thaisan
-
Số bài
:
320
-
Điểm thưởng
:
0
- Từ: 27.12.2005
- Nơi: VN
|
NHỮNG TƯ TƯỞNG NHỎ thái san
-
16.11.2010 10:32:30
NHỮNG TƯ TƯỞNG NHỎ thái san Cái chất tro tàn còn đang vương và vài anh chàng cũng vừa chui ra khỏi chỗ trốn rượu. Tôi mới rõ thêm đôi điều v/v giữa anh và em. Chính bản thân nói khi anh vừa bỏ mái xong: -Kêu thằng (K) rỗ, nhỏ thịt nó đi. -Ai. -Cái thằng vừa đưa cho Ô cồ rượu chứ gì. -Sao lại làm vậy. -Thì thử xem sao. Vừa đó anh quá giận đưa lửa bằng cái đèn hoa kỳ to. Nhóm lửa bốc to và nhiều tiếng kêu. Tất nhiên là bao nhiêu người vội vàng, kẻ chữa người trèo hẳn lên bên trên. Và chẳng mấy phút chữa được. Tức quá anh cầm đèn đốt thẳng giữa hai mái vừa trên nhà vừa dưới bếp. Được gió và vướng víu như vậy. Lửa cháy òa hết chữa…. Cái chính nó làm cho mọi người cái nhất là không thể quên như những câu: -“đem thơ về quét nhà” thành khúc tình ca, thôi thế là thôi, là thế rồi. Cuộc đời rồi đây biết bao giờ mới được yêu. Đến chiều và với những gì còn lại đến nay trơ trọi. Tôi bèn phải đi mua cho ông chủ một khối tư làm lại căn nhà bằng cách phải xuống tận nơi xẻ và tiền uống bia ngoài quán nhiếu hơn tiền gỗ. Tính ra mới nói đúng là một khối tư (1m2 4) với giá tiền tám chục và tiền uống bia là trăm hai chục chẵn, chú em cũng vất vả phải mấy ngày trời đúc gạch đất và xây luôn rồi cũng xong trong têt lúc 29 tết. Cái đáng nói là quá nhỏ nhặt khi anh đang và bắt đầu làm nhà từ xưa đến giờ kể từ ngày những chàng ca Bình Thuận vào và cho đến khi đứng khóc trên cái micro giả bằng cùi bắp, cái thằng em đáng chết. Nay anh qua khỏi vì không vướng vào câu chuyện cho cái thằng trung tá bộ giấy tờ (trưởng ban sửa chữa máy xới) mà nó chưa chừa. Đền sau vì quá sợ và khổ nên phải đi đến trung tâm cải huấn bien hoà để nhận dạnh hắn. Như vậy cũng đã tuyệt vời vì đã có người chữa cháy khi mang theo nửa ký lòng heo và bốn chục con sên chóc chuối. Đến đây cũng xin cám ơn ông bạn vàng vô cùng. Tôi vẫn háo hức, ấm ức chẳng bao giờ quên. Thành thật cám ơn quý bạn vô cùng và kính mến bên bạn dù rằng nay tôi đã bên họ lẻ Văn Côi cũng chẳng thể nào quên bạn nhất là những lúc bạn theo cùng về thăm ông thầy Triệu ở sài gòn 1bis trong cơ sở Hưng đạo và đến nỗi buồn tè chui cả ngay vào trong cột sắt điện mà chẳng sao cả. thái san
|
|