Chợ người
CHỢ NGƯỜI Mới mười sáu mười bảy thôi Chân em đan ngược đan xuôi rối bời Nụ cười gữ lại trên môi Em đi tìm kiếm con người miếng ăn Tuổi em đáng được học hành Sách vở đành gác để dành tương lai Em như thân liễu mảnh mai Cuộc đời gió xoáy sát mài xác xơ Thân gầy giữa chợ chơ vơ Nhìn người vẫy gọi lao xô, vập vồ Dáng từng trải vẻ ngây thơ Thấy em chạy bổ tôi ngơ ngẩn lòng Phải chăng nợ gánh chất chồng Đồng tiền em kiếm trông mong cả nhà Mẹ cha nào! Có sót sa Xé tan tuổi trẻ em ra chợ người Chợ người chỉ nhỏ bé thôi Đã từng nuốt chửng bao đời mộng mơ...
Chào bạn
hii...bài thơ của bạn thực xúc động,nói lên được thực tế đáng thương của các bé trong CHỢ NGƯỜI.
Chợ người tuy nhỏ bé thôi
Nhưng mà phá hoại bao đời tuổi thơ
Mẹ cha nào nỡ làm ngơ
Để đời con trẻ mất nhờ tương lai
Nói ra thì thực là dài
Chuyện này thực sự đề tài của chung
Xin phép được góp thêm cho bạn đoạn thơ trên nhé.Mình thấy số lượt ng xem của bạn bằng mình và mình làm quen với bạn đấy.Mình cũng mời bạn trả lời cho bài thơ của mình nhé;
Cảm ơn bạn Lan Phương nhé! Nỗi nhức nhối này chỉ những người làm mẹ, làm cha mới có thể giải đáp được trong thời thế thị trường xô bồ này! Xin cảm ơn bạn đã thông cảm với nỗi khổ tâm của người ngoài cuộc.
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: