NGUYỆT ĐÀN
NGUYỆT ĐÀN
Cảnh thơ về cạnh bên rèm
Cung thương đàn trổi mộng mềm đường tơ
Nhạc tình lắng đọng trời thơ
Vần mơ Nguyệt đến bên bờ tương giao
Nốt trầm nốt bổng trao nhau
Thiên nhiên nhân ảnh đi vào cõi mơ
Trời cao xuống thấp ngắm thơ
Sao về hội tụ vườn tơ nghe đàn
Rung rinh gió lộng lùa sang
Thiên nhiên hoà khúc miên man bao tình
Sao trời nhảy múa tầng thinh*
Trúc cười rộn rả rung rinh nhịp nhàng
Tươi sao khúc hát mùa sang
Xuân về ta lại dạo đàn dưới trăng
JENIFER
(* thinh không)
:: Bài thơ đưa vào Thư Viện)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 21:16:46 bởi Viet duong nhan >
SÀI GÒN ƠI CÒN NHỚ HAY QUÊN
(Viết để tặng một người bạn… chưa quen…)
Ta ra đi không có lời hứa hẹn
Mơ ngày về tìm lại tuổi thơ xưa
Chiều Nguyễn Du thương biết mấy cho vừa
Nếu gặp lại người xưa…
Còn nhớ không em nhỉ!
Sài gòn ơi Bách thảo chiều đô thị
Ghế Tao Đàn trong những tối thân thương
Còn nhớ không thu đợi trước cổng trường
Bao hình ảnh còn trong ta mãi mãi
Sài gòn ơi ta nhớ chiều thứ bảy
Cùng bạn bè điểm đến Góc Duy Tân
Công viên mùa xuân chỉ hẹn một lần
Ta bỏ lại tình đầu không hẹn ước
Sài gòn ơi lần đi không báo trước
Ngày trở về còn mịch bóng mù sương
Ta mang theo thừa nước mắt nghê thường
Nhưng đành thiếu một lời hẹn ước
Sài gòn ơi quãng thời xưa thân ái
Tuổi mộng mơ đành khép lại ngày mai
Nhớ quá đi thôi phố cũ đường dài
Đời lưu lạc chưa lần về chốn cũ
Sài gòn ơi ta nhớ lắm mùa thu
Mưa giăng tím đường trưa lối nhỏ
Có em bên tôi lúc tình vừa mới ngõ
Ôi tình đầu rung động quá đi thôi
Sài gòn ơi mộng đời chẳn thành đôi
Mất rồi sao một quãng đời thơ dại
Nếu có về Sài gòn quên hay nhớ?
Không về đâu…
Vì chắc chẳn ai chờ…!
ngocduythanh
HẸN MỘT NGÀY VỀ
Sài Gòn nay _ Con đừng vẫn dàn trãi
Rộng thênh thang nhưng vắng mãi một người
Nhớ ngày thơ thắt bím tuổi năm ... mười
Em chúm chím tươi cười khi anh đến
Tuổi thơ dại ngày xưa tình trìu mến
Gọi "anh hai" tiếng trẻ nít thanh sao
Anh dắt em xung quanh cổng trường rào
Nhặt hoa phượng ép vào trang vở mới
Em vui lắm mắt bừng lên màu phấn khởi
Miệng bí bô cứ khen mãi "bướm đẹp nào!"
Và "ghép thêm nhiều con bướm để chúng bay cao"
Em tưởng tượng cùng bay lên chốn ảo
Giờ mình anh đi qua đường xưa một dạo
Đường phố đông mà thiếu dáng Nhỏ hồng
Bím cài nơ mái tóc bé mãi xa xăm
Không tìm thấy anh lặng thầm nỗi nhớ
Đường Nguyễn Trãi _ Bâng khuâng dừng lại
Cuối góc đường dáng ai giống bé ngày xưa
Cũng tóc bím nơ hồng loáng thắn
Nhí nhảnh cười chúm chím cả trời xinh
Đây khu chợ Thái Bình ta từng đến
Mua bọc chè đá lạnh mát em ham
Ống hút mềm em múp gọn nước ngon
Còn phần cái em bảo anh múc hộ
Em bé bổng cứ ăn gian anh mãi thế
Giành phần hơn anh vẫn chìu chuộng em cưng
Lần về thăm nhớ bé sao mà nhớ quá chừng
Nhớ chín ruột héo tim gan phèo phổi
Anh nhớ lắm nhớ em ...
Thật tình nhớ sao quá đổi !
Thư anh gửi làm lòng em bối rối
Nhớ anh nhiều nhưng tội chưa về thăm
Để Hè sau... hoặc là gần cuối năm
Sẽ về lại _ Em đến thăm anh...
Qua những con đường xưa ngày đó !
JENIFER
(Viết trả lời với một người bạn ... chưa biết)
:: 2 bài thơ đưa vào Thư Viện)
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 13.11.2010 20:16:46 >
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 22:57:09 bởi JENIFER >
SÀI GÒN ƠI CÒN NHỚ HAY QUÊN
(Viết để tặng một người bạn… chưa quen…)
Ta ra đi không có lời hứa hẹn
Mơ ngày về tìm lại tuổi thơ xưa
Chiều Nguyễn Du thương biết mấy cho vừa
Nếu gặp lại người xưa…
Còn nhớ không em nhỉ!
Sài gòn ơi Bách thảo chiều đô thị
Ghế Tao Đàn trong những tối thân thương
Còn nhớ không thu đợi trước cổng trường
Bao hình ảnh còn trong ta mãi mãi
Sài gòn ơi ta nhớ chiều thứ bảy
Cùng bạn bè điểm đến Góc Duy Tân
Công viên mùa xuân chỉ hẹn một lần
Ta bỏ lại tình đầu không hẹn ước
Sài gòn ơi lần đi không báo trước
Ngày trở về còn mịch bóng mù sương
Ta mang theo thừa nước mắt nghê thường
Nhưng đành thiếu một lời hẹn ước
Sài gòn ơi quãng thời xưa thân ái
Tuổi mộng mơ đành khép lại ngày mai
Nhớ quá đi thôi phố cũ đường dài
Đời lưu lạc chưa lần về chốn cũ
Sài gòn ơi ta nhớ lắm mùa thu
Mưa giăng tím đường trưa lối nhỏ
Có em bên tôi lúc tình vừa mới ngõ
Ôi tình đầu rung động quá đi thôi
Sài gòn ơi mộng đời chẳn thành đôi
Mất rồi sao một quãng đời thơ dại
Nếu có về Sài gòn quên hay nhớ?
Không về đâu…
Vì chắc chẳn ai chờ…!
ngocduythanh
HẸN MỘT NGÀY VỀ
Sài Gòn nay _ Con đừng vẫn dàn trãi
Rộng thênh thang nhưng vắng mãi một người
Nhớ ngày thơ thắt bím tuổi năm ... mười
Em chúm chím tươi cười khi anh đến
Tuổi thơ dại ngày xưa tình trìu mến
Gọi "anh hai" tiếng trẻ nít thanh sao
Anh dắt em xung quanh cổng trường rào
Nhặt hoa phượng ép vào trang vở mới
Em vui lắm mắt bừng lên màu phấn khởi
Miệng bí bô cứ khen mãi "bướm đẹp nào!"
Và "ghép thêm nhiều con bướm để chúng bay cao"
Em tưởng tưởng cùng bay lên chốn ảo
Giờ mình anh đi qua đường xưa một dạo
Đường phố đông mà thiếu dáng Nhỏ hồng
Bím cài nơ mái tóc bé mãi xa xăm
Không tìm thấy anh lặng tầm nỗi nhớ
Đường Nguyễn Trãi _ Bâng khuâng dừng lại
Cuối góc đường dáng ái giống bé ngày xưa
Cũng tóc bím nơ hồng loáng thắn
Nhí nhảnh cười chúm chím cả trời xinh
Đây khu chợ Thái Bình ta từng đến
Mua bọt chè đá lạnh mát em ham
Ống hút mềm em nút gọn nước ngon
Còn phần cái em bảo anh múc hộ
Em bé bổng cứ ăn gian anh mãi thế
Giành phần hơn anh vẫn chìu chuộng em cưng
Lần về thăm nhớ bé sao mà nhớ quá chừng
Nhớ chín ruột héo tim gan phèo phổi
Anh nhớ lắm nhớ em ...
Thật tình nhớ sao quá đổi !
Thư anh gửi làm lòng em bối rối
Nhớ anh nhiều nhưng tội chưa về thăm
Để Hè sau... hoặc là gần cuối năm
Sẽ về lại _ Em đến thăm anh...
Qua những con đường xưa ngày đó !
JENIFER
(Viết trả lời với một người bạn ... chưa biết)
***
Thành thật cám ơn JENIFER & NgocDuyThanh post lên đây 2 bài thơ nói về Sài Gòn thuở học sinh. Làm vdn nhớ Sài Gòn và nhớ quá đi thôi. Vdn dán link những bản nhạc :
Chúc các bạn sáng tác mạnh và vui vẻ cuối tuần.
Thân
vdn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 21:57:21 bởi Viet duong nhan >
Chào JENIFER! Xin gửi một lời chào thân ái Bắt tay nhau rồi sẽ biết nhau thôi Xin cảm ơn sự thông cảm tình đời Mong còn gặp viết cho nhau nhiều nữa! ngocduythanh
Thành thật cám ơn JENIFER & NgocDuyThanh post lên đây 2 bài thơ nói về Sài Gòn thuở học sinh. Làm vdn nhớ Sài Gòn và nhớ quá đi thôi. Vdn dán link những bản nhạc :
Đừng Khóc Nữa Sài Gòn và những nhạc phẩm viết về Sài Gòn của một đời để nhớ, để thương
Chúc các bạn sáng tác mạnh và vui vẻ cuối tuần.
Thân
vdn
Kính chào Viet duong nhan
Xin Trân trọng và đón nhận một niềm vui mà người vừa ban tặng! Từ sự khích lệ này ngocduythanh sẽ cố gắng nhiều hơn.
Xin cảm ơn!
ngocduythanh
< Sửa đổi bởi: Viet duong nhan -- 13.11.2010 20:57:21 >
_____________________________
Thành thật cám ơn JENIFER & NgocDuyThanh post lên đây 2 bài thơ nói về Sài Gòn thuở học sinh. Làm vdn nhớ Sài Gòn và nhớ quá đi thôi. Vdn dán link những bản nhạc :
Chúc các bạn sáng tác mạnh và vui vẻ cuối tuần.
Thân
vdn
Hi hi hi...
NƯƠNG NƯƠNG DỄ THƯƠNG
Thương thương Bảy lắm Bảy Nương Nương
Nương Nương dễ thương nhất thơ trường
Đẹp xinh hát giỏi tài thơ phú
Ai vào thơ biết rõ Nương Nương
dễ thương
JENIER
@ He he he... Con lại được Bảy rờ đầu rất là vui ạ ! Cảm ơn Bảy thật là nhiều ! Hôn Bảy một miếng thật là thơm nè ! Bảy cưng cưng nhé ! [sm=huglove.gif]
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.11.2010 23:04:06 bởi JENIFER >
Trích đoạn: ngocduythanh
Chào JENIFER!
Xin gửi một lời chào thân ái
Bắt tay nhau rồi sẽ biết nhau thôi
Xin cảm ơn sự thông cảm tình đời
Mong còn gặp viết cho nhau nhiều nữa!
ngocduythanh
Không có gì
Chỉ là cảm tác thơ mà thôi
Thi nhân vui cứ thả thơ trôi
Hợp vần thì hoạ nhau vài nét
Tự nhiên cất bút kính chào mời
JENIFER
@ JENIFER là con gái, nên không dám bắt tay, chỉ đứng xa mà cúi đầu chào mến khách thôi ạ ! Kính lời chúc vui !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 13:56:36 bởi JENIFER >
NHÂN ẢNH ĐÀN TRĂNG
Cứ phảng phất nơi đây hương trầm ấy
Gió thoảng bay vẫn níu kéo chân ngày
Dây đàn chùn phím lạc lá vờn bay
Cho bối rối trúc buồn rung nhịp thở
Cành lả ngọn sầu đông lạnh giá
Bến giang đầu nước chảy vẫn màu xanh
Nguồn yêu thương vẫn cứ mãi trong lành
Dù hoá kiếp vẫn bên gành chung lối
Vẳng đàn xưa dưới trăng về buổi tối
Khúc nhạc trầm mở lối mộng trời mơ
Gió vi vu dìu dặt tiếng cung tơ
Vần thơ đến bến bờ vào dĩ vãng
Dáng Trăng tròn bên mây về lảng vảng
Tiếng tiêu nào gọi bạn chốn xa xăm
Đêm Đông tàn mà cung đàn vẫn bổng trầm
Bóng trúc vẫn lả cành như vẫy gọi
Từ dạo ấy xa rồi xa tiếng nói
Mùa Thu bay lá rụng khắp đường hoang
Chốn nhân gian hay kiếp sống thiên sang
Trăng _nhân ảnh vẫn về đàn hợp phối
Tàu đi rồi vượt trùng dương vạn lối
Bến bờ xa xa mãi mãi ngàn xa
Bao mùa Thu, Hạ, Đông cứ chồm qua
Xuân nay đến bóng trăng ngà có tròn nhớ ?
!!!
Cung đàn thương vẫn ngồi bên trăn trở...
Bóng trúc vờn nỗi nhớ nhịp thời gian !
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 11:28:34 bởi JENIFER >
NHÂN ẢNH ĐÀN TRĂNG
Cứ phảng phất nơi đây hương trầm ấy
Gió thoảng bay vẫn níu kéo chân ngày
Dây đàn chùn phím lạc lá vờn bay
Cho bối rối trúc buồn rung nhịp thở
Cành lả ngọn sầu đông lạnh giá
Bến giang đầu nước chảy vẫn màu xanh
Nguồn yêu thương vẫn cứ mãi trong lành
Dù hoá kiếp vẫn bên gành chung lối
Vẳng đàn xưa dưới trăng về buổi tối
Khúc nhạc trầm mở lối mộng trời mơ
Gió vi vu dìu dặt tiếng cung tơ
Vần thơ đến bến bờ vào dĩ vãng
Dáng Trăng tròn bên mây về lảng vảng
Tiếng tiêu nào gọi bạn chốn xa xăm
Đêm Đông tàn mà cung đàn vẫn bổng trầm
Bóng trúc vẫn lả cành như vẫy gọi
Từ dạo ấy xa rồi xa tiếng nói
Mùa Thu bay lá rụng khắp đường hoang
Chốn nhân gian hay kiếp sống thiên sang
Trăng _nhân ảnh vẫn về đàn hợp phối
Tàu đi rồi vượt trùng dương vạn lối
Bến bờ xa xa mãi mãi ngàn xa
Bao mùa Thu, Hạ, Đông cứ chồm qua
Xuân nay đến bóng trăng ngà có tròn nhớ ?
!!!
Cung đàn thương vẫn ngồi bên trăn trở...
Bóng trúc vờn nỗi nhớ nhịp thời gian !
JENIFER
ĐÀN DƯỚI TRĂNG
Tiếng đàn khuya
lảnh lót giọng âm vang
Cho Đông thức
Trăng trễ tràn lối hẹn
Xuân nay hồng
hoa lòng về bẽn lẽn
Màu mơ tình
giấc mộng có về mang
Đàn du dương
cung phím nhẹ lướt sang
Sao rủ đến
nghé bên đàn trộm ngắm
Đôi tay ngà
vuốt cung tơ trầm lắng
Tím sim y
Mặc Niệm Khúc tự tình
Vút lên cao
rồi nhẹ nốt thăng trầm
Đàn cứ mãi
nhặt khoan dìu vào mộng
Gió theo mây
nhẹ lay vùng trời rộng
Gọi nhau về
cho Đông lạnh bớt giá băng
Đàn dưới Trăng ...
đã mấy mùa Trăng !
Mà nhân ảnh ...
vẫn lặng thầm cung phím !
Galaxies
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 17:21:50 bởi galaxies >
VU VƠ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Chỉ là ảo ảnh chỉ là mơ
Chỉ là vớ vẩn đôi vần nhớ
Trời trăng mây nước lững thững lờ
Ta cũng cùng thơ tập tành mơ
Vài câu vần ý giả vờ chờ
Trăng lên gát núi ... gương biển bạc
Thi thoảng mong lung lạc bóng mờ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ
Hồn vờ rung động cánh nhạn chờ
Thu qua, Hạ tới, Đông, Xuân đến
Mùa nào vần ấy trải tình mơ
Thơ chỉ là thơ chỉ là thơ ...
Đừng ai chờ đợi ta lên bờ
Thuyền tình ảo tưởng xa xôi quá
Vì ta là ta thơ là thơ.
GALAXIES
@ Bọn nhóc chúng em là thế đấy:
Tôi từ số 0 đến
Tôi từ số 0 đi
Số 0 không tình ái
Số 0 không tình si
GỬI EM MỘT CHÚT TÂM TÌNH
Nếu chỉ là vu vơ thì còn gì ý nghĩa
Nếu chỉ là vu vơ tâm hồn lạc vào đâu
Nếu chỉ là vu vơ thì đâu có nỗi sầu
Thì đâu có lòng giận lòng như vậy!
Ôi thế gian tình cộng tình là mấy
Để nỗi sầu trêu chọc những đêm khuya
Cho không gian chứng kiến cuộc chia lìa
Xin chúa cứu rổi linh hồn con đau khổ
Ngọc Duy Thanh
QUA MAU
Đông phong cánh gió gửi tâm tình
Nghĩa gì câu chữ để làm tin
Vu vơ còn vấn vương lòng nhớ
Thì thôi phủ sạch ý mong chờ
Thu đã qua, rồi mấy Hạ sang
Đừng trăn trở nhớ chi cành bàng
Đông sầu lá rụng cây trơ trụi
Vu vơ nhớ chỉ xuân sầu mang
Quên đi cánh nhạn xa đầu núi
Vớ vẩn nhớ chi chỉ ngậm ngùi
Thuyền đã xa rồi đừng nhớ nữa
Để tròn mộng ước lòng thêm vui
Có thể vu vơ chẳng đợi chờ
Rừng Thu hoang vắng lùi về sâu
Để cho Đông đến rừng thay áo
Và thắm lòng xuân lòng có nhau
Vu vơ để hiểu ý lời chào
Chúc tình xuân thắm thắm xuân màu ...
Thì còn cố níu chi cho nhớ
Thu sầu qua vội...Vui xuân nào !
Vu vơ gửi lại một lời chào
Trọn đời hạnh phúc xuân bên nhau !
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 22:57:56 bởi JENIFER >
TAN
Vùng miền tuyết trắng vừa tan
Bình minh sáng rọi dáng nàng thiên thanh
Gió về góp nhặt lá xanh
Gom vào nhánh mộng để anh tự tình
Mơ màng sương đọng giọt xinh
Lăn tròn nỗi nhớ bóng hình thi nhân
Lãng du nhẹ gót bâng khuâng
Tìm thời gian lại bao lần mơ hoa
Tím màu mây cũ những là...
Vần thơ lưu bút kết hoa nối vòng
Thế rồi ... mùa ấy vào Đông
Chim uyên lẻ bạn sổ lòng bay xa
Sang sông con sáo chẳng mà...
Thiết tha chốn cũ chỉ là ... hư không
Ngày mai người ẤY theo chồng
Còn đâu dáng Nhỏ để trông ngày về ?
Sáo sang sông ... quên hẹn thề ...
Có còn ai nữa ... đường về ... còn ai ?
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 14.11.2010 21:27:04 bởi JENIFER >
Trích đoạn: JENIFER
Thành thật cám ơn JENIFER & NgocDuyThanh post lên đây 2 bài thơ nói về Sài Gòn thuở học sinh. Làm vdn nhớ Sài Gòn và nhớ quá đi thôi. Vdn dán link những bản nhạc :
Chúc các bạn sáng tác mạnh và vui vẻ cuối tuần.
Thân
vdn
Hi hi hi...
NƯƠNG NƯƠNG DỄ THƯƠNG
Thương thương Bảy lắm Bảy Nương Nương
Nương Nương dễ thương nhất thơ trường
Đẹp xinh hát giỏi tài thơ phú
Ai vào thơ biết rõ Nương Nương
dễ thương
JENIER
@ He he he... Con lại được Bảy rờ đầu rất là vui ạ ! Cảm ơn Bảy thật là nhiều ! Hôn Bảy một miếng thật là thơm nè ! Bảy cưng cưng nhé ! [sm=huglove.gif]
Hihi... NN_dễ thương - hôm nào hết 'thương dễ' ý ya ya... thành dễ ghét á... Vậy thì... thì J. tiếp tục làm thơ thiệt hay nhen ! Chúc J. & tất cả luôn vui tươi khỏe mạnh. [sm=huglove.gif]
7_nn
Đọc thơ như tìm được một tấm lòng tri kỷ!
TAN
Vùng miền tuyết trắng vừa tan
Bình minh sáng rọi dáng nàng thiên thanh
Gió về góp nhặt lá xanh
Gom vào nhánh mộng để anh tự tình
Mơ màng sương đọng giọt xinh
Lăn tròn nỗi nhớ bóng hình thi nhân
Lãng du nhẹ gót bâng khuâng
Tìm thời gian lại bao lần mơ hoa
Tím màu mây cũ những là...
Vần thơ lưu bút kết hoa nối vòng
Thế rồi ... mùa ấy vào Đông
Chim uyên lẻ bạn sổ lòng bay xa
Sang sông con sáo chẳng mà...
Thiết tha chốn cũ chỉ là ... hư không
Ngày mai người ẤY theo chồng
Còn đâu dáng Nhỏ để trông ngày về ?
Sáo sang sông ... quên hẹn thề ...
Có còn ai nữa ... đường về ... còn ai ?
JENIFER
MƠ
Trăng về lắng tiếng nghe đàn
Cung thương hoà nhịp miên man giấc nồng
Sao trăng tụ hội Nguyệt Cầm
Đàn vang lên tiếng tri âm thắm tình
Gương thanh tú mộng tươi xinh
Trúc say nghiêng nhánh tâm tình nhịp mơ
Để hồn thi sĩ vào thơ
Kết vần hoa bướm ngẩn ngơ bên đàn
...
Và rồi ngày ấy Đông sang
Tuyết rơi trắng xoá miên man lối sầu
Sáo sang sông _ sáo về đâu
Để ai còn ngắm bên lầu Nguyệt mơ
Sáo sang sông hết đợi hết chờ
Hết còn réo rắc cung thơ khúc tình
Sáo sang sông bỏ ai nhớ mình
Xa xôi ảo ảnh bóng hình Thu phai
Chiều nay gió cuốn mây bay
Bánh xe thời khắc cứ quay quay vòng
Sáo đành bỏ nhạn sang sông
Nhạn tìm biển Bắc ... Sáo vòng trời Nam
Thế là cách trở Bắc , Nam
Thế là cung oán dứt đàn giây oan
Thiên thu tình khúc dở dang
Ai chia biển bắc trời Nam xa bờ
Gió Đông về ghép vần thơ
Thiếu đôi nửa mảnh Trăng mơ nhạt tình
Poem
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.11.2010 17:55:51 bởi poem >
JENIFER có thấy Khúc Niệm từ ở đâu không? Người ấy ra đi biền biệt rồi Từ nay đành gọi cố nhân thôi Ta về khóc ngất chiều sương tuyết Em đổi tên rồi tình vỡ đôi! Hảy nhắn dùm tôi Khúc Niệm Từ Duy Thanh trằn trọc suốt canh thâu Sao em đành đoạn thay màu áo Rót vào tim tôi vạn nổi sầu! Ngoc Duy Thanh
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: