
0
Hương Chè Quanh Tôi
Tay nâng bát nước chè quê
Chạm môi hồn ấm, ta về ngày xưa
Chiều nghiêng nắng - tối dầm mưa
Mảnh vườn của nội rộng vừa trăng sao
Đêm buồn ngồi hát nghêu ngao
Con dơi đánh võng hoa đào rụng quanh
Lá chè ngược gió… hương xanh,
Tràn vào hơi thở ta chòng chành mơ
Bao giờ qua tuổi ngây thơ?
Cho mình khoát áo đợi chờ làm duyên
Bến xa sóng vỗ mạn thuyền
Vọng cùng đêm trắng- đời miên man hòa
Vội vàng đón áng sao qua
Mây cao dệt lố,i  đời òa… vụt bay
Vườn xưa, nay lạc dấu hài
Chiều tàn ngỏ  khách,dáng gày ngẩn ngơ
Chè quê con vẫn đợi chờ!
Phơi khô- mẹ gởi, nằm mơ xứ người
 nước xanh chát mặn nụ cười
Nay con hiểu đặng, đôi mươi chẳng còn…
Ngược về nhìn mảnh vườn son
Thân chè vừa mục dưới hồn đất nâu
Lệ nhòa chẳng hết canh thâu
 
Trong ngoài vắng mẹ nỗi sầu nhân đôi
Cạn lòng hỏi tận xa xôi?
Vườn chè - bóng mẹ - đâu rồi… ngày xưa???

r
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2013 16:21:28 bởi Huyền Băng >
Lê Hoàng Trúc 02.05.2013 07:54:42 (permalink)
0
Mượn Em chiếc Nón bài Thơ

Mượn em chiếc nón bài thơ
Nghiêng nghiêng vành lá chị mơ một thời
Tiếng ve đâu đó bên trời
Phượng rơi vài cánh như vơi hạ dần

Bàn tay chị nhặt bâng khuâng 
Nâng lên cánh phượng như gần mà xa
Cảnh chung đâu phải quê nhà
Niềm riêng chỉ một sân ga tìm về

Cuối chiều màu hạ tái tê
Thoảng nghe gió hát lời thề ngày nao
Non xa bóng nhạn tự đầu
Tình xưa lỡ thả bên cầu nước trôi
 
Bây giờ núp phận mồ côi
Thuyền ai có vớt cho tôi đặng nhờ
để ...sóng không giận xô bờ
để màu hoa phượng luôn chờ hạ tôi
r
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2013 15:59:05 bởi Huyền Băng >
Lê Hoàng Trúc 06.05.2013 10:39:24 (permalink)
0
Đóa hoa Lưu Ly
Trong mắt em. Tôi một người giàu có
Đâu biết rằng, thuở nhỏ tôi như em
Mơ ước một lần cầm chiếc bánh kem
Cây kẹo mút thèm thuồng bên quán cốc
Dưới mặt trời Em như Tôi đơn độc
Vướng kiếp nghèo sợ xã hội lìa xa
Nỗi đau này ta đã bước qua
Nên muốn riết ôm chặt em cùng khóc
Lo nét buồn làm tuổi thơ rêu mọt
Tôi mĩm cười che giấu vạn niềm đau
Em là ai?
Còn tôi là ai?
Trôi nổi linh hồn vào chốn cầm sai
Chén cơm hẩm không đầy, manh áo thiếu
Trong chúng tôi những cơn buồn vô điệu
Không nót nhạc nào… rung hết phận mồ côi
 
Thơ cứ dài mà lệ  xuống tràn môi
Nhìn thấy em ôm món quà tôi gởi
Chẳng là bao, nhưng lòng em phơi phới
khi biết rằng… tôi luôn ở bên em
 
Xin lỗi em! Chị không thể sum vầy
Vì nơi tôi chẳng giàu như em nghĩ
Với đôi tay đêm ngày tận tụy
Gom từng đồng, không xin xỏ nơi ai
 
Chiếc máy xập xình mười ngón tay chai
Từng mảnh vải tôi chắp thành áo mới….
Tình thương nơi tôi cho em dịệu vợi
Đôi mắt đời rọi sáng lối em đi
 
Có một ngày… tôi ( vắng bóng đóa hoa ly)
Hy vọng em lớn khôn làm người tốt
Dĩ vãng thả trôi đừng thắt cột
Thương lấy mình, yêu quý nhân loại chung.
  r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.05.2013 15:57:33 bởi Huyền Băng >
Lê Hoàng Trúc 15.05.2013 10:42:44 (permalink)
0
Yêu anh yêu cả mùa thu
 
Anh nghe gì?... khi mùa thu đang chín!...
Tiếng rì rào những chiếc lá vàng rơi
Trời bên em - ngày dài hơn thu trước
Gió heo may bay gọt rửa chân trời
 
Lùi một bước - con nai rừng hoảng hốt
Đôi cành trơ ngày nọ… lớn lên nhiều…
Hồn bướm trắng lượn lờ bên khe suối
Tuổi đá hờn rêu phủ nhớ bước anh!...
 
Vào thu năm nay em thấy an lành
Dù lâu lắm ta không hề chung bước
Em đã quen một nỗi buồn xanh mượt…
Yêu anh nhiều và yêu cả mùa thu.
 
 
Lê Hoàng Trúc 19.05.2013 19:20:03 (permalink)
0
 Anh Cơn gió mùa thu
Đọc thơ anh! em lại thấy vui mừng !...
...Vì trong ấy một gam màu vô giá
Tranh không tô, nền  xanh hồng đến lạ
Cỏ không ươm, mà hoa nở thành lời

Có chút gì trên nét cọ lã lơi
Dễ thương lắm, một dấu hờn tím ... xíu
để cho em thả cơn buồn nũng nịu
Chiều thu vàng cơn gió thổi từ anh.

 
Lê Hoàng Trúc 19.05.2013 22:28:39 (permalink)
0
Hồ Cầm Lạc Mấy Sôngthơ Kiều Giang ] 17 May, 2013 23:14:: Lần xem (44)


Thưở ấy người đi chưa ước hẹn 
Mà sao ta những xuyến xao lòng 
Mắt khuya ai dõi tình muôn dặm 
Em có bao giờ em của anh 
  
Rượu từ ly, chưa nhắp đã say 
Mắt em thăm thẳm mấy tầng mây 
Ôi mùa thu mãi thơm trong lá 
Em thoảng hương quỳnh, đêm ngất ngây 
  
Em nhốt tình ta mấy mùa trăng 
Bên trời vang vọng tiếng thơ ngân 
Có ai xa xót tình di hận 
Hay tiếng hồ cầm lạc mấy sông.

         SG 15/5/2013 
Bài Họa Của Lê HOàng Trúc
võng Nguyệt Tư Hồ
Mây khuya mắc võng ngàn sao thiếp…
Tung khúc tư sầu ta nhớ ai
Hồi vẵng canh tàn sương trắng rụng
Mùa thu giăng mắt, lá thu bay
 
Nguyệt hầu đỗ bóng đêm xuôi gió
Em thả hương quỳnh lên đón trăng
Gác thấp – nghiêng cằm tay gối đợi
Lệ thu nhòa bóng nửa cung Hằng
 
Em đi Ngày ấy không từ giã
Để mộng “Hồ Cầm” lạc khúc thơ
Ai xót chi tình, ta nợ gánh
Chạy hoài đâu hết - lối còn mơ…
 
Đêm nay thấm mực vẽ trong hồn
Để hoài thương nhớ mảnh tình son
Ngàn năm lá đỗ, thu thờ nguyệt
Cạn bút, ngang trời tiếng nỉ non.
 
Trúc lê
Vào thăm anh, HỌa cùng thơ
Chúc anh ngày chủ nhật có nhiều bạn nhậu... cười 
........................................................
HT ơi, cảm ơn em đã thăm anh,bài thơ họa của em thật hay. Chủ nhật này không... nhậu mà say với tri âm. hi..hi     
   Kiều Giang    
NHỎ XUỐNG THIÊN THU
Trăng khuya mắc võng ru ngàn kiếp
Muôn giọt thơ sầu ta nhớ ai
Phương xa áo tím ngời trong mắt
Hay mấy sợi buồn vương tóc mai?
 
Người xua hương sắc vào trong gió
Rơi tiếng hồ cầm xao ánh trăng
Ta cách muôn ngàn, say nỗi nhớ
Thả hồn muôn kiếp nguyệt tơ giăng
 
Người đi thuở ấy chưa từ giả
Chưa biết cười duyên gửi đất trời
Người bắt hồn ta sầu trăm ngả

Thả ngàn tay mộng hứng sao rơi
 
Đêm nay trăng lạnh thấm vào hồn
Mà ngỡ nghìn xa in dấu hôn
Lên vầng trán ấy em như nguyệt
Nhỏ xuống thiên thu một chút hờn...

 

Chép từ Blog kiều Giang
Lê Hoàng Trúc 26.05.2013 00:25:15 (permalink)
0
Bóng sói
Nếu được chết cho một người trong mộng
Có xá gì cạn giọt lệ hư không
Đêm không trăng em chạy khắp cánh đồng 
Tìm bóng sói trong muôn tầng địa ngục
Tiếng gầm rú khiến con tim hối thúc
Mộ bia nào đã chôn xác thi nhân
Anh là ai?
cướp của ta một phần!..
Trong đó có dấu tình muôn năm trước
Anh là ai? trong trò chơi cá cượt
Luôn ẩn mình bóng sói giữa rừng trăng
 
Lê Hoàng Trúc 26.05.2013 19:46:06 (permalink)
0
 
Đọc thơ diễn cảm
http://youtu.be/5KXRjiLXoZw
Ru Giấc Hải Hồ
Lên rừng hái lá, lá còn xanh
Cỡi áo hong mây ngã giấc lành
Nghe hồn đá lạnh rên trong đất
Nấp bóng trần gian em nhớ anh
 
Sấm lạc  vô tình khua tóc biết
Giật mình ôm gió, gió qua tay
Ai xoay vầng  nguyệt  soi gò má
Vàng chín - thu rơi lá rụng đầy
 
Công tư lẫn lộn thi nhân khóc
Giấu lệ vào sương nhân thế say
Niềm riêng chôn kín u tình bỏng
chảy cả rừng thu khói nhuộm trời
 
Cành trơ lên tiếng hoàng hôn đuối
Ru giấc hải hồ mộng chớm tan
Cuốn về một lối bình yên nhất
Từng lá thu phai lấp địa đàng.
..... MÙa thu 2013
 
Lê Hoàng Trúc 03.06.2013 15:43:16 (permalink)
0
Giấc Mơ Tầng Thứ Chín

Em giận rồi
Nên toàn thân nhuộm huyết
Vén mây cao thỏa lộ bóng trăng ngà
Linh hồn anh ta cột vào xác thịt
khúc lưỡi trần tháo gở lớp da tươi

Ai bảo anh cười !
Ta kẽ phồn hoa…
đem ân ái trút lên vùng ân ái
Cười lên đi!
Em gồng mình trong điên dại
Thấm vào xương tê giật suối cô tình

Giọt nước mắt chàng 
Gả điêu Linh...
Cay hương phấn rũ mềm bên vũng máu
dưới trăng đêm cơn giận tình hoang bạo
Thêm một lần vuốt xác ngập  hồn say

Và ta lại hẹn người những đêm mai
Thú hoa bướm khiêng treo đầu ngỏ gió
Niềm Hung lạc lướt qua mờ áo cỏ
Thét ngang trời cơn rống cháy mùa thu.

TG: Trúc Lê
 
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.06.2013 15:45:30 bởi Lê Hoàng Trúc >
Thay đổi trang: << < 222324 > | Trang 22 của 24 trang, bài viết từ 316 đến 330 trên tổng số 358 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9