Một nửa....
klt7762 12.11.2010 12:57:24 (permalink)
0
Một nửa đời là gió!
phiêu bạt gửa nhân gian.
Một nửa đời gian nan,
tìm lấy niềm đau khổ.
 
Một nửa đời làm mây!
bay hoài về muôn hướng
Một nửa đời tận hưởng,
cái gọi là cô đơn.
 
Một nửa và một nửa
đến bao giờ tròn đôi.
Suốt đời cứ đơn côi
đi tìm hoài một nửa!!!
#1
    klt7762 12.11.2010 13:40:54 (permalink)
    0
    Có phải em !!!

    Anh tìm em giữa muôn người qua lại,
    Giữa bộn bề những tấp nập lo toan.
    Giữa những lúc đêm khuya chợt tỉnh giấc
    Hay giữa ngày nắng cháy nổi cô đơn.

    Này cô bé có phải em là nắng.
    Anh là chiều tím ngắt những ước mơ
    chiều lặng lẽ nắng tắt đầu con phố.
    nên anh tìm mà chẵng thấy bóng em.

    Này cô bé phải chăng là dĩ vảng
    ta đi tìm mà chẳng thấy em đâu.
    Một nữa đời cứ lang thang khắp chốn.
    Tìm một người phải chăng chính là em !!!
    <bài viết được chỉnh sửa lúc 12.11.2010 22:59:25 bởi klt7762 >
    #2
      klt7762 15.11.2010 13:30:34 (permalink)
      0
      Tìm Em

      Em đâu rồi! Anh đang tìm kiếm.
      Quẩn quanh hoài mà chẳng thấy em đâu,
      Con nước trôi, con nước sẽ theo dòng
      Em có lẽ đã về bên người khác!

      Trần gian cô đơn và thiên đường lạnh lẻo
      Không có em thế giới sẽ u sầu
      và Anh nữa có lẽ bây giờ và mãi mãi.
      Chỉ một mình trong những bữa tiệc vui.
      Khắp nhân gian anh tìm kiếm nụ cười
      Trong ánh mắt đôi môi và giọng nói.
      Anh tìm khắp cùng trời và cuối đất,
      Anh tìm em, tìm em một nữa của tình Anh!!!!
      <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2010 17:11:25 bởi klt7762 >
      #3
        klt7762 15.11.2010 15:21:10 (permalink)
        0
        Em là nắng, em tuôn về muôn ngã.
        Chút mơ hồ ta thầm gọi tên em.
        chiêu buôn tím cỏ cây sầu lặng lẽ.
        và ta cùng trời đât nhớ bâng khuân.
         
        Yêu và được yêu... hạnh phúc và đau khổ...!
         
        #4
          klt7762 15.11.2010 17:09:47 (permalink)
          0
          Giử lại tình Em

          Hoàng hôn tắt cuối con đường nhàu nát.
          Lốm đốm vàng những sợi nắng mong manh.
          chút vội vã khung trời buôn sắc tím.
          Kéo lòng buồn vời vợi một ước mơ.

          Lưu lại chút hoàng hôn đừng vội thế.
          nắng còn hồng cho hoa lá xanh tươi.
          Ta từ thuở màng đêm buôn tiếng khóc.
          vẩn nhớ hoài giọt nắng chút mong manh.
          nhưng tìm kiếm thấy chỉ toàn vô vọng
          chút nắng vàng ta giử lại được không!
          Giử lại Em nắng vàng ta yêu mến.


          Bao giờ ta sẽ chung đôi
          vai tôi em tựa, tình tôi em nằm!!!!!!
          <bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2010 17:21:14 bởi klt7762 >
          #5
            lygiahan17 15.11.2010 23:02:36 (permalink)
            0

            Có phải em !!!

            Anh tìm em giữa muôn người qua lại,
            Giữa bộn bề những tấp nập lo toan.
            Giữa những lúc đêm khuya chợt tỉnh giấc
            Hay giữa ngày nắng cháy nổi cô đơn.

            Này cô bé có phải em là nắng.
            Anh là chiều tím ngắt những ước mơ
            chiều lặng lẽ nắng tắt đầu con phố.
            nên anh tìm mà chẵng thấy bóng em.

            Này cô bé phải chăng là dĩ vảng
            ta đi tìm mà chẳng thấy em đâu.
            Một nữa đời cứ lang thang khắp chốn.
            Tìm một người phải chăng chính là em !!!


            chẳng phải em giữa muôn người xa lạ
            cũng chẳng phải giữa nắng hạ cô đơn
            cũng chẳng phải trong cơn say chợt tỉnh
            hay bộn bề những toan tính lo xa

            em không phải là nắng đâu anh ạ
            mà chiều tà tím ngắt những ước mơ
            em vẫn là em chớ phải đâu là nắng
            anh tìm nắng hèn gì chẳng thấy em

            cũng chẳng phải em là dĩ vẵng
            anh chưa tìm sao nói chẳng thấy đâu
            em vẫn còn đây giữa cuộc sống muôn màu
            có lẽ vì ta chưa nhận ra nhau

             xin lỗi bạn nha. mình thấy nó ngộ ngộ nên làm theo mà không biết bạn có bực mình hay không nữa.



            #6
              klt7762 15.11.2010 23:10:32 (permalink)
              0
              Những sợi tình mong manh
               
              Chuyện tình mình sẽ ra sao em nhỉ!
              những vô tình khiến ta giận hờn nhau.
              Anh thay đổi hay tình em thay đổi.
              Chỉ biết rằng hai đứa bổng hai nơi
               
              Chút kỉ niệm chẳng kéo ta gần được.
              Anh vô tình rồi cũng chẵng nhận ra
              những thay đổi từ những gì nhỏ nhất.
              Chút muộn màng thôi đành để Anh mang.
               
              Nghe mùi tóc bổng giạt mình anh nhớ.
              những tình yêu hai đúa thuở hôm nào.
              Anh muốn ngắm mai ai ngày hôm trước.
              nhìn Anh và chan chứa những yêu thương!!!
               
               
              #7
                klt7762 15.11.2010 23:16:46 (permalink)
                0
                Thanks lygiahan17 vì đã ghé qua,
                 
                ừhm bài thơ là chút gì đó của suy nghỉ thoáng qua rồi viết. Không có gì nếu rảnh mời Hân ghé qua thanks
                 
                #8
                  JENIFER 16.11.2010 00:38:03 (permalink)
                  0


                  Giử lại tình Em

                  Hoàng hôn tắt cuối con đường nhàu nát.
                  Lốm đốm vàng những sợi nắng mong manh.
                  chút vội vã khung trời buôn sắc tím.
                  Kéo lòng buồn vời vợi một ước mơ.

                  Lưu lại chút hoàng hôn đừng vội thế.
                  nắng còn hồng cho hoa lá xanh tươi.
                  Ta từ thuở màng đêm buôn tiếng khóc.
                  vẩn nhớ hoài giọt nắng chút mong manh.
                  nhưng tìm kiếm thấy chỉ toàn vô vọng
                  chút nắng vàng ta giử lại được không!
                  Giử lại Em nắng vàng ta yêu mến.


                  Bao giờ ta sẽ chung đôi
                  vai tôi em tựa, tình tôi em nằm!!!!!!


                  .......... Gió........



                  XA XÔI BẾN VẮNG CHIỀU ĐÔNG

                  Khung cửa sổ giờ không còn ai hong tóc
                  Gió qua mành sầm sập gọi tơ mây
                  Bóng xa mờ lối cũ mưa phùn bay
                  Lá me rớt trên vai người về muộn

                  Con đường đó ngày xưa vương màu nắng
                  Nay còn hồng trên quãng vắng mông mênh?
                  Chiều tàn Đông qua phố cũ quên tên
                  Không nhớ lối về bến xưa điểm hẹn

                  Cơn lốc nào du hồn thơ trọn vẹn
                  Xoáy vào mơ mộng ảo vần lang thang
                  Nắng chiều Đông vệt rán có còn vàng
                  Hay nhạt thếch màu trắng tang dĩ vãng

                  Gió rưng rưng mây buồn trôi lãng đãng
                  Đưa chân ngày lữ khách trễ đò ngang
                  Bên bến sông lặng lẽ buổi chiều tàn
                  xao động tí gợn mơn man sóng biếc ...

                  Và lữ khách khuất dần ...
                  trong cơn mưa tuyết !

                  Thêm một mùa Đông từ biệt ...
                  sông ... chạnh lòng ...


                  JENIFER

                  @ Thơ cô Gió hay quá ! Cho phép em được vào đọc ạ !
                  <bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 19:16:46 bởi JENIFER >
                  #9
                    Chuyển nhanh đến:

                    Thống kê hiện tại

                    Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
                    Kiểu:
                    2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9