NGUYỆT ĐÀN
có thấy Khúc Niệm từ ở đâu không? Người ấy ra đi biền biệt rồi Từ nay đành gọi cố nhân thôi Ta về khóc ngất chiều sương tuyết Em đổi tên rồi tình vỡ đôi! Hảy nhắn dùm tôi Khúc Niệm Từ Duy Thanh trằn trọc suốt canh thâu Sao em đành đoạn thay màu áo Rót vào tim tôi vạn nổi sầu! Ngoc Duy Thanh Sư ca hỏi Khúc... hay Galaxies
Nhớ người đó...lại hỏi người này sao ra
Hình như trong giấc mơ ảo mộng
Ngọc Duy Thanh ca nhầm lẩn Khúc ... là Galaxies à
Hic...
Nếu là Galaxies - hình như con sáo bay xa
Bến bờ ấy pháo hoa đầy ngập lối
Lời tình thơ giờ gửi lại lời trăn trối
Ngọc Duy Thanh - Lưu Luyến cũng chia biệt thôi
Vì con sáo bay xa đã bay xa xa lắm rồi !
Bấy nhiêu Đại sư ca rõ ạ !
ka ka ka
(Giỡn thơ vui ghê nơi há !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 10:14:31 bởi LÝ THANH THANH >
KHÚC ĐÀN VƯƠNG
Một khúc đoạn trường , khúc tiêu tương
Khúc sầu khúc oán , khúc đàn vương
Buồn lên cung phím tay lướt nhẹ
Hạt lệ mưa buồn cay mắt tuôn
Ai lắng nghe không khúc nhạc trầm
Sầu dâng khoé mắt buồn lặng câm
Chiều Đông sương xuống lòng giá buốt
Đàn nào dạo khúc biệt li hương
Người đã ra đi khuyết đoạn đường
Ngày thơ hoa mộng dưới hiên trường
Nhặt cành phượng vỹ cùng ghép bướm
Bướm sầu in dấu lưu bút thương
Một khúc đoạn trường , khúc tiêu tương
Khúc sầu khúc oán , khúc đàn vương
Buồn lên cung phím tay lướt nhẹ
Hạt lệ mưa buồn cay mắt tuôn !
JENIFER
@ Rất vui được thi hữu ghé thăm và để lại những vần thơ vui nhộn rất hay ạ ! JENIFER là người mới, nên không thể biết được Nhóc Khúc Niệm Từ là ai và hiện giờ đang ở đâu ! Mong thi hữu ngocduythanh thông cảm cho sự hiểu biết nong cạn của JENIFER !
Kính bút !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 00:13:46 bởi JENIFER >
Giử lại tình Em
Hoàng hôn tắt cuối con đường nhàu nát.
Lốm đốm vàng những sợi nắng mong manh.
chút vội vã khung trời buôn sắc tím.
Kéo lòng buồn vời vợi một ước mơ.
Lưu lại chút hoàng hôn đừng vội thế.
nắng còn hồng cho hoa lá xanh tươi.
Ta từ thuở màng đêm buôn tiếng khóc.
vẩn nhớ hoài giọt nắng chút mong manh.
nhưng tìm kiếm thấy chỉ toàn vô vọng
chút nắng vàng ta giử lại được không!
Giử lại Em nắng vàng ta yêu mến.
Bao giờ ta sẽ chung đôi
vai tôi em tựa, tình tôi em nằm!!!!!!
.......... Gió........
XA XÔI BẾN VẮNG CHIỀU ĐÔNG
Khung cửa sổ giờ không còn ai hong tóc
Gió qua mành sầm sập gọi tơ mây
Bóng xa mờ lối cũ mưa phùn bay
Lá me rớt trên vai người về muộn
Con đường đó ngày xưa vương màu nắng
Nay còn hồng trên quãng vắng mông mênh?
Chiều tàn Đông qua phố cũ quên tên
Không nhớ lối về bến xưa điểm hẹn
Cơn lốc nào du hồn thơ trọn vẹn
Xoáy vào mơ mộng ảo vần lang thang
Nắng chiều Đông vệt rán có còn vàng
Hay nhạt thếch màu trắng tang dĩ vãng
Gió rưng rưng mây buồn trôi lãng đãng
Đưa chân ngày lữ khách trễ đò ngang
Bên bến sông lặng lẽ buổi chiều tàn
xao động tí gợn mơn man sóng biếc ...
Và lữ khách khuất dần ...
trong cơn mưa tuyết !
Thêm một mùa Đông từ biệt ...
sông ... chạnh lòng ...
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 19:13:54 bởi JENIFER >
JENIFER có thấy Khúc Niệm từ ở đâu không?
Người ấy ra đi biền biệt rồi
Từ nay đành gọi cố nhân thôi
Ta về khóc ngất chiều sương tuyết
Em đổi tên rồi tình vỡ đôi!
Hảy nhắn dùm tôi Khúc Niệm Từ
Duy Thanh trằn trọc suốt canh thâu
Sao em đành đoạn thay màu áo
Rót vào tim tôi vạn nổi sầu!
Ngoc Duy Thanh
Nhớ dáng trang đài của mỹ nhân
Đa tình lữ khách tìm người thân
Đêm trường than khóc người không biết Cách biệt phương trời, hỡi cố nhân ! @_@ Muội muội đâu rồi vào mà trả lời người ta nè. Khà khà, xin lỗi chú Duy Thanh nhé. Để cháu gọi muội ra tiếp chú.
có thấy Khúc Niệm từ ở đâu không?
Người ấy ra đi biền biệt rồi
Từ nay đành gọi cố nhân thôi
Ta về khóc ngất chiều sương tuyết
Em đổi tên rồi tình vỡ đôi!
Hảy nhắn dùm tôi Khúc Niệm Từ
Duy Thanh trằn trọc suốt canh thâu
Sao em đành đoạn thay màu áo
Rót vào tim tôi vạn nổi sầu!
Ngoc Duy Thanh
Nhớ dáng trang đài của mỹ nhân
Đa tình lữ khách tìm người thân
Đêm trường than khóc người không biết
Cách biệt phương trời, hỡi cố nhân !
@_@ Muội muội đâu rồi vào mà trả lời người ta nè. Khà khà, xin lỗi chú Duy Thanh nhé. Để cháu gọi muội ra tiếp chú.
Em trở về rồi, anh biển dâu
Đông về sướt mướt lá sầu đâu
Đàn lơi cung phím buồn xa vắng
Tuyết phủ thành băng trắng một màu
Khúc Niệm Từ
( Hừ hừ hừ... nghe lời anh cả mà trả lời, chứ lạnh phát rung luôn nè ! Hừ hừ ừ...sợ quá ! Hổng hiểu gì hết trơn hết trọi ! Hic...)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.11.2010 21:57:48 bởi khucniemtu >
VỀ VỚI SẮC XUÂN
Đông về thăm góc mơ phố nhỏ
Tóc mây chiều đan dệt mộng hồ bay
Ngắm nàng thơ nhẹ gót theo dấu hài
Gió thoang thoảng đưa hương tình hoa sứ
Cánh chim trời làm thân miền viễn xứ
Bay khắp nơi mơ mộng ước tình mây
Ngàn ánh sao thắp sáng giấc mơ đầy
Dải ngân dẫm chân dầy vùng biển bạc
Cánh hải âu bên nhau vì sợ lạc
Ríu rít dìu in bóng biển trùng khơi
Reo đùa vui cùng muôn ánh sao trời
Hót vang tiếng tình ca _ lời êm ái
Xuân sẽ về sắc hoa hồng tươi mãi
Lòng lâng lâng mai nở rộ cánh vàng
Để ta về kịp chuyến Xuân sang
Cho tình thắm khang trang ngày mới
JENIFER
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.11.2010 04:48:16 bởi Viet duong nhan >
ĐÀN THƠ
Đàn thơ nốt nhạc bổng trầm
Thi nhân vui với cung cầm nghỉ ngơi
Hồn thơ vẳng đọng chơi vơi
Dìu người về tới bên trời tương giao
Khúc Niệm Từ về chốn thơ nào
Nơi xa xưa ấy có rào dậu thưa
Việt Nam lập Đông hay chưa
Cho cung đàn lắng đủ vừa áo len
Gửi bằng cung bậc thân quen
Về lòng cố quốc bên thềm tình thương
Chỉ là điệp khúc vấn vương
Chỉ là âm hưởng nắng hường trải xa
Chỉ là cung thơ rưới hoa
Trổ màu mơ thắm để mà mà tươi
Đông sang rồi đến Xuân vui
Khúc Niệm Từ gửi đến người thân, sơ
Tất lòng gửi ấm vườn mơ
Cung đàn Khúc Niệm Từ _ thơ _ vẫn là...
KHÚC NIỆM TỪ
LẮNG NGHE TIẾNG VỌNG TỪ XA
Đàn thơ ai khẩy dưới trăng
Lắng nghe cung điệu diệu dàng ước mơ
Vu vương một điệu mong chờ
Vẫn còn một nổi thẩn thờ cách ngăn
Người về có đến bến trăng
Tương giao bến hội tình chăng thắm tình
Cung đàn ru ấm lòng mình
Vọng từ xa thẳm mang tình cố hương
Lắng nghe tình khúc mà thương
Người xa xôi lắm còn vương nổi niềm
Tình thơ ta ủ từng đêm
Gửi về bên ấy lòng thêm sắc lòng
Bâng khuâng âm hưởng nắng hồng
Chỉ là khúc điệu cho hồng cánh hoa
Tất lòng ai gửi từ xa
Vấn là… Khúc nhạc đàn ta đợi chờ?
ngocduythanh
Ánh sao đêm
Những ánh sao giữa đêm buồn bất tận
Giữa màu sắc nhạt nhòa của ánh trăng
Ta ngồi đây cùng mây ngắm chị Hằng
Giấu lệ sầu đang trào dâng nỗi nhớ
Chôn chữ thương qua từng nhịp hơi thở
Đóng trái tim xóa hết cả yêu thương
Xua nhung nhớ để tâm thấu đoạn trường
Bởi vì yêu có gì đâu mà tiếc
Bởi nó cũng chỉ là một bữa tiệc
Hân hoan xong rồi sẽ lại chia tay
Cũng giống như khúc nhạc của “đêm- ngày ”
Đến rồi đi như một cơn gió thoảng
Để đắm chìm trong men say chếnh choáng
Cùng bay bổng với khúc nhạc du dương
Chút tĩnh lặng như cây cỏ bên đường
Để ta về cuối chân trời xa lạ
tramaha
MỘT NỬA VẦN MƠ
Đông trở về trong cơn mưa tầm tả
Hạ qua chưa mà lả chả bằng lăng
Màu tím phai cho sắc phượng mãi hồng
Thu chiều xuống buông sầu liễu rũ
Ngày qua mau năm dần đến đủ
Xuân tới gần lá thư gửi phương xa
Hỏi Xuân nay người có trở lại nhà
Vui sum hợp rủ đường xa vạn lý
Ta quen nhau từ lúc nào đấy nhỉ
Hình như là chập chủm tập làm thơ
Hình như là lúc mới bắt đầu mơ
Và có thể hình như về chung lối
Mộng trời trăng gió mây sao vui mãi
Mỗi một ngày nhín chút ít phút giây
Gửi thư mail lên NET cùng hoạ bài
Thơ mới xướng rồi khen hay quá đổi
Cũng thường khi chờ nhau những buồi tối
Rỗi việc ngày ngồi lại nhấn phím ngay
Bài thơ tình hay nhí nhảnh trêu hoài
Vần mơ ước chung bài đồng điệu nhớ
Có lúc hoạ vần vui cười hô hố
Cũng có khi bi luỵ khóc hu hi
Chỉ là thơ mà lắm lúc nhiều khi
Chia sẻ hết những gì ta suy nghĩ
Rồi một chiều NÉT đơn côi tri kỷ
Đợi bạn hiền thơ thẫn vui vài câu
Bật thư pm tin nhắn người qua cầu
Về bên ấy để lại sầu trơ cái NÉT
Vần thơ xưa tình thơ đành khép
Một người đi, người ở buồn tái tê
Phút mặc sầu sương khói quyện lời thề
Vần thơ mộng trăng về còn một nửa !
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2014 20:46:32 bởi JENIFER >
Nhớ Em...
Nhìn bóng hoàng hôn anh nhớ em
Nhớ màu áo tím lúc xưa quen
Đôi môi đo đỏ cười mim mỉm
Thỏ thẻ lời "anh Yêu" thật êm
Mưa gió về thêm nỗi nhớ thương
Nửa đêm ôn lại mộng canh trừờng
Tóc em pha sắc hoa màu nhớ
Quyện mải hồn anh nỗi vấn vương
Mắt biếc đưa anh đến đỉnh sầu
Hồn chìm mất nửa bởi vì đâu
Ai đem tinh tú về nơi ấy
Để giải Ngân buồn lặn mãi đâu
Dáng hạc em về mỗi giấc mơ
Thoảng qua trong những lúc trăng mờ
Nhớ em buồn ngóng bên song cửa
Quặn thắt lòng anh lạnh mấy bờ
C N
QUÊN
Ta đã quên và không còn nhớ nữa
Ánh sao trời đi giữa dải ngân xa
Ta không còn nhớ những chiều Thu qua
Và không nhớ bóng chiều tà ai ngồi đợi
Ta không nhớ vần thơ Thu buồn vời vợi
Quên ánh Trăng khuất nửa lối Thu sầu
Ta không nhớ cánh nhạn bay về đâu
Và quên cả những trang đầu lưu nhật ký
Ta không nhớ ai tri âm tri kỷ
Đã quên rồi vần mộng mị thơ xưa
Và không nhớ Đông về tới hay chưa
Không buồn lạnh khi thay mùa giá rét
Ta không nhớ cả ta rất ư là đáng ghét
Quên mất rồi vần nhớ thiết tha thương
Mà chỉ xem tất cả mọi bình thường
Cứ tất bật với bụi đường nghiêng ngả bóng
JENIFER
( BÀI THƠ HAY NÊN HOẠ CÙNG CHO VUI Ạ !)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.11.2010 07:18:33 bởi JENIFER >
Thơ bay
Anh vừa trao đôi cánh
Cho vần thơ em bay
Ươm lời yêu trong nắng
Xanh xanh như màu mây
Anh vẽ tình yêu đầy
Trong bàn tay nhỏ bé
Cho niềm mơ em xây
Thành lâu đài vệ nữ
Em thu cả mùa gió
Thả cho nóng thôi nồng
Em chắt muối biển đông
Gửi mặn về nơi đó
Anh có nghe thấy không
Tình yêu em thơm nồng
Anh có nghe thấy không
Tình yêu em mênh mông
Sao cánh thơ nghẹn lối
Không đến được lòng anh
Sao những lời em nói
Không thấm vào tim anh
Thanh Thanh Khiết
18.11.2010
.................. Thanh Thanh Khiết à! Đọc thơ bạn mà khó có thể không cầm bút hoà cùng. Bạn cố để hay nhầm nhưng mình Xin đổi hai chữ của bạn nhé! Chúc thật vui. TÌNH LẶNG! Lời thơ đang cất cánh Cho đất trời đắm say Tấm lòng nâng hồn gió Ngây ngất sáo chiều bay. Giọt ấm nồng trang giấy Toả sáng bừng trời mây Dấu lối xưa chẳng hẹn Lần bước theo bóng cây. Một chút thôi cũng đầy Thêm bao nhiêu vẫn thiếu Tấm lòng người ta hiểu Chắt chiu lời nước non. Ngàn nốt nhạc véo von Hoà trong giọt nước mát Muôn giọng điệu sắt son Lẩn đôi dòng mực tím. Ngắm từng phút lặng im Lung linh tia nắng rọi Thay vô vàn tiếng gọi Lắng nghe lời con tim...! ...................
Trần Như Chuyền
BỨC TRANH THƠ
Một nét bút hoạ hiền
Cho đôi chim về mong
Một nét vẽ trời rộng
Bay - cánh én màu xuân
Một nét thơ trong ngần
Cho đường tơ xích gần
Khu vườn thơ tươi mãi
Nở nụ thắm tình thân
Một nét vẽ nên thơ
Cho vần ý đợi chờ
Hợp đôi vần hợp ước
Ươm nụ xuân hồng mơ
Nét bút vẽ biển bờ
Thuyền xa xưa về lại Xuân hồng sáng ánh mai
Để vần thơ tươi mãi
Nét bút vẽ chim bay
Đậu trên vai rừng nhớ
Muôn loài nghe tiếng thở
Một ngày mới tinh mơ
JENIFER 19.11.2010 09:50:19
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.01.2014 21:21:57 bởi JENIFER >
BỨC TRANH THƠ
Một nét bút hoạ hiền
Cho đôi chim về mộng
Một nét vẽ trời rộng
Bay - cánh én màu xuân
Một nét thơ trong ngần
Cho vần gần xích lại
Cho vườn thơ còn mãi
Nở nụ thắm tình thân
Một nét vẽ nên thơ
Cho vần ý đợi chờ
Hợp đôi vần ước mơ
Ươm nụ tơ hoa mở
Nét bút vẽ biển bờ
Thuyền xa xưa về lại
Để vần thơ tươi mãi
Xuân hồng sáng ánh mai
Nét bút vẽ chim bay
Đậu trên vai rừng nhớ
Muôn loài nghe tiếng thở
Một ngày mới tinh mơ
JENIFER
...............................
KHÔNG MÀU
Vẽ màu bằng ánh sáng
Trải lòng vào mênh mang
Sải cánh theo thời gian
Nhịp nhàng hương sắc tới.
Đường thơ không biên giới
Sóng sánh tình thế gian
Trái đất xanh ngút ngàn
Lung linh lòng nhân ái.
Vườn mây đang trống trải
Chim sóc về khoe màu
Tâm hồn đến với nhau
Ong bướm gieo hoa trái.
Thu qua rồi đông lại
Tình người xuân mãi mãi
Nắng dù có nhạt phai
Vẫn thắm nơi ngọn bút.
Vi vút hay lặng im
Hương gió đời vẫn ngát
Bức tranh ngời khao khát
Màu chảy từ con tim
Tiếng Đàn Trăng
Du dương tiếng đàn thơ
Nguyệt rơi vàng cung ái
Gieo hồn người trầm ngải
Thơ đi vào tim ai...
Lung linh thơ gọi đàn
Trăng mỉm cười tình lang
Rải vào đêm hạt mộng
Từ muôn cõi hồng hoang
Giớ trở lại tìm mây
Cho hồn thơ ngất ngây
Cho vần đan note nhạc
Cho người tìm men say
Trời xanh xanh hồn bay
Mang hương đời gieo khắp
Nguyệt đàn ai réo rắt
Thơ hồn thơ chơi vơi
Lam HỒng Minh
Tranh thơ của hai bạn đẹp quá nên lôi cuốn người bạn chưa quen này.
Xin mạo muội ghé lại thưởng thức Nguyệt Đàn của hai bạn mà lay đông hồn thơ...
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 21:46:45 bởi Lam Hồng Minh >
Trích đoạn: Lam Hồng Minh
Tiếng Đàn Trăng
Du dương tiếng đàn thơ
Nguyệt rơi vàng cung ái
Gieo hồn người trầm ngải
Thơ đi vào tim ai...
Lung linh thơ gọi đàn
Trăng mỉm cười tình lang
Rải vào đêm hạt mộng
Từ muôn cõi hồng hoang
Giớ trở lại tìm mây
Cho hồn thơ ngất ngây
Cho vần đan note nhạc
Cho người tìm men say
Trời xanh xanh hồn bay
Mang hương đời gieo khắp
Nguyệt đàn ai réo rắt
Thơ hồn thơ chơi vơi
Lam HỒng Minh
Tranh thơ của hai bạn đẹp quá nên lôi cuốn người bạn chưa quen này.
Xin mạo muội ghé lại thưởng thức Nguyệt Đàn của hai bạn mà lay đông hồn thơ...
Thơ của anh (hay chị) L H M hay quá ! Em muốn hoạ lại ngay, nhưng bận việc gấp lắm rồi ! Hic ... Tí nữa xong việc, em sẽ vào ạ !
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2010 22:11:19 bởi JENIFER >
BẰNG KHÔNG
Lang thang qua lại phố nhỏ xa
Chẳng thấy dáng xưa hong tóc ngà
Ở nơi khung cửa lầu gát tía
Mà ngày thơ ấy ai từng qua
Bước tới phố xa nhìn cổng nhà
Dáng người thấp thoáng hổng phải hoa
Gió đưa cành trúc nghiêng bóng ngã
Chỉ thấy dáng ai tưởng ai mà
Đông đã qua thềm phố nhỏ xa
Bước chân dò dẫm gần tới nhà
È dè len lén nhìn qua cổng
Dáng ai chẳng phai ai kia mà
Từ xa vẳng tiếng đàn khúc ca
Quạnh vắng chiều Đông tuyết la đà
Bay vào nỗi nhớ thành băng tảng
Lạnh giá hồn thơ lạnh buốt da
Trích đoạn: JENIFER
BẰNG KHÔNG
Lang thang qua lại phố nhỏ xa
Chẳng thấy dáng xưa hong tóc ngà
Ở nơi khung cửa lầu gát tía
Mà ngày thơ ấy ai từng qua
Bước tới phố xa nhìn cổng nhà
Dáng người thấp thoáng hổng phải hoa
Gió đưa cành trúc nghiêng bóng ngã
Chỉ thấy dáng ai tưởng ai mà
Đông đã qua thềm phố nhỏ xa
Bước chân dò dẫm gần tới nhà
È dè len lén nhìn qua cổng
Dáng ai chẳng phai ai kia mà
Từ xa vẳng tiếng đàn khúc ca
Quạnh vắng chiều Đông tuyết la đà
Bay vào nỗi nhớ thành băng tảng
Lạnh giá hồn thơ lạnh buốt da
Mình hoà với bạn chút nhé chúc vui!
NỢ LÒNG
Lang thang cùng sương về kỷ niệm
Dáng ai nghiêng bóng sóng hoàng hôn
Ô cửa lặnh uốn cong day dứt
Giận mình không nghe lời trái tim.
Bước nhẹ sợ giẫm lên sỏi đá
Dấu lặng im khêu nỗi xót xa
Thu mình xấu hổ trong đêm tối
Nghe dạ hương kể tội trái ngang.
Mảnh trăng loang, lập loè trách móc
Ánh mắt hiện từng đêm trở giấc
Giọt giận hờn thiêu cháy hồn hoa
Vùi dập vì bão tố phong ba.
Phút bối rối hai lần vấp ngã
Chia ngả đời, đối diện xót xa
Chút tiếc nuối một thời đã lỡ
Đến kiếp nào xoá nợ cho ta!
BẰNG KHÔNG
Lang thang qua lại phố nhỏ xa
Chẳng thấy dáng xưa hong tóc ngà
Ở nơi khung cửa lầu gát tía
Mà ngày thơ ấy ai từng qua
Bước tới phố xa nhìn cổng nhà
Dáng người thấp thoáng hổng phải hoa
Gió đưa cành trúc nghiêng bóng ngã
Chỉ thấy dáng ai tưởng ai mà
Đông đã qua thềm phố nhỏ xa
Bước chân dò dẫm gần tới nhà
È dè len lén nhìn qua cổng
Dáng ai chẳng phai ai kia mà
Từ xa vẳng tiếng đàn khúc ca
Quạnh vắng chiều Đông tuyết la đà
Bay vào nỗi nhớ thành băng tảng
Lạnh giá hồn thơ lạnh buốt da
JENIFER
Mình hoà với bạn chút nhé chúc vui!
NỢ LÒNG
Lang thang cùng sương về kỷ niệm
Dáng ai nghiêng bóng sóng hoàng hôn
Ô cửa lặnh uốn cong day dứt
Giận mình không nghe lời trái tim.
Bước nhẹ sợ giẫm lên sỏi đá
Dấu lặng im khêu nỗi xót xa
Thu mình xấu hổ trong đêm tối
Nghe dạ hương kể tội trái ngang.
Mảnh trăng loang, lập loè trách móc
Ánh mắt hiện từng đêm trở giấc
Giọt giận hờn thiêu cháy hồn hoa
Vùi dập vì bão tố phong ba.
Phút bối rối hai lần vấp ngã
Chia ngả đời, đối diện xót xa
Chút tiếc nuối một thời đã lỡ
Đến kiếp nào xoá nợ cho ta!
trần như chuyên
@ Tranh thủ tí thời gian, JENIFER vào trả lễ cho bác TNC ạ !
VƯƠNG VẤN
Ô cửa kín khép màu tang trắng
Bóng xa mờ khuất dáng giai nhân
Chim Ô Thước đầu buộc quấn khăn
Lịm giấc mộng trăm năm tình bạc
Theo cánh trắng xa kia chim hạc
Há hốc mồm hoan hoác gọi thương
Sương trắng xoá tuyết phủ dặm trường
Linh điểu khóc kêu thương thảm thiết
Mưa rưng rức tiếng sầu da diết
Tiết mùa Đông giá buốt lạnh da
Trời không Trăng tìm đâu Nguyệt ngà
Vần thơ sáng chan hoà vườn mộng
Bóng em xa xa rời ảo vọng
Chiếc lá vàng níu chút thời gian
Cũng lìa cành để Đông đến truyết tràn
Mang lạnh giá cung đàn viên vỹ
JENIFER
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.08.2014 22:58:30 bởi JENIFER >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: