Biển nhạt
Quán đêm
Xa em rồi giấc ngủ yên không?
Chăn gối kia anh có thoải lòng
Có mỉm cười trong cơn ngáy ngủ
Và điều anh ước mộng cao sang.
Xa em rồi có thấy non nao
Dĩ vãng xưa đôi lúc thét gào
Một mảnh tình ngây thơ khát vọng
Anh chôn vùi đổi lấy trăng sao.
Đường quanh co nẻo dài năm tháng
Lối phượng xưa hoa nở rợp trời
Ai có về bên ấy ghé chơi
Cô hàng nước ngỏ lời chờ khách.
Xa em rồi quán đêm thưa lạnh
Một bóng đào thơ thẩn vô ra
Mùa phượng này hương gởi gió xa
Cầu mong ai trọn đời êm ấm.
Lê Hoàng Trúc
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 17:06:27 bởi Viet duong nhan >
Tiếng thu
Anh cúi xuống nhặt hết tàn lá rụng,
Em đưa tay che lấy gió mùa thu.
Chớ để lá vàng rụng mãi trong hoang vu
Gió sẽ cuốn lá thu về cát bụi.
Trong đó có dấu tình và tiếc nuối
Có những chiều rong đuổi của hai ta
Nghe âm vang sống dậy dưới trăng ngà
Tình man mác như hồn thu gặp nắng.
Hai trái tim rung lên trong vắng lặng
Như thuở nào ta mới đến bên nhau
Đôi môi em ướt át vị ngọt ngào
Hai chiếc lá rì rào trên thảm cỏ.
Lê Hoàng Trúc
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 24.03.2011 17:10:15 bởi Viet duong nhan >
Bể tím
Sương thu lành lạnh ánh trăng mờ
Bóng nhạn bên trời đứng chơ vơ
Lấp kín tương tư tràn cõi nhớ
Dân đầy hư ảo những đêm chờ.
Vườn trăng theo gió thay màu áo
Hương sắc theo mùa cũng đổi thay
Xơ xác hoa duyên sầu cánh bạc
Buồn mưa tuyết lạn phủ xuống dày
Anh đã quên rồi cô bé xưa
Mắt huyền đen lánh mũi dọc dừa
Anh khen em đẹp em duyên dáng
Lời cũ bay cùng theo gió mưa.
Em tưởng rằng anh vẫn mãi yêu
Ngày kia bóng gió đổ cánh diều
Anh đeo chân gió rồi tan biến
Bỏ lại bên em một buổi chiều.
[Bến xuân
Bến xuân tất nập người qua
Tìm đò năm cũ, tìm hoa thuở nào
Trời trong mây trắng níu nhau
Đò ngang, đò dọc mà nào thấy em.
Sông xanh sóng vỗ êm đềm
Liễu phơ phất vẫy bóng đêm xuống gần
Xa xa con nước lớn dần
Đò ai đỗ lại bâng khuâng đợi cùng.
Phố xưa
Phố xưa em bước ngập ngừng
Ngỏ đào năm cũ, nắng dừng lơ thơ
Gió đưa hương tỏa lờ mờ
Nàng xuân thuở nọ, ai giờ nhớ không?
Lý tương tư
Tay nâng chén thả hồn theo gió
Rượu ngấm lòng, sầu chốc nhẹ bay
Tiếng dế đêm năm canh thức gõ
Hơi men lên phủ bóng trăng gày.
Quỳnh hé nụ hương tràn bát ngát
Trời đêm thu nửa thức, bên say
Chờ ai tiếng hát buồn tan tác…
Một cõi u mê trọn kiếp này.
Tiễn xuân
Hôm qua năm cánh mai vàng
Giận ta say ngủ để nàng xuân xa
Đưa tay hứng giọt sương già
Sương tan nhè nhẹ mắt ta thoáng buồn.
Cành mai trước gió run run
Xuân đi để lại muôn vàng nhớ thương
Mỗi xuân là mỗi dặm đường
Mong rằng xuân tiếp con đường mãi xanh.
Cơn gió vô hình
Xin một lần ôm anh trong giấc ngủ
Chưa một lần ta hứng nụ hôn say
Gặp một lần nghe hương tỏa mây bay
Trong khoảnh khắc con tim rồ thức dậy
Anh thì thào gởi vào cơn gió xoáy
Em âm thầm thương nhớ ngón tay đan
Muộn màng rồi cơn mộng giữa thế gian
Anh nức nỡ khi màn đêm buông xuống
Con thuyền tình chìm dần trong cát lún
Giọt lệ sầu em gõ nhịp thâu canh
Chiều hạ buồn khe khẻ gọi tên anh
Mong ngày tháng mang đi niềm thương nhớ
Trả lại em giấc nồng thôi trăn trở
Bên một người chăn gối đã bao năm.
Đường xưa
Bóng chiều ngã xuống đầu làng
Hồn thu mờ nhạt mây ngàn lửng lơ
Xa xa ló ánh trăng mờ
Đàn cu gõ mỏ nghé thơ kêu bầy
Tôi về đứng ngắm lá bay
Thăm người năm cũ đếm ngày tôi xa
Mười năm cách biệt quê nhà
Dòng sông bạc nước, núi già mù sương
Tình xưa đôi chút vấn vương
Heo mây ngóng lại con đường xinh xinh
Trốn cha hai đứa rập rình
Cái thời ong bướm tụi mình thích ghê
Thế gian biết mấy nẻo về
Một cơn lốc xoáy bốn bề hương bay
Đêm nay ta uống cho say
Mười năm gặp lại thế này còn không
Dưới đèn tóc điểm sương bông
Nhìn em vẫn dáng hoa đồng ruộng mơ
Trăng lên mây nước thẩn thờ
Con đường năm đó anh giờ muốn đi.
Ngược dòng hương giang
Anh hay về bến cũ
Thăm lại con đò xưa
Bao năm rồi không nhớ?
Chuyện chuyến đò đêm mưa.
Câu duyên chưa trao trọn
Con nước vỗ xa bờ
Biết lần yêu là khổ
Chút giận hờn vu vơ
Năm tháng trôi thầm lặng
Làm tan giấc mộng lành
Hoa trên dòng êm ái
Người tìm người mong manh
Anh ở đầu ngọn sóng
Em về cuối dòng hương
Như ngưu lan, chức nữ
Tình mãi hoài vấn vương.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2011 22:36:07 bởi Lê Hoàng Trúc >
Một góc trời xanh hoa vẫn nở
Dưới tàn bóng bướm mãi vờn bay
Hỏi sao?…nó đến chờ ai nhỉ?…
Hoa có chủ rồi, con bướm bay.
Mảnh trăng sầu[image]http://www.lehoangtruc.com/blog/[/image]
Ai ơi! Cho mượn vầng trăng vỡ?…
Một mảnh con con giấu chuyện đời
Giấu cả chiều thu mình nức nỡ
Còn đây giọt lệ đêm qua rơi.
Thu có bao giờ nhặt lá úa?…
Bỏ quên mưa xuống giẫm tơi bời
Đêm nay gôm hết tàn tro cũ
Cơn bão lui dần giọt đắng vơi.
Hoàng Trúc viết ngày 18-3-2011
Trái tim không hồn
Đừng gọi sầu về trên lá thu
Chiều lên sương rụng áng mây mù
Rừng đêm xào xạc tàn thu cọ
Như gọi tiếng lòng man mác ru
Ta vẫn cùng em trong lạnh lẻo
Linh hồn lưu lạc chốn hoang vu
Bao giờ trăng xuống soi tim vỡ
Cứu mảnh tình riêng thoát ngục tù.
Hoàng Trúc viết ngày 18-3-2011
Cát thu
Từng mảnh thịt liền trong bão tố
Trở về các bụi có là sao
Bao giờ tan biến nào ai biết
Chẳng dám cười chê một vật nào
Đêm nay soi lại lòng chân nẻ
Mới thấy ngàn lần sỏi bám sâu
Tôi ngước mắt lên nhìn lá rụng
Xa xa sương xuống gọi đêm sầu.
Bao giờ
Bao giờ em thấy trăng rơi
mời anh sang ngỏ thăm chơi gọi là
bao giờ em thấy trăng già
tay em anh nắm, chén trà mời anh
bao giờ lúa lép lên xanh
em sang quỳ lạy hầu anh suốt đời.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: