Biển nhạt
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 24 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 358 bài trong đề mục
Lê Hoàng Trúc 18.02.2012 11:08:43 (permalink)
0
Hồng tuyên

Khoe hương sắc hoa cười trong nắng
Hái cành hoa anh gửi trao người
Thơm nồng trong cánh hoa tươi
Em đưa tay đón cho đời thêm xuân

Lời thơ viết thấm nhuần nét mực
Giữa dòng đời ảo thực ai hay
Hoa đào đậu giữa bàn tay
Cho lòng mê đắm hồn ngây ngất tình...

Đến tiền giang

Buổi gió mới bình minh rẽ lối
Vàng chân mây hối hả dòng đời
Xuân già thưa bóng hoa rơi
Trông con chim sẻ bên trời nỉ non

Tình muôn thuở “sống còn” ai biết?
Đời không yêu máu huyết cũ dần
Đêm nay tròn nguyệt đưa chân
Tiền giang mình tới đôi phần rõ nhau.
Lê Hoàng Trúc 18.02.2012 11:11:11 (permalink)
0
Nếu em là biển


Em không là biển cả!
Đâu biết anh nghĩ gì?
Em không là ngọn sóng!
Đâu thấy bờ xôn xao.

Xin đừng yêu biển xanh!
Vô tình và sâu thẳm
Dòng mênh mông, mênh mông
Cuốn thuyền đi bất tận.

Xin đừng yêu biển xanh!
Ru hồn người lữ khách
ào ạt, ào ạt tìm
Về khơi và lặng lẽ.

Nếu một lần làm biển
Anh hứa mãi là thuyền
Nếu một lần làm sóng
Anh hóa bờ d
ìu em.

Lê Hoàng Trúc 19.02.2012 13:08:24 (permalink)
0
Giấc mộng vu quy

Như cơn gió em lùa qua song cửa

Anh vô tình nhót chặt trái tim em

Hoa trăng nở đêm xuân chưa tròn bóng

Mảnh hồn rơi thả mộng, giấc êm đềm.


Theo năm tháng tuổi tình rồ lớn dậy

Mỗi hoàng hôn là một buổi chờ trông

Em buồn lắm, anh cũng sầu không kém

Duyên lỡ đôi hai bến đã yên dòng.


Trời trở lạnh môi em khô vì nhớ

Phía không em, anh nhức buốt xương đời

Hai giấc mộng rủ nhau về quá khứ

Tay trong tay cùng bơi lội biển khơi


Em có thấy mùa xuân đang phơi phới!

Đây miếng trầu anh hỏi cưới em luôn

Để ngàn năm xuân về không còn mộng

Vì đôi ta hai nửa một lin
h h
ồn.
Lê Hoàng Trúc 20.02.2012 20:46:56 (permalink)
0
Chuyện tình thu qua


Em ước ôm anh dẫu một lần!
Lời thơ chiều ấy có bâng khuâng
Sầu thu giăng gót, lòng e thẹn
Bỏ ngỏ thời gian giá bội phần.

Mong anh là gió, em làm bụi
Tung giữa khung trời xây ước mơ
Màu tím tim em, anh đã chọn
Vì sao bờ bến lạc thuyền tơ?

Muôn trùng bổng chốc như tan rụi
Cháy cả mùa thu, đốt cả tình
Đôi trái tim hồng lơi nhịp thở
Ngàn sao lui bóng nguội lung linh.

Em ước ôm anh dẫu một lần!
Ngã hồn trên lá mộng anh yêu
ngàn năm theo khói thành thiên cổ
Khép chuyện vàng thu một buổi ch
iều.
Lê Hoàng Trúc 22.02.2012 16:50:54 (permalink)
0
Đêm tịch liêu

Trắng trong tiếng khóc

Nhộn bước đời say

Thấm men hạt gạo

ấm tình mẹ cha


Trời sanh vạn vật

Thấy cảnh đa tình

Thu đông xuân hạ

Hoa nở với mình


Bàn tay năm ngón

Tìm gọt ước mơ

Nợ duyên thiên định

Gặp rồi, đợi chờ….


Ngày đông xứ khách

Đêm buồn tịch liêu

Mong lời gió vọng

Tuyết rụng thật nhi
ều.
Lê Hoàng Trúc 24.02.2012 13:54:00 (permalink)
0
Lời xưng tội


Em muốn nói” yêu” nhưng lại sợ!
Sợ thời gian tiếp chẳng còn nhiều
Khi hương chín, buổi xuân dần cạn
sợ một mình ôm cảnh quạnh hiu.

Em muốn “yêu” nhưng rồi nín chặt
Chập chờn qua bóng gió anh về
Bàn chân nhớm, nụ cười thương nhớ
Đôi mắt buồn sâu thắm tái tê

Ngày chủ nhật linh hồn héo hắt
Nhà thờ xa mở cửa cho đời
Em tìm đến gục đầu bên Chúa
Anh đứng sau lệ rớt nghẹn lời

Cây thập tự bên ngoài ướt sũng
Mưa chiều nay nặng hạt không ngừng
Cho hai đứa rũ mình xưng tội
Từng phút trôi Chúa vẫn dửng dưng

Khinh cầu tắt nhà thờ khép cửa
Đường chẽ đôi một xuống, một lên
Anh ngoãnh nhìn lá hoa bũn rũn
Tiếng con thơ gọi vọng cha mình

Lòng tím ngắt biển người xám xịt
Về đi anh, mộng vỡ tan tành!
Tình chết cóng giữa màn sương khói
Muộn thật rồi duyên nợ mỏng manh…

Thôi ta mãi nhìn nhau là thế!
Như biển xanh tung sóng gọi bờ
Như núi xa đêm sầu đợi nguyệt
Mãi một đời dâng trọn ý t
hơ.

<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2012 19:12:14 bởi Lê Hoàng Trúc >
Lê Hoàng Trúc 25.02.2012 19:15:29 (permalink)
0
Quy Nhơn một lần đến


ngã mộng hồn tìm dĩ vãng xa
Quy Nhơn tôi đến lúc chiều tà!
Mây trôi lãng đãng hoàng hôn xuống
Sóng biển rì rào tựa gió ca.
Quanh co mấy đỗi người thưa bóng
Quán cốc bên đường tạm nghỉ chân
Tuổi trẻ con tim bừng nhịp sống
Nghe đời thánh thót nhiều bâng khuâng
Đêm trôi chầm chậm tôi cùng bạn
lội hết ngỏ này đến ngách kia
Quán nhậu, nhà hàng vào chốc chén
Bạn tôi nồng nặc những men bia
Tiếng tàu vang lại xua yên tịnh
Hai đứa dìu nhau quay trở về
Đà nẵng, Quy nhơn trong mấy dặm
Ngất ngẻo trăng đưa mộng đời lê
Ngàn sao không tỏa duyên chưa bén
Đành để dòng thơ lạc đến giờ
Em hỏi nếu mình gặp buổi ấy….
Thời gian định mệnh có nương nh
ờ ?
??
Lê Hoàng Trúc 27.02.2012 08:51:22 (permalink)
0

Hồ vọng ly


Ngồi tìm lục những vần thơ
Chán ôm giấc ngủ, lười mơ giấc tình
Quanh co bờ liễu xinh xinh
Nước trong hồ rộng một mình thuyền ta
Sương khuya đôi hạt non-già
Trăng đêm mờ ảo nét nga dịu dàng
Ví như ta ở bên chàng!
Ý thơ lộng gió, phun vàng nhã châu.
Lê Hoàng Trúc 28.02.2012 18:33:45 (permalink)
0
Cơn mưa hạ



Vẫn thấy anh đây tấm hình mờ nhạt
Có còn chăng chút kỹ niệm ngày nào
Bao niềm nhớ ẩn sâu trong tìm thức
Phôi pha cuộc đời trốn chạy về đâu?

Cơn mưa chiều lạnh buồn rơi chiếc lá
Ngẫn ngơ tìm ánh mắt của ngày xưa
Nghe dấu yêu lẫn trong từng giọt nước
Hiu hắt em về thấm lạnh một cơn mưa

sau lần đau dài, ta tưởng tình dũ áo
mộng còn vương, tình nào chết bao giờ
Ngọn sóng ngầm nơi lòng nguồn ngụt cháy
Đốt thời gian, âm ĩ nhóm đợi ch
ờ.
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.02.2012 09:50:58 bởi Lê Hoàng Trúc >
bluestarhcm11 29.02.2012 14:27:48 (permalink)
0


Mộng Đêm Trăng


Đêm qua anh ngắm sao trời
Thấy vầng sao sáng rạng ngời là em
Đêm nay, anh thức cùng đêm
Thấy sao ghé xuống trước thềm nhà anh
Trời trong gió mát trăng thanh
Sao đêm vụt sáng hóa thành ra em
Tóc thề buông xóa vai mềm
Như bông quỳnh ngát hương đêm ngọt ngào
Môi cười hé nụ em trao
Lời thương lời nhớ dạt dào tình anh
Từ trong đáy mắt long lanh
Là niềm hạnh phúc ngọt lành trào dâng
Lòng anh sao cứ lâng lâng
Như đang bay bổng chín tầng trời cao
Đêm nay trăng sáng làm sao
Mình anh tơ tưởng lẽ nào ...anh mơ
Có không em sự tình cờ
Có không em một bến bờ yêu thương? 
Đêm khuya lắng đọng giọt sương
Cung đàn lỡ nhịp tình vương gót hài
Trăng lồng trong bóng nước phai
Phong sương gắn với đời trai một thời...
Ngắm vì sao thấy sao rơi
Ngắm mây anh thấy mây trôi lạnh lùng
Ước mong giờ phút tương phùng
Tình riêng bỗng hóa tình chung ngọt ngào
Đêm nay trời sáng đầy sao
Em là tinh tú rơi vào tay anh
Tình em cơn gió mát lành
Tình anh như một bức tranh nhiệm mầu
Ước gì ta mãi bên nhau
Cho anh họa nốt một câu thơ tình
 
Lê Hoàng Trúc 01.03.2012 10:23:25 (permalink)
0


Mộng Đêm Trăng


Đêm qua anh ngắm sao trời
Thấy vầng sao sáng rạng ngời là em
Đêm nay, anh thức cùng đêm
Thấy sao ghé xuống trước thềm nhà anh
Trời trong gió mát trăng thanh
Sao đêm vụt sáng hóa thành ra em
Tóc thề buông xóa vai mềm
Như bông quỳnh ngát hương đêm ngọt ngào
Môi cười hé nụ em trao
Lời thương lời nhớ dạt dào tình anh
Từ trong đáy mắt long lanh
Là niềm hạnh phúc ngọt lành trào dâng
Lòng anh sao cứ lâng lâng
Như đang bay bổng chín tầng trời cao
Đêm nay trăng sáng làm sao
Mình anh tơ tưởng lẽ nào ...anh mơ
Có không em sự tình cờ
Có không em một bến bờ yêu thương? 
Đêm khuya lắng đọng giọt sương
Cung đàn lỡ nhịp tình vương gót hài
Trăng lồng trong bóng nước phai
Phong sương gắn với đời trai một thời...
Ngắm vì sao thấy sao rơi
Ngắm mây anh thấy mây trôi lạnh lùng
Ước mong giờ phút tương phùng
Tình riêng bỗng hóa tình chung ngọt ngào
Đêm nay trời sáng đầy sao
Em là tinh tú rơi vào tay anh
Tình em cơn gió mát lành
Tình anh như một bức tranh nhiệm mầu
Ước gì ta mãi bên nhau
Cho anh họa nốt một câu thơ tình
ột


Trăng thơ và r
ượu

Thơ như dòng suối tuông trào
Tràn qua vách đá, xôn xao dòng đời
Tình nào tay trắng rong chơi
Tình nào ngơ ngác rã rời cõi thu
Tình nào trong ải sương mù
Cuối ngày lá đỗ hoang vu bóng tà
Tình thơ nào của riêng ta?...
Hư vô làn gió, vào ra ngỏ lòng
Đàn ai tích tịch nhớ mong?...
Chữ tình muôn vẽ vàng rồng khó mua
Xin đừng thả bút ngông đùa!
Rẽ hồn loãng máu giữa mùa đơm hương
Nâng bầu rượu ngã bên tường
Tỉnh ra mới thấy- một đường- một t
a.
Lê Hoàng Trúc 03.03.2012 20:46:19 (permalink)
0
Còn con mắt

Non nước này!!!

Cuộc đời đảo lộn cát bụi bay

Người tựa giấy mã

Gió thổi mỏng manh vỡ vụn hồn

Thăm thẳm về đâu?

Tan theo con nước chảy qua cầu

Đưa nhẹ mạn thuyền

Nhân thế tay chèo buông vó câu

Xuân thu đông hạ

Hạt lúa trắng trong hương tinh khiết

Người bỏ dã tâm

Bốn phương mặt trời chia ngũ sắc

Ngày đó vắng ta!

Nụ cười thắp sáng dãi ngân hà

Một lần làm người

Đa tạ sanh thành ơn mẹ cha.
Lê Hoàng Trúc 04.03.2012 11:58:19 (permalink)
0
Vết tình in sâu


Bay bay lá rụng nghe hồn chạm
Gió thổi muộn phiền quấn quít nhau
Nước mắt hạ về khô mặn hạt
Đời theo đơn lẻ tuổi đi qua

ta về vườn cũ trầu xanh biếc!
Thả khúc tâm ca lộng giữa trời
Thoang thoảng hương cau bay phản phất
Lang thang cô độc mảnh trăng rơi

Chìm lặng tiếng xưa đêm tịnh vắng
Mênh mông cõi nhớ lẫn vào hồn
Ái ân bạc cũ bờ mây mỏng
Hoang phế thời gian cội đá mòn

Cuối nhặt bóng rơi trăng rạn nức
Còn đây một vết sướt thân cau
Nắng mưa dội rửa tình chưa xóa
Nhắm mắt, sương khuya lạnh buổi sầu.




Mộng cũ trôi về

Ngã giấc đêm thu mộng cũ về
Vén màn sương khói đời dần xê
Tóc trong sương mặn, hồn ngơ ngác
Trăng khuyết trong mây lỡ hẹn thề

Vạn năm tạo hóa thêm huyền diệu
Một áng mây qua nhuộm bốn bề
Nhặt bóng lá rơi nào thấy lá!
Thu xưa biền biệt tình lê thê.


Hoa lục bình

Mượn nửa trăng khuya vá mảnh tình!
Giận đời xé toạc cửa điêu linh
Muôn chiều theo khói rung hồn sấm
Hai cõi lạc nhau mãi một mình

Cớ sao gió thổi mùa đi mất?
Bao tuổi ngồi trông cánh lục bình?
Sáng tím, chiều tàn trôi lãng đãng
Nhìn trời nhuộm bạc buổi lưu sinh.

mông lung

gió xa thổi áng mây vàng
nắng qua nhuộm lối, thu sang bao giờ?
ngắm hồn liễu, dáng ngẫn ngơ
tay buồn chạm tóc đợi chờ lá rơi.

***
Cuối xuân hoa rụng hết
vào hạ giọt nắng vàng
ly cafe sữa đá
từng ngụm lòng thênh thang...

***

Buồn thay rượu đã lưng bình
Năm canh qua nhẹ lung linh nắng vàng
Hồn ta một nửa lang thang
còn đây một nửa mơ màng dáng em.

***

nhớ để rồi đau mãi một đời
âm thầm rên rĩ chẳng nên hơi
chút hương đêm ấy hoài lưu luyến
vị ngọt gió sương, mộng rã rời

***

Tháng giêng trăng nở chưa tròn
thuyền ai qua lại chèo mòn lối sương
hai bờ nặng nợ chữ tương
nước ôm nỗi lạnh, trăng nhường mây trôi.





Lê Hoàng Trúc 04.03.2012 13:34:10 (permalink)
0
Chuyện mo cau

Chuyện năm xưa khi em là cô bé
Thường bảo anh đi nhặt lấy mo cau
Em ngồi trên, anh kéo chạy ào ào
Làn gió hạ mang đi ngày thơ ấu.
Ngỏ hai nhà, ngăn nhau đôi bờ giậu
Anh đi tìm nhặt lại những mo cau,
Em lớn rồi, em không thích nữa đâu
Thích cài trâm, em đi giầy cao gót.
Thích mộng mơ, nghe điệu buồn mưa giọt
Anh lén nhìn qua những tán lá ngâu
Chuyện xa xưa như nước chảy qua cầu
Chỉ mình anh ôm trọn làm nỗi nhớ.
Mùa xuân ấy anh khắc tên trong vở
Nhưng em nào có thấy nghĩa gì đâu
Anh thương thầm nên mãi bước theo sau
Nhặt dấu chân của người anh yêu mãi.

Lê Hoàng Trúc 06.03.2012 12:47:57 (permalink)
0
Tình dã thú

Quên em đi, một linh hồn dã thú!

Có đáng gì mà anh mãi yêu em?

Đường băng qua trăm bước chẳng ngọt mềm

Tim hóa đá từ khi nghe đời réo.

Em nợ anh một khoảng trời sầu héo!

Bờ mây hồng che đậy ngàn dối gian

Chân vô tình hay cố ý lội ngàn

Giẫm hồn anh nát thành ngàn mảnh nhỏ

Em nợ anh một bờ yêu cháy đỏ!

Buổi bình minh và cả những hoàng hôn

Tím chiều rơi, anh đứng đợi mõi mòn…

Lời thơ nhỏ nâng niu niềm thương nhớ

Nghe trong gió tiếng lòng anh nức nỡ

Tình bâng khuâng mộng còn lắm giận hờn

Chiều hạ vàng con thú chạy cô đơn

Trên bãi cỏ linh hồn như đã bán

Đôi mắt dại bổng nhìn đời ngao ngán

Trút bỏ hình hài trần trụi hoang vu

Đêm bơ vơ giăng lối áng mây mù

Con thú rống lên từng hồi khiếp sợ

Một người xa ngước nhìn vầng trăng vỡ

Trọn đời này anh mãi gọi tên em
!…

Đã cập nhật ngày 06-3-2012
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.03.2012 19:29:14 bởi Lê Hoàng Trúc >
Thay đổi trang: << < 789 > >> | Trang 8 của 24 trang, bài viết từ 106 đến 120 trên tổng số 358 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9