Hoa Sữa & Em
Anh đã muốn quên em trong niềm nhớ
Nhưng cũng chỉ là mơ ước mà thôi
Vì tim anh giờ đây còn một nửa
Một nửa kia đã gửi trọn em rồi
Trung Du Quê Tôi
Mời anh mời chị đến quê tôi
Miền Trung Du ấy vốn xa xôi
Trên rừng dưới suối tranh sơn thủy
Bướm lượn tung tăng cá đớp mồi
Sông Lô sóng biếc xanh màu mắt
Sông Hồng sóng đỏ tựa màu môi
Từ thuở cha ông ta dựng nước
Hùng thiêng ghi dấu triệu năm rồi
Truyện xưa kể lại Phong Châu đó
Là nơi ngự trị của Hùng Vương
100 ngọn núi như voi phục
Chỉ có một con đứng sai đường
Vua Hùng nổi giận vung gươm chém
Máu đào nhuộm đỏ cả dòng sông
Từ đó người người đều quy phục
Rạng danh con cháu giống Tiên Rồng...
Ngày nay quê tôi thay đổi nhiều
Phố phường nhộn nhịp biết bao nhiêu
Rừng cọ đồi chè xanh bát ngát
Đồng rộng mênh mông những cánh diều
Ao Châu sóng vỗ dào dạt sóng
Uốn lượn xung quanh những ngọn đồi
Khung cảnh yên bình thân thương quá
Nơi nào bằng chốn ấy quê tôi
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.04.2011 15:03:22 bởi bluestarhcm11 >
Đừng buồn nữa em nhé
Đừng buồn nữa em khi mùa xuân đã đến
Nắng đã vàng trên vạn nẻo đường xa
Anh hiểu tình em, một kẻ xa nhà
Ở nơi đó chỉ có hoa với gió
Đừng muộn phiền hỡi người yêu bé nhỏ
Vòng tay anh vẫn che chở hàng đêm
Để mỗi khi gió thổi nhẹ qua thềm
Thì em ạ, anh kề bên em đó
Trăng trên trời còn lúc mờ lúc tỏ
Em đừng buồn khi không có anh bên
Nhớ anh nhều xin em cứ gọi tên
Anh sẽ ru em đi vào giấc mộng
Cảm Xúc
Rồi một ngày nỗi buồn bỏ ta đi
Và niềm vui cũng tìm ta trở lại
Kỷ niệm là nỗi đau êm ái
Rớt xuống lòng đời lạc lõng bước chân qua
Hạnh phúc nhiều khi gần mà có lúc rất xa
Em cũng thế luôn xa tầm tay với
Những hờn ghen đâu bao giờ có tội
Cũng đủ làm rạn nứt một tình yêu
Tình cảm thăng hoa tựa như những cánh diều
Khi có gió sẽ nâng diều cao mãi
Nhưng có lúc đường tình duyên thất bại
Sẽ đưa ta về lại với chính mình
Lại cô đơn trên con phố tươi xinh
Lại hụt hẫng trên đường đời đơn độc
Có phải chăng đây mới là cuộc sống
Hạnh phúc mãi ngập tràn sao thấy được niềm vui
Ta như mây bay khắp bốn phương trời
Đâu có biến nơi nào là bến đậu
Hạnh phúc sớt chia, nỗi buồn chôn giấu
Vẫn vui cười dù thế giới đổi thay
Trả Lại Em
Trả lại trời thu trả lại em
Cả ngàn lá rụng, ánh sao đêm
Trả luôn một thuở ngây thơ cũ
Ánh mắt trao duyên, mái tóc mềm
Anh trả lại em cả cuộc tình
Bờ môi em đỏ nụ cười xinh
Làn gió phất phơ hương trinh nữ
Còn lại nơi đây một bóng hình
Anh trả cho em những nụ cười
Trả thời son sắc tuổi đôi mươi
Cả lời âu yếm trao tôi nữa
Tình đã chết theo bóng một người
Trích đoạn: bluestarhcm11
Trả Lại Em
Trả lại trời thu trả lại em
Cả ngàn lá rụng, ánh sao đêm
Trả luôn một thuở ngây thơ cũ
Ánh mắt trao duyên, mái tóc mềm
Anh trả lại em cả cuộc tình
Bờ môi em đỏ nụ cười xinh
Làn gió phất phơ hương trinh nữ
Còn lại nơi đây một bóng hình
Anh trả cho em những nụ cười
Trả thời son sắc tuổi đôi mươi
Cả lời âu yếm trao tôi nữa
Tình đã chết theo bóng một người
TRẢ NỐT MỘT NGÀY
Anh trả cho em trả chuyện mình
Rừng Thu thay lá màu thư sinh
Áo em trắng quá anh ngơ ngẩn
Trả lại ngày xanh ngày mới tinh
Anh trả cho em lưu bút mình
Có tên cả lớp hồng màu xinh
Vài câu văn vẻ khi Hè đến
Khắc đậm trang thơ một tấm hình
Anh trả cho em lời nói đầu
Ngập ngừng e ngại chưa thành câu
Trả hoa phượng nở ngày thơ ấy
Trả cả thân thương lưu bút đầy
Anh trả cho em nốt một ngày
Trút hơi tàn cuối theo mây bay
Để em yên ổn trong tâm tưởng
Chiếc bóng mờ dần lớp bụi cay
LẺ BÓNG
(xin phép được hoạ cùng)
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.04.2011 19:24:51 bởi LẺ BÓNG >
Anh trả lại em lời thơ cũ
Tình đầu như gió thổi mây bay
Anh trả cho em lời ước hẹn
Mình đã trao nhau lúc đắm say
Anh trả lại em cả ngàn lời
Lời thương lời nhớ lúc yêu tôi
Đến nay bỗng trở thành hư ảo
Tình xưa thôi đã ngủ yên rồi
Anh trả lại em những dấu yêu
Khi ta hò hẹn biết bao chiều
Trời thu thay lá vàng ngập lối
Sông vắng em rồi bến cô liêu Rất vui khi có bạn họa thơ cùng. Chúc bạn Lẻ Bóng thơ luôn hay nhé!
Trả Những Dấu Yêu
Anh trả lại em lời thơ cũ
Tình đầu như gió thổi mây bay
Anh trả cho em lời ước hẹn
Mình đã trao nhau lúc đắm say
Anh trả lại em cả ngàn lời
Lời thương lời nhớ lúc yêu tôi
Đến nay bỗng trở thành hư ảo
Tình xưa thôi đã ngủ yên rồi
Anh trả lại em những dấu yêu
Khi ta hò hẹn biết bao chiều
Trời thu thay lá vàng ngập lối
Sông vắng em rồi bến cô liêu
bluestarhcm11
DẤU YÊU TRẢ HẾT
Anh trả thật sao - hết - đoạn tình?
Màu thơ chưa cũ còn đinh ninh
Lối xưa hò hẹn còn in dấu
Anh trả hết sao lời vẹn gìn
Bao năm hò hẹn cũng bằng không
Anh hẹn về thăm bến mộng lòng
Em hứa đợi chờ dù nối kiếp
Bây giờ anh trả - hết chờ mong
Thôi thế thì thôi cũng đoạn đành
Hết tình hết nghĩa hết em anh
Hết ngày tháng mộng trông chờ mãi
Anh trả hết mà lệ ướt quanh
LẺ BÓNG
19.4.2011
@ Cảm ơn gia chủ đón tiếp LẺ BÓNG
Lẻ Bóng
Lẻ Bóng - cô đơn - bước một mình
Môi hồng, má đỏ, miệng tươi xinh
Bâng khuâng, lạc lõng, đời vô đối
Vẫn tỏa hương thơ đượm thắm tình
Phố vẫn đông người sao Lẻ Bóng?
Bạn thì có lắm vẫn cô đơn
Hoa tươi khoe sắc chiều đông xế
Tình cũng trôi theo những dỗi hờn
Tặng bạn Lẻ Bóng, chúc bạn vui và thơ luôn hay nhé!
Nguyên văn bởi thoixavang09
Dại gái
Ở đời sao có lắm thằng ngu
Cứ thấy gái tơ lại hóa mù
Công đường phét lác ra oai sét
Hậu cung ướt át tựa con c…
Dăm lời nịnh nọt là thăng chức
Mấy cái đưa tình có chung cư
Kiếp sau xin làm thân con gái
Vừa khỏi nhọc lòng, lại sướng… khu
[
Cám Cảnh Kẻ Ngu
Ở đời cũng có lắm kẻ ngu
Thấy gái xinh tươi muốn ở tù
Ra đường hào phóng bao gái hết
Về nhà vợ hỏi chẳng một xu
Sướng mắt sướng tay sướng tuốt luốt
Sướng mồm sướng miệng sướng con ...c
Cám cảnh gia đình đâu ai biết
Vợ hiền bươn chải muốn chổng ...khu
Em Gái Hà Thành
Em gái Hà Thành lắm mộng mơ
Thương anh em gắng đợi em chờ
Khi nào ra lính anh về lại
Đôi mình thắt chặt mối duyên tơ
Nhưng nào ai biết người quân tử
Giã lính về thăm lại hững hờ
Hạ đã kéo sang nhưng trời vẫn
Âm u giăng mắc lối sương mờ
Theo Chồng
Xuân đã về chưa xuân của em
Ngàn thu lá rụng trải bên thềm
Còn đêm này nữa là em sẽ
Cất bước theo chồng anh mất em
Từ độ anh đi đã mấy mùa
Tàn phai nhan sắc cánh hoa mua
Hoa đong thương nhớ trong màu tím
Vẫn ngóng bên hiên gió vui đùa
Nguyên văn bởi benthuonghaihn
hỏi người còn đó những hương thơ
mang rổ sang vay mỏi gót chờ
chiều thu tỏa rạng đầu non tản
sớm hạ thơm lừng đất kẻ mơ
nguyễn du thích thú mài nghiên mực
công trứ bùi ngùi nắn phím tơ
quỳnh tương chỉ tiếc rằng sớm cạn
mà để trương chi lạc bến bờ
bth
CHUYỆN XƯA
Chuyện của ngày xưa rạng sắc thơ,
Thiết tha đằm thắm với mong chờ.
Ngưu Lang, Chức Nữ đau cơn mộng,
Trọng Thủy, Mỵ Châu thẹn giấc mơ.
Quán Gấm anh em nồng nghĩa bạn,
Trầu Cau chồng vợ lỡ duyên tơ.
Nhân duyên dấu hận ngàn năm cũ,
Thuyền ái dần trôi lạc mất bờ.
Như Mai
Gảy Đàn Ngâm Thơ
Nguyễn Khuyến thu về thích làm thơ
Xuân sang Xuân Diệu chẳng hững hờ
Chân quê Nguyễn Bính cao tay viết
Trăng Hàn Mặc Tử lắm mộng mơ
Thỏa chí tang bồng người lữ thứ
Thâm Tâm trong dạ vốn mong chờ
Hữu duyên thiên lý nay gặp gỡ
Thi đàn ta gảy những cung tơ
Lữ Khách BMH
Sang thăm bạn hiền- Xuandai Danny Nguyen
Tôi đến thăm anh những buổi chiều
Ngỏ làng im vắng xóm đìu hiu
Rượu nồng tôi xách hai vò lớn
Trà đắng anh pha một ấm tiêu
Đối ẩm trăm ly ôi chuyện nhỏ
Bình thơ nghìn khúc chẳng bao nhiêu
Năm năm tháng tháng sao là đủ
Trà, bạn, rượu, thơ, có quá nhiều!
Đối Ẩm Bình Thơ
Anh đến thăm tôi một buổi chiều
Trời thu man mác gió đìu hiu
Rượu nồng anh xách hai vò lớn
Coi bộ tỏ ra cũng biết điều
Rượu thịt tôi đem ra đãi khách
Trà thơm pha đủ một ấm tiêu
Đối ẩm bình thơ là thượng sách
Chén anh chén chú uống hơi nhiều
Hix... em say rồi
Say
Gian truân anh trải 10 năm lẻ
Gió bụi anh qua cũng mấy mùa
Trăng tà nguyệt xế đời hiu quạnh
Trút cạn chén tình những đêm mưa
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: