CHIỀU NGHE THỦ THỈ
có cánh gió, thì thầm lời tình tự
bảo hoang sơ, không thể đến, tịnh lòng
trong bão giông, quần thảo, áng mây bồng
sẽ tan nát, khi sóng lòng, trổi dậy
mùa nào qua, cho lá vàng, động đậy
Chia tay nhau, than khóc, để rời cành
tạo hoá dành ,sống ngắn ngủi, phải đành
nhưng ly biệt có đâu thành, hạnh phúc
ta ngồi đây đếm từng nhành cây ... thúc
đuổi lá rơi, cho xơ xác, cuộc đời
niệm lòng buồn, nghe chát đắng, bờ môi
ta như lá, có khác đời đâu nhỉ ?
Chiều mây bay, ta đón ai, tri kỷ ?
hay chỉ ta, duy chỉ có ... mình ta
người ra đi, theo bước những, cỏ hoa
Bỏ ta lại, cho sầu hoà cùng gió
chiều nay nghe, thầm thì từng ngọn cỏ...
daonamxuong
16.8.2011
LÁ MƠ THÌ THẦM
Lá bay xa la đà trên ngọn cỏ
Gió vô tình đẩy mãi lùa chiều xoay
Để lá nhàu đơn độc cứ vòng quay
Lìa cành buông chiếc lá rơi một xó
Có mùa Thu lá phai màu sắc nhớ
Trĩu ưu tư trở giấc mộng mơ hồ
Chờ mùa thương lữ khách kết cánh thơ
Ghép vào mộng gắn lên bờ tóc hẹn
Bao nắng Hạ, Đông tàn, Xuân, Thu đến
Lá sang mùa vẫn màu mộng tơ mai
Đợi chờ thương người cũ về mùa nay
Nhưng lữ thứ vết hài còn xa mãi
Chiều chở gió vượt đường dài dĩ vãng
Tìm về đâu ngày ấy những vần say
Màu cánh thơ lá ủ chất chứa đầy
Ai trở lại ráp vần khai tri kỷ
Đêm cô đơn... thì thầm trong mộng mị...
YEN
16.8.2011
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.08.2011 20:25:33 bởi yen_99888 >