NGUYỆT ĐÀN
Cảnh thơ về cạnh bên rèm
Cung thương đàn trổi mộng mềm đường tơ
Nhạc tình lắng đọng trời thơ
Vần mơ Nguyệt đến bên bờ tương giao
Nốt trầm nốt bổng trao nhau
Thiên nhiên nhân ảnh đi vào cõi mơ
Trời cao xuống thấp ngắm thơ
Sao về hội tụ vườn tơ nghe đàn
Rung rinh gió lộng lùa sang
Thiên nhiên hoà khúc miên man bao tình
Sao trời nhảy múa tầng thinh*
Trúc cười rộn rả rung rinh nhịp nhàng
Tươi sao khúc hát mùa sang
Xuân về ta lại dạo đàn dưới trăng
JENIFER
(* thinh không)
:: Bài thơ đưa vào Thư Viện)
Cô Gái Gảy Đàn Dưới Trăng
Hỡi cô gái nhỏ xinh xinh
Dừng tay Cầm phím cho mình hỏi thăm
Cớ sao em gảy Nguyệt Cầm
Cung thương lỡ nhịp cung trầm lỡ dây
Trời cao dưới ánh Trăng đầy
Gió đưa cành Liễu bay bay tóc mềm
Sao trời như ánh mắt đêm
Nhìn em như tỏ nỗi niềm ẩn sâu
Trúc xanh đâu dễ phai màu
Người thanh sao để giọt sầu trên môi
Thu qua Đông cũng sang rồi
Cảnh thơ, cô gái đang ngồi dưới Trăng...
bluestarhcm11
@ Cảm ơn bác đã ghé qua và lưu bút bài thơ hay. Lâu nay vì bận, nay xin đáp lễ muộn màng, mong bác lượng thứ
LỮ KHÁCH NGHE ĐÀN
Hỡi người lữ khách ngắm trăng
Nghe qua khúc nhạc bổng trầm nhớ ai
Trúc nghiêng mình lắng mê say
Vũ theo nhạc điệu ngân dài gọi Trăng
Thiên Hà thắp sáng cung Hằng
Ngàn vì sao mộng tung tăng hé chào
Rung rinh cành trúc lao chao
Vui cùng cung bậc đàn vào thiên nhiên
Ánh Trăng nở nụ cười hiền
Sao tươi ánh mắt một miền thiên thai
Lữ khách lãng bước trùng lại
Ghé thăm cảnh đẹp quê nay yên lành